
thật đúng là một người con gái ích kỉ.” Sự chua xót tràn ngập toàn bộ lồng ngực Đan Sâm Duệ, trong lòng hắn vô cùng đau đớn .
Kháng cự tỉnh lại , Nhan Nặc Ưu thủy chung không muốn mở mắt. Cô không muốn đối mặt với người con trai ác ma này. Trong lòng có chút oán Đan Sâm Duệ bá đạo cùng không phân rõ phải trái.
Hắn thực cường thủ hào đoạt, hắn có quyền gì cướp đi thứ trân quý nhất của cô.Nghĩ đến điều đó, trong lòng càng thêm đau đớn.
Nghĩ đến những dấu vết trên thân thể mình, nghĩ đến về sau sẽ không bao giờ có thể cùng hạo nhiên bạch đầu giai não nữa, nghĩ về tương lai mờ mịt của mình, trong lòng chịu áp lực vô cùng lớn.Người đàn ông này đã hủy hoại cuộc đời của cô. Nói cái gì cô hứa hẹn với hắn, nói cái gì hắn vì cô hết lòng tuân thủ hứa hẹn, cô không tin lời nói của người đàn ông này. Cô chỉ biết người đàn ông này không phân rõ phải trái.Khó chơi hơn cả ma quỷ.
“Ưu nhi, mặc kệ em có nghe được hay không, anh cũng phải nói cho em, đối với em, anh tuyệt đối sẽ không buông tay.” Như để thuyết phục chính mình, nhưng cũng muốn nhìn thấy biểu hiện của Nhan Nặc Ưu. Dù sao trước đây chỉ có hắn trầm mê nhưng cũng vẫn có chút dao động. Nhưng lúc nhìn thấy cô một lần nữa, hắn đã xác định, cô là người con gái sẽ sống cả đời này với hắn. Cho nên, hắn sẽ không buông tay. Edit: Rabbit
Một căn phòng vắng vẻ, rộng rãi bên trong toàn màu vàng, một thiên sứ xinh đẹp nằm trong đó.
Hơi cau mày, Nhan Nặc Ưu cảm thấy toàn thân vô lực, dường như nhiều ngày đã không ăn gì.
Từ từ mở mắt, đập vào mắt tất cả đều là một mảnh xa lạ. Nội thất sa hoa quý giá vô cùng lãng phí. Tủ quần áo đắt tiền, trang trí thanh lịch, khiến cho Nhan Nặc Ưu hiểu được nơi này không phải phòng của cô, cũng không phải ngôi nhà quen thuộc của cô.
Trong đầu dần dần suy nghĩ lại, Nhan Nặc Ưu sắc mặt nháy mắt trở lên tái nhợt. Cố gắng phục hồi lại tinh thần, Nhan Nặc Ưu bước nhanh xuống giường, nơi này cô không thể lưu lại, nơi này làm cho cô ghê tởm.
“Em muốn đi đâu?” Vốn dĩ bởi vì lo lắng cho Nhan Nặc Ưu hôn mê mà Đan Sâm Duệ sớm trở về, vừa vào cửa liền thấy bóng dáng Nhan Nặc Ưu hoảng sợ đang thu thập một số thứ, trong lồng ngực đột nhiên tràn đầy tức giận.
Trong lòng thấp thỏm lo âu, Nhan Nặc Ưu chuẩn bị thu thập nhanh chóng mọi thứ bỏ chạy, lại nghe thấy thanh âm ác mộng kia, Nhan Nặc Ưu đang chuẩn bị rời đi tay buông lỏng ra túi xách, thân mình không tự chủ được run lên.
“Em, còn không nói cho anh biết, em chuẩn bị đi đâu?” Dường như chưa chuẩn bị để cho Nhan Nặc Ưu đi, Đan Sâm Duệ lập tức đi vào bên người Nhan Nặc Ưu ôm thắt lưng của cô, dịu dàng nói.Tuy nhiên, đáy mắt sâu thẳm kia lóe ra một điều gì đó, làm cho người ta đoán không ra ý nghĩ lúc này của hắn.
“Tôi? Tôi……” Lập tức bị Đan Sâm Duệ ôm chặt cơ thể, những lời Nhan Nặc Ưu muốn nói rốt cuộc chỉ còn là tiếng run rẩy.
“Bảo bối, chẳng lẽ em còn chưa hấp thụ giáo huấn?” Lập tức mặt liền âm trầm, cánh tay ôm Nhan Nặc Ưu càng gia tăng lực đạo, tại sao Ưu nhi của hắn vẫn chưa học cách ngoan ngoãn?
“Không có, thật sự, tôi thật sự không muốn rời đi, thật sự.” Nghe những lời nói âm trầm kia của Đan Sâm Duệ làm cho người ta không khỏi run run, Nhan Nặc Ưu thân thể run rẩy lời nói cũng thiếu mạch lạc.
“Bảo bối lần này không nghe lời, cho nên anh phải trừng phạt em.” Một phen ôm thân thể mảnh khảnh của Nhan Nặc Ưu, Đan Sâm Duệ khẽ nói.
“Không cần, van cầu anh không cần. Tôi thật sự không muốn rời đi, thật sự không có.” Khi nghe thấy Đan Sâm Duệ nói tới hai chữ trừng phạt, Nhan Nặc Ưu rốt cuộc nhịn không được , bắt đầu lớn tiếng kêu lên. Cô không cần trừng phạt này của ác ma, cô thật sự không còn đủ khả năng thừa nhận.
“Không, bảo bối không nghe lời sẽ nhận trừng phạt.” Không nhìn Nhan Nặc Ưu rơi lệ đầy hai má, Đan Sâm Duệ xoay người rời đi, ở trong không khí lưu lại một câu:“Bảo bối đứng ở nơi này từ từ nghĩ lại, chỉ cần em rõ ràng em là vợ của ai, như vậy em có thể tự do……”
Nhìn bóng dáng Đan Sâm Duệ đi xa, Nhan Nặc Ưu rốt cuộc không kiên trì được, nản lòng ngồi trên thảm .
Người đàn ông này, vì cái gì mà bá đạo độc tài như vậy, vì cái gì không thể nghĩ cho cô, cô không thích hắn, cô có bạn trai. Hắn tại sao có thể làm theo ý mình như thế, tin tưởng dựa vào gia thế của nhà hắn, tìm được cô gái tốt hơn ngàn lần so với cô, nhưng tại sao cố tình lựa chọn cô.
Dần dần lấy lại tinh thần, Nhan Nặc Ưu có chút chần chờ. Nghĩ đến minh đã rời xa Hạo Nhiên nhiều ngày như vậy, trong lòng Nhan Nặc Ưu cảm thấy rất đau đớn. Không biết, Hạo Nhiên nếu biết cô muốn chia tay, không thể ở cùng một chỗ với anh, anh sẽ thương tâm như thế nào.
Trái tim, cảm nhận sâu sắc sự đau đớn. Nhan Nặc Ưu nhịn không được nhíu mày che ngực. Khi đó, anh khẳng định rất hận em, hận em là người phụ nữ thay lòng đổi dạ.
Nếu thật sự bởi vì chính mình mà làm liên lụy đến người khác. Như vậy, chính mình nên lý trí đứng ra, làm một người phụ nữ xấu. Lúc này, có phải hay không chính mình nên đứng ra .
Nghĩ đến lời nói của Đan Sâm Duệ cùng ánh mắt kia làm cho người ta như rơi vào hầm băng, Nhan Nặc Ưu thần sắc bắt đầu nghiêm túc