
tối trống rỗng mà anh ấy đang cất giấu trong tim. Giả như thực sự gặp được một người đàn ông ấm áp như vậy, những điều tốt đẹp của anh ấy cũng chỉ thuộc về chính anh ấy, bất cứ lúc nào cũng có thể rút lại, có thể bị loại bỏ, và bất cứ lúc nào cũng có thể ban cho một cô gái nào đó, tiếp theo.”
Những điều tốt đẹp anh ấy dành cho bạn, cũng là điều xứng đáng để yêu, thậm chí là xứng đáng để yêu nhất.
Vẻ khôi ngô và sự thông minh đến cùng với ngày anh ấy chào đời, dường như chẳng cần phải trả một cái giá nào, cũng chẳng cần phải cố gắng. Thế nhưng, những điều tốt đẹp anh ấy dành cho bạn, luôn có cái giá của nó, luôn cần phải cố gắng, thậm chí phải hy sinh.
Khuất sâu tâm hồn ai không có những khoảng tối xấu xa? Chúng ta đều là những con sói hoang cô độc, đã quen với cuộc sống độc bước lẻ bóng, phiêu bạt nơi hoang thảo, một đêm ngước nhìn lên bầu trời, bỗng phải lòng một tinh tú trên cao.
Ngôi sao đó chiếu sáng khoảng tối trong tâm hồn ta, làm mềm ấm đôi mắt sắc lạnh, khiến cho ta vứt bỏ tất thảy những cảnh giác bấy lâu, khiến cho ta mơ đến ngày kết thúc hành trình cô độc nhưng an toàn của mình, khiến cho ta đột nhiên rất muốn dành những điều tốt đẹp của mình cho một người khác, và cũng khiến cho ta chợt bừng tỉnh cơn say, tình yêu chính là dành những điều tốt đẹp nhất cho một người, thành khẩn sốt sắng dâng hiến ngàn vạn sợi tình tươi đẹp, mong người ấy mỉm cười đón nhận.
Chỉ đến khi yêu một người đến vậy, ta mới muốn đối tốt, và cũng mới hiểu được cách để đối tốt với anh, tất cả mọi điều ta làm đều vì anh, chỉ để nhìn thấy nụ cười nở trên môi anh.
Có lẽ, trước nay tôi đã làm không tốt điều này, rõ ràng muốn anh vui vẻ, nhưng lại luôn vô tình khiến anh tổn thương, nhưng tôi vẫn muốn dành cho anh những điều tốt đẹp một cách si mê như vậy.
Khi yêu một người đàn ông, ta có thể yêu vẻ anh tuấn, yêu sự thông minh của họ, nhưng xin đừng chỉ yêu những điều đó. Sự thông minh của anh ấy, dung mạo của anh ấy, cá tính của anh ấy, tiền tài của anh ấy, sự nghiệp của anh ấy, tất cả đều chỉ thuộc về anh ấy, chỉ có những điều tốt đẹp mà anh ấy dành cho bạn, mới là tấm chân tình anh ấy dành cho bạn.
Nhờ tấm chân tình này, bạn mới có được một chỗ trong cuộc đời anh ấy.
Chính những điều tốt đẹp mà anh ấy dành cho bạn, đã khiến anh ấy trở nên độc nhất vô nhị, và cũng khiến bạn trở thành độc nhất vô nhị.
Có thể anh ấy không đẹp trai, và cũng chẳng phải là người thông minh nhất thế gian này, nhưng anh ấy luôn dành những điều tốt đẹp nhất cho bạn, điều đó mới đáng để trân trọng.
Ngày tình yêu vụt tan, những điều tốt đẹp anh ấy dành cho bạn có thể bị thu lại, nhưng chẳng thể xóa mờ, bởi bạn đã từng có nó, và nó cũng sẽ mãi thuộc về bạn.
Anh ấy ban tặng cho người tiếp theo, sẽ là những điều tốt đẹp khác.
Anh ấy dành những điều tốt đẹp đến nhường nào cho người tiếp theo, bạn không cần phải tưởng tượng. Khi những ngày tháng sống trên đời đã đủ dài, ta sẽ hiểu được rằng, kiếp này, có lẽ ta sẽ không chỉ yêu một người, nhưng những điều tốt đẹp nhất của chúng ta, chỉ có thể thuộc về một người trong số đó. Từ đó về sau, sẽ không có ai khiến cho ta dành những điều tốt đẹp nhất một cách không so đo tính toán đến như vậy nữa.
Tại sao? Bởi vì, ái tình sẽ khiến người ta mỏi mệt.
Ngày mai của ngày mai, ta chỉ còn muốn người khác đối xử tốt với ta.
Hành động này không hiểu do ai phát minh ra, tôi chắc rằng nó không được di truyền từ loài hắc tinh tinh − thủy tổ của loài người, bởi khi đó làm gì đã có điện thoại!?
Kể cả là bây giờ, ngoại trừ loài người, thế giới này chẳng có loài nào có thể nói chuyện điện thoại, chứ chưa cần nói đến biết hôn qua đầu dây điện thoại.
Mỗi lần trước khi cúp máy, một trong hai người sẽ chu môi hôn gió một tiếng thật ngọt ngào, còn người được nhận nụ hôn đó, cũng đáp trả lại bằng một tiếng “chụt” nhẹ nhàng.
“Em có nghe thấy không?”
“Uhm, em nghe thấy rồi.”
Chỉ như vậy, mới được coi là chính thức tạm biệt.
Mặc dù không được trao nhau nụ hôn thực sự, nhưng đó lại là sự ngọt ngào không thể thay thế.
Khi anh ấy xa ngoài viễn phương, nụ hôn đó chính là nỗi nhớ.
Khi anh ấy vừa đi khỏi, và phải còn khá lâu nữa mới có thể gặp lại, nụ hôn đó như một niềm tình tứ, tuy nhỏ nhưng thật đẹp đẽ. Nó là một thói quen mà bạn không bao giờ cảm thấy nhàm chán.
Khi bạn bật khóc bên đầu dây điện thoại, nụ hôn từ đầu bên kia mang theo sự quan tâm thấu hiếu, thương xót và dịu dàng, tựa như có thể ngăn được từng giọt ấm nóng đang lăn dài trên má.
Có những khi, nó là lời bông ghẹo thật thú vị.
Rõ ràng đã hôn một cái rất kêu, nhưng khi anh ấy hỏi: “Em nghe thấy không?” Bạn vẫn giả vờ trêu: “Không nghe thấy.”
“Bây giờ nghe thấy chưa?”
“Ồ, vẫn chưa nghe thấy.”
Còn sau khi cãi nhau, nó là một sự trả thù nhẹ nhàng.
Anh ấy là người cầu hòa trước, gửi đến một nụ hôn nóng bỏng, giọng cười nhẹ nhàng vọng lại: “Em nghe thấy không?”
Bạn chẳng trả lời, cũng không thèm đáp lại nụ hôn cầu hòa kia, cố ý để nó tan vào hư không. Nhưng kỳ thực, nụ hôn của anh ấy đã chạm được vào trái tim bạn rồi.
Tất cả những điều nhỏ bé nhưng đẹp