pacman, rainbows, and roller s
Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Tay Ôm Con Tay Ôm Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325944

Bình chọn: 8.5.00/10/594 lượt.

ay Giản Tiểu Phương, hơi hơi dùng sức giữ chặt, có thể cảm giác được sự căng thẳng của cô. Cô không muốn để cho người khác biết về đứa bé này, lại càng không muốn để cho người khác có cơ hội tổn thương nó.

Mục Nham từng lạnh lùng nói cho cô biết, nếu cô thật sự mang thai, vậy thì anh ta sẽ xóa sạch. Cô biết anh ta nói đều là sự thật. Nếu anh ta biết chuyện này, vậy thì cục cưng của cô có lẽ sẽ gặp nguy hiểm mất.

Cho nên, cô sẽ không cho anh ta có cơ hội làm hại đến cục cưng, tuyệt đối sẽ không, cho dù thật sự phải rời xa.

Giản Tiểu Phương nhìn chằm chằm lên vẻ nghiêm túc trên gương mặt của cô, tuy rằng tái nhợt nhưng lại vô cùng kiên định. Cô ấy trốn tránh bọn họ chuyện đứa bé chắc hẳn là có nguyên nhân đi. Chưa nói đến Mục Nham, chính là Cố Nghê Y kia là một người đàn bà rất đáng sợ, cô ta sẽ làm ra loại chuyện gì, tất cả bọn họ đều không thể đoán trước được.

“Ừ…”, Giản Tiểu Phương gật đầu một cái, bỗng nhiên giữ chặt nắm đấm của mình, “Mình đương nhiên sẽ không nói cho người khác biết, đây cũng là con trai nuôi của mình, mình sẽ bảo vệ nó thật tốt”.

Diệp An An cười khẽ vì Giản Tiểu Phương tự phong cho mình chức mẹ nuôi, “Sao cậu biết là con trai?”.

Giản Tiểu Phương ngồi xuống, nơi này quả thật rất đơn sơ, nhưng thực sự cũng rất yên tĩnh. Cô quay đầu lại, giọng điệu thế nhưng lại rất nghiêm túc, “Mình biết nhất định sẽ là con trai”.

Diệp An An không nói gì, thực ra đối với cô mà nói con trai hay con gái cũng đều tốt, chỉ cần là con của cô, thì đều là bảo bối, đều là người thân của cô.

So với lúc nãy thì toàn bộ không khí trong phòng bây giờ có thể nói thoải mái hơn rất nhiều, hai người phụ nữ đang nói chuyện với nhau về đứa nhỏ còn chưa sinh ra, mà thời gian trong những tiếng nói chuyện của họ, chậm rãi trôi đi.

Đợi cho đến khi trời tối, Giản Tiểu Phương đành miễn cưỡng mà rời đi, cô lo lắng cho Diệp An An, cô ấy bây giờ là một người phụ nữ đang mang thai, một mình ở nơi này sao có thể an tâm cho được. Nhưng cuối cùng vì Diệp An An cam đoan nên cô mới rời khỏi, nơi này thật sự quá nhỏ, nếu thêm cô nữa thì thật sự sẽ không ngủ được, mà cô lại không muốn đã quấy rầy đến Diệp An An. Dù sao, trông bộ dạng của cô ấy, có lẽ đã lâu rồi cũng chưa từng được nghỉ ngơi thật tốt.

Đến lúc Giản Tiểu Phương đi rồi, Diệp An An mới nằm lên trên chiếc giường nhỏ của mình, trở mình, mấy ngày này, hình như cô nửa mộng nửa tỉnh càng ngày càng nhiều. Có người quan tâm thực sự rất tốt, nhưng là, cô đồng thời cũng sợ, Giản Tiểu Phương có thể tìm được cô, vậy thì những người khác thì sao, Cố Nghê Y kia, còn có Mục Nham nữa.

Cô không dám tưởng tượng bọn họ nếu biết cô có đứa nhỏ này, sẽ đối với cô như thế nào nữa.

Có lẽ, cô nên suy nghĩ cho kĩ lại một chút.

Ngày hôm sau, cô vẫn đi làm như bình thường. Buổi sáng bởi vì vừa mới mở cửa cho nên cũng không có nhiều chén bát để rửa. Bây giờ mọi người đều đối với cô hòa thuận hơn rất nhiều, có lẽ vì nhìn thấy cô là một người phụ nữ đang mang thai nên cũng đã đặc biệt chăm sóc hơn một chút.

Cô đón nhận, cũng rất cảm tạ mọi người. Tập đoàn Mục thị, Giản Tiểu Phương ôm tài liệu hướng đi về phía văn phòng tổng tài, nếu không phải vì hợp đồng của cô còn chưa kết thúc, nói thật, cô thật sự không muốn làm ở trong này thêm chút nào nữa. Mỗi ngày nhìn thấy Mục Nham và Cố Nghê Y, cô sẽ cảm thấy ghê tởm. Hai người bọn họ thì vui vẻ hạnh phúc, nhưng lại khiến An An bị tổn thương đến nông nỗi này mà bọn họ còn có thể yên dạ yên lòng ở cùng một chỗ sao? Cô cuối cùng cũng hiểu được vì sao Mục Nham co` thể thích một người phụ nữ như Cố Nghê Y, một người lãnh huyết, còn một người thì ác độc, hai người bọn họ quả nhiên là thích hợp, Mục Nham như vậy, Cố Nghê Y cũng thế.

Đến gần văn phòng tổng tài, Mục Nham cũng không có bởi vì kết hôn mà tính cách trở nên mềm mỏng hơn, tựa hồ so với trước kia còn muốn lãnh đạm hơn vài phần, mà Lăng Huyên ở ngay sau ngày kết hôn của anh ta liền từ chức không có nguyên nhân, cứ như vậy mà rời đi. Trong công ty thiếu đi một nhân viên nữ thì lại sẽ có một người mới đến, hóa ra, thế giới này thiếu một người cũng chẳng có gì thay đổi.

“Tổng tài, tài liệu của ngài đây”, Giản Tiểu Phương đem tài liệu đặt trên bàn của hắn, nhưng khi nhìn đến gương mặt của Mục Nham, không thể phủ nhận người đàn ông này khi trưởng thành tướng mạo lại vô cùng hoàn mỹ, cái mũi thẳng tắp, đôi mày kiếm cực đậm nét, đôi môi trơn mỏng, ngũ quan góc cạnh, tuy rằng đường nét thực lạnh lùng kiên định, nhưng khí chất trầm lãnh như vậy, rất hấp dẫn người khác.

Không biết con của An An sau này lớn lên có thể giống như anh ta hay không? Nếu thật sự như thế, thì sẽ là một thằng nhóc vô cùng đẹp trai, thứ anh ta cho An An cũng chỉ có bấy nhiêu đó, không thể phủ nhận, gene của anh ta cũng không tệ lắm, có lẽ con của anh ta hẳn cũng không kém anh ta.

“Còn có chuyện gì sao?”, Mục Nham ngẩng đầu, Giản Tiểu Phương này từ trước đến nay đối với hắn vừa khách khí vừa xa lánh. Từ sau khi hắn cùng Cố Nghê Y kết hôn, cô ta lại càng lạnh lùng hơn, ngoại trừ những chuyện quan trọng ra, từ trước đến nay đều đ