Polaroid
Thâm Thâm Lam

Thâm Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323740

Bình chọn: 8.00/10/374 lượt.

bệnh nhân!” Tiêu Tiếu chạy nhanh đem tay anh đẩy ra khỏi bàn phím,“Được rồi, em đã trở về, hiện tại đến phiên anh nghỉ ngơi.” Tiêu Tiếu cười khẽ, trên đường trở về, còn vẫn lo lắng anh có thể vẫn cảm thấy ngại ngùng, anh thích bận bịu, phỏng chừng ngay cả nhúc nhích cũng không đi.

Trạch Viễn không thể cứ để cho cô giúp đỡ, chậm rãi đứng lên, nhẹ nhàng mà chuyển qua sô pha, nằm xuống. Ngồi một chút, thắt lưng cũng có chút mỏi.

“Muốn đi toilet hay không?” Tiêu Tiếu ngẩng đầu, quan tâm nhìn anh.

Trạch Viễn lộ vẻ xấu hổ, khẽ lắc đầu,“Không cần.” Anh còn không có bị thương nghiêm trọng như vậy, ngay cả đi toilet cũng cần cô hỗ trợ.

Tiêu Tiếu nhìn ra anh lại có chút mất tự nhiên, trong lòng cười khẽ,“Không cần quá khách khí với em, nếu anh không nói với em, em lại không hay để ý. Bởi vì em chưa từng chăm sóc người khác.” Tiêu Tiếu thẳng thắn nói, cô cũng không biết chăm sóc người khác như thế nào, chính là hy vọng anh sẽ không cảm thấy không thoải mái.

“Hoàn hảo.” Trạch Viễn nhìn biểu tình có chút bất đắc dĩ của cô, lại cảm thấy thực đáng yêu, cô luôn trong lòng có cái gì thì nói cái đó. Cô vốn đã tốt lắm, cái chính là anh chăm sóc người khác quen rồi, giờ người ta chăm sóc lại thì cảm thấy có chút không quen.

Lúc này, chuông cửa vang lên.

“Hẳn là đến sửa bồn cầu.” Tiêu Tiếu giải thích, đi ra mở cửa, để cho nhân viên tiến vào.

Trạch Viễn nhìn cô dẫn nhân viên trực tiếp đi vào phòng tắm, giao cho bọn họ, trong lòng có một tia ấm áp, không nghĩ tới cô chưa nói gì đã có thể vì anh mà lo lắng chu đáo, loại cảm giác bất tri bất giác được quan tâm cũng rất tốt.

Tiêu Tiếu giao phó xong, liền đi ra ngồi vào bên người anh. “Ngại quá, chưa bàn bạc với anh, đã tìm người lại đây sửa chữa, anh sẽ không trách em chứ.”

Trạch Viễn nhẹ nhàng lắc đầu,“Anh hẳn là phải cảm ơn em!” Tiêu Tiếu nhìn anh ôn hòa mỉm cười, trong lòng như là được cổ vũ, anh bắt đầu chậm rãi nhận sự quan tâm của cô, thì ra yêu một người, sẽ vì một lời khen ngợi đơn giản của người đó, một cái gật đầu mà cảm thấy rất hãnh diện.

Tiêu Tiếu vui vẻ lấy một cái di động mới từ trong túi xách ra,“Trạch Viễn, em thay đổi một cái di động mới, cũng tùy tiện giúp anh mua một cái. Anh xem, có thích hay không?”

Trạch Viễn thế nhưng không có tiếp nhận, chỉ là yên lặng nhìn Tiêu Tiếu, một lời không ra khỏi cổ họng.

Tiêu Tiếu thấy anh không có lên tiếng, nghĩ là anh mất hứng, trong lòng không yên bất an nhìn anh.“Trạch Viễn…… không phải là anh đang trách em quá tùy ý chứ?”

Trạch Viễn nhìn ánh mắt lo lắng của cô, trong lòng lại từng đợt cảm động, cô thật sự đơn thuần như một đứa nhỏ, làm mỗi một chuyện, đều nhất định phải nhớ đến anh, lần đầu tiên cảm giác được có người khác quý trọng đau lòng, loại cảm giác này thực xa lạ, lại làm cho lòng anh có loại lo lắng nói không nên lời, trước kia thế nào anh lại cho rằng Tiêu Tiếu là loại phụ nữ có tâm cơ nham hiểm chứ? Cô hoàn toàn chính là một cô gái đơn thuần mà thẳng thắn, chỉ là toàn tâm toàn ý nắm lấy thứ gì đó, làm cho tất cả suy nghĩ trong lòng của cô đều biểu hiện ra ngoài.

“Trạch Viễn,” Tiêu Tiếu càng ngày càng lo lắng, nhất định là anh đang tức giận.“Nếu anh không muốn lấy, vậy em …… Vậy em đưa cho người khác là được rồi.”

“Dù sao anh cũng bị thương, không có tiện đi mua di động, em mua về vừa lúc có thể dùng.” Trạch Viễn tiếp nhận di động, mỉm cười nói,“Nhưng mà, anh sẽ đem tiền trả lại cho em.”

Tiêu Tiếu nghe thấy anh vẫn chưa cự tuyệt ý tốt của mình, trong lòng lập tức chuyển ngọt ngào, may quá anh không phải đại nam nhân sĩ diện, vừa nghe đến phụ nữ mua gì đó cho mình là nổi trận lôi đình.

“Tốt, dù sao em cũng chưa trả tiền thuê nhà cho anh.” Tiêu Tiếu cười giảo hoạt, có tiền thu vào túi ai sẽ cự tuyệt chứ.

“Ba mẹ em đồng ý cho em không quay về nhà ở?” Trạch Viễn vô cùng kinh ngạc, cha mẹ cô cũng quá thoải mái đi.

Tiêu Tiếu nói với anh, ba mẹ cô vốn đang định đưa anh đến nhà cô ở, lại làm cho Trạch Viễn cả kinh, quả nhiên, có thể đem Tiêu Tiếu nuôi thành cô gái cá tính tự tin như vậy cũng không thể làm người bình thường nha, Trạch Viễn lắc đầu, cảm giác vô cùng bội phục. Nhưng là, nghe thấy Tiêu Tiếu nói muốn ở trong nhà anh, trong lòng anh vẫn là căng thẳng, hơi có chút khó xử.

“Tiêu Tiếu, kỳ thật, có nạng, anh thật sự không có việc gì, em không cần phải quá lo lắng cho anh, anh có thể tự mình chăn sóc chính mình.” Trạch Viễn vẫn là hy vọng cô không phải ủy khuất chính mình mà chăm sóc anh.

“Thế nào? Anh không thích em cùng anh đến vậy sao?” Tiêu Tiếu vừa nghe thấy anh muốn đuổi cô đi, trong lòng thật mất hứng.

“Không phải,” Trạch Viễn kiên nhẫn giải thích,“Tuy nhà anh có hai phòng, nhưng là, trong phòng khách không có giường lớn, chỉ có cái thẳng phản, em nhất định ngủ không quen.” Cô từ nhỏ đã là bảo bối được yêu chiều, sao có thể quen chứ?

“Như vậy,” Lòng Tiêu Tiếu lại nở nụ cười, ánh mắt linh động lưu chuyển, trong lòng lại bắt đầu mừng thầm,“Nếu anh sợ em ngủ không thoải mái, em lại không ngại cùng anh một phòng nha.”

Quả nhiên, Trạch Viễn vừa nghe xong, mặt lập tức đen sì, sợ tới mức trợ