Thâm Tình Đại Quê Mùa

Thâm Tình Đại Quê Mùa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323912

Bình chọn: 8.5.00/10/391 lượt.

ô, nhanh chóng qua lại xoa lấy nơi mềm mại mẫn cảm nhất,, chỉ trong phút chốc đã đem cô trêu chọc đến điểm cao nhất. Suy nghĩ, trong nháy mắt trống không thành một mảnh.Toàn thân cô căng thẳng, thân thể không tự chủ được co rúc lại, thiếu chút nữa sẽ phải kêu thành tiếng, một giây sau đó, cô chỉ kịp cắn đầu vai hắn, chận lại thanh âm của mình.Khi trận sướng khoái điên cuồng kinh người kia qua đi, cô chỉ có thể toàn thân vô lực mà co quắp tựa vào trên người hắn thở dốc run rẩy.Có một giây, cô không rõ ràng lắm đã xảy ra chuyện gì, thậm chí quên mình đang ở nơi nào.Sau đó, cô nếm đến vị mặn trong miệng .Đầu vai hắn, bị cô cắn ra dấu răng rõ ràng.Hắn ôm lấy cô, toàn thân cao thấp vẫn căng thẳng nóng bỏng như sắt.Cô kinh hoảng ngẩng đầu lên, chỉ thấy hắn nhìn cô, chờ cô ngẩng đầu, cho đến khi tầm mắt hai người nhìn thẳng vào nhau, hắn mới ngang ngược hung hăng mở miệng."Hiện tại, nói lại lần nữa, em nghe không hiểu."Toàn thân cô cứng đờ.Hắn nhìn chăm chú vào cô, cằm căng thẳng nói: "Nói lại lần nữa, em không biết tôi."Cô hốt hoảng nói: "Tôi không biết!""Không phải em nghe không hiểu sao?" Hắn quắc mắt, "Nghe không hiểu, em cũng có thể trả lời tôi?"Cô há hốc mồm cứng lưỡi, không phát ra được thanh âm nào."Tôi đang vô lễ với em." Hắn nhìn cô, hỏi: "Nếu em không nhớ, tại sao không hét lên?""Tôi. . . . . . Đúng, đúng bởi vì. . . . . ." Khi hắn ép hỏi , Sơ Tĩnh lầ lượt bại lui, không nghĩ ra bất kỳ một lý do nào."Bởi vì em vừa lúc cần đàn ông?" Hắn giận dữ hỏi châm chọc: "Cho nên mới quyết định tặng cho người gặp đầu tiên là tôi?"Không chút suy nghĩ, cô tát hắn một cái.Tay cô vừa vung đi, trong nháy mắt, ngay cả chính cô cũng hù sợ, nhưng cô vẫn không nhịn được căm tức rưng rưng nhìn hắn chằm chằm.Hắn cũng không hề cử động, chỉ nhìn lại cô chằm chằm, sau đó lui một bước, buông cô ra."Em thật sự không biết nói láo." Hắn lãnh lùng mở miệng.Chân Sơ Tĩnh mềm nhũn không có cách nào tự chống đỡ mình, chỉ có thể tựa vào bức tường đỡ sau lưng.Hắn nắm chặt hai quả đấm, đôi mắt đen thâm u gắn đầy thống khổ, "Nếu như em muốn thoát khỏi tôi, chỉ cần nói một tiếng là được rồi, không cần phải giả vờ mất trí nhớ."Cô hé miệng, môi hồng khẽ run, lại không tìm được bất kỳ câu chữ nào.Hắn thống khổ nhìn cô mở miệng, bỏ lại một câu nói, sau đó xoay người rời đi. Cô nghe không hiểu hai chữ cuối cùng của câu nói kia, lại vẫn cảm giác được đó là câu chỉ trích. Nhìn bóng lưng hắn quay đầu rời đi, cô che môi của mình, dựa vào tường co lại ngồi dưới đất, lệ nóng không tiếng động chảy xuống.

Hắn sớm nên biết cô đang nói dối! Trước đây, hắn không phải không từng bị người làm nhục qua, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa có đau thế này! Cô gái chết tiệt đó, đã làm cho đầu óc hắn choáng váng, chỉ cần có liên quan tới cô, đầu của hắn liền không có cách nào suy nghĩ như bình thường. Tức giận cầm quần áo toàn bộ thu vào ở bên trong túi hành lý , Irapa kéo khóa kéo lên, nắm lên hành lý muốn rời đi, ai ngờ cửa lại vang lên tiếng gõ cửa.Hắn đem cửa dùng sức mở ra, người cha cao lớn cường tráng của cô đang đứng ở đó."Cậu có rãnh không?" Mặc dù ngắm thấy hành lý trong tay hắn, người đàn ông kia vẫn mở miệng."Không." Hắn mặt lạnh trả lời."Tôi cần một trợ thủ." Cảnh Dã không để ý tới hắn, chỉ đem thùng dầu trong tay ném về phía trước."Cầm lấy."Hắn không thể không bỏ hành lý xuống, đón lấy cái thùng nặng gần hai mươi cân này đưa tay, nếu không nhất định sẽ bị đập thành nội thương.Irapa kinh ngạc nhìn chằm chằm người đàn ông kia, người này không thể nào nghe không hiểu Tiếng Anh, anh văn của hắn rất lưu loát, nhưng người kia lại làm như không nghe thấy."Chúng ta trước hôm nay, phải đem lầu cuối sơn nước sơn không thấm nước một lần cho xong." Cảnh Dã xoay người, vừa nói vừa nắm sơn dầu quét lên trên, thấy hắn không đi theo, vẫn không quên quay đầu lại cau mày thúc giục, "Oắt con, còn đứng đó làm gì?""Tôi phải đi." Hắn cứng ngắc mở miệng.Cảnh Dã không kiên nhẫn chống nạnh, nói: "Tôi biết, tôi thấy hành lý, nhưng cậu đã ở nhà tôi ăn uống miễn phí cũng đã nhiều ngày rồi, giúp một tay cũng là phải chứ?"Người đàn ông này nói chuyện như là chuyện đương nhiên, làm cho hắn thật đúng là không biết nên nói gì.Thấy hắn trầm mặc, Cảnh Dã chợt nhíu mày, " Chẳng lẽ cậu ngay cả khiêng một thùng nước sơn, đi vài bước đường cũng làm không được ấy chứ?"Nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang giễu cợt mình, Irapa cảm thấy ngọn lửa trong lồng ngực càng lúc càng cháy vượng hơn.Khi hắn phát hiện thì hắn đã không chịu yếu thế đem thùng sơn vác lên đầu vai, đi thẳng lên lầu cuối, sau đó cùng người đàn ông đó đứng dưới ánh nắng mặt trời rửa sạch sàn nhà lầu cuối, rồi lại giống như đang so tài, bắt đầu quét sơn lên đó.Ánh mắt trời nóng bỏng, trên bầu troiwfxanh không ngừng tỏa ra hơi nóng gay gắt.Lưng của hắn, nóng giống như bị hơ trên lửa.Khi đang làm việc thì gương mặt ướt đẫm nước mắt của cô lần nữa hiện lên trong đầu, hắn không biết mình tại sao còn phải quan tâm, còn có thể quan tâm, nhưng ngực lại vẫn vì vậy mà cảm giác đau đớn. Cô gái đáng chết! Hắn không nên đối với cô có chút


Old school Easter eggs.