
g
làm nữa, đầu trực tiếp dâng lên! Trẫm dám làm dám chịu, hoàng hậu quý phi cái
gì lại càng không cần nói! Con bà nó, dám đụng vào nội đương... Sao cửu tộc
hắn!”
Triệu công công xoay người để
hắn mắng, luôn miệng xưng tội.
Nhưng Tương Quốc Công cùng
đám ngoại thích lưng lại đầy mồ hôi lạnh. Ai chẳng biết Triệu công công chỉ có
danh, quản lý hồ sơ trên thực tế là thái giám Nội Vụ Phủ? Vấn đề là thái giám
Nội Vụ Phủ là người của thái hậu a!
Đây là chỉ chó mắng mèo trắng
trợn. Thực sự tra xét... thái giám của Nội Vụ phủ này chắc chắn phải đổi người,
nhưng tuyệt đối sẽ không phải người của thái hậu.
"... Khởi bẩm hoàng
thượng," Tương Quốc Công nhỏ tiếng trả lời, "Vi thần, không tố
cáo." Chỉ ngẩng đầu oán độc nhìn hoàng thượng một cái.
Tốt xấu gì ta cũng là cậu
ngươi! Ta muốn thám hoa lang, ngươi không cho thì thôi, còn từ chỗ ta lấy đi
đứa nhan sắc tốt nhất ! Hiện tại trước mặt bách quan không cho ta mặt mũi...
Đừng quên thái hậu còn, hoàng đích cũng có, có ngươi hay không căn bản không
quan trọng!
Hoàng thượng chỉ thản nhiên
liếc hắn một cái, cười đến càng lạnh. "Náo nhiệt xem đủ chưa? Dời Phùng
tri huyện lang đến ngọc lao*, đem tất cả những tranh luận biện hộ sửa sang ghi
chép lại. Triệu Đắc Hiếu, hôm nay đã trễ, ngày mai lại tra việc đánh tráo sổ
sách... tra cho trẫm, tra kĩ càng vào!”
Ngày mai. Hoàng thượng chỉ
thỏa hiệp đến ngày mai. Tương Quốc Công nắm chặt tay, tin tức này phải nhanh
chóng truyền cho thái hậu, nên xóa đều xóa sạch... Trăm ngàn lần đừng nhóm lửa
trên thân, hoàng đế không phải vừa đăng cơ, muốn chơi thật với bọn họ rồi!
Hoàng đế cùng Tam Lang ánh
mắt giao nhau, thực vừa lòng thu hoạch lần này.
Ở mặt ngoài thoạt nhìn, là
muốn thanh quân trắc, giết Tam Lang. Trên thực tế là cùng thế lực của thái hậu
một lần mặt đối mặt giao phong. Thái hậu đang thăm dò, hoàng đế cũng thăm dò,
bách quan cũng không thể không tùy thời mà nhảy múa.
Đây cũng là một loại tuyên
cáo. Tuyên cáo của hoàng quyền chính thống.
Đây là kết quả hoàng đế cùng
Tam Lang muốn. Tam Lang muốn hợp lý hợp pháp ra khỏi gia phả, hoàng đế muốn
nhân cơ hội đoạt được Nội Vụ Phủ, nắm giữ động thái của hậu cung, hơn nữa rửa
sạch tất cả gián điệp cùng tai mắt bên người, đồng thời đả kích thế lực của
thái hậu.
Hoàng thượng hiểu rõ, Triệu
công công chỉ có thể bắt được một ít tôm tép, nhân vật mấu chốt không hát
được... Người chết sẽ không mở miệng. Thái hậu nhất định sẽ giết sạch những
người đó, đây là tác phong của bà ta,
Nhưng đây sẽ là nhược điểm
lớn nhất của thái hậu. Bởi vì... hắn sẽ không giết những con tép nhỏ này, chỉ
cho đám gián điệp cùng tai mắt này đến Hoán Y Cục giặt quần áo cả đời mà thôi.
Vì sao muốn giết đám hạ nhân
đó, nhiễm máu tanh vô vị chứ? Xem, dựa vào hoàng đế bên này, hoàng đế che chở,
hắn bảo vệ Tam Lang, khoan thứ gián điệp cùng tai mắt. Dựa vào thái hậu bên
kia, trung trinh làm việc, là kết cục gì?
Đạo cai trị là rất phức tạp
a, thái hậu nương nương.
Hoàng thượng mặt lạnh có thể
cạo ra sương, trên thực tế tâm tình tốt lắm, tốt vô cùng.
Hắn nghĩ, bách quan cũng thấy
rõ ràng... Hẳn là rất nhanh sẽ suy nghĩ cẩn thận.
--- Chú thích: *ngự lao phân
ra "tốt lao", nhốt cung nữ công công, lưới sắt tường vây, dạng nửa
mở. "Ngọc lao" là nhốt hoàng thân, là một viện nhỏ, xem như một dạng
giam lỏng hơi nghiêm khắc, nhưng thoải mái hơn rất nhiều.
Lúc trước Tam Lang ở tốt lao,
sau lần thẩm này dời qua ngọc lao.
Bút thẳng lay động trên giấy,
Tam Lang vừa tắm xong, thay bào phục hoàn toàn mới, tóc vẫn ướt sũng, lại ngồi
xuống bắt đầu làm bản hỏi đáp trên công đường, viết rất nhanh. Nói cho cùng hắn
cũng đã làm tri huyện lang của hoàng thượng ba bốn năm, rất nhiều dụ lệnh cùng
thánh chỉ, thảo phê, đều từ tay hắn mà ra. Nhờ đó nét chữ của hắn vừa đoan
chính thanh nhã, lại cứng cáp bay bổng, tốc độ cũng tăng lên từng ngày.
Đến ngọc lao, hưởng thụ đãi
ngộ hoàng thân, kỳ thật không tệ. Thủ vệ nơi này cũng nghiêm ngặt hơn rất
nhiều, hoàng thượng rốt cục có thể quang minh chính đại cho ám vệ vào bảo hộ,
nhưng hắn chỉ cầu tắm rửa thay quần áo, ngay cả cơm cũng không muốn ăn, mà bắt
đầu làm việc tăng tốc.
Nhanh xong nợ, nhanh về nhà.
"Làm chết à! Tóc cũng
không lau? Vợ chồng các ngươi đều bán cho ta!" Hoàng thượng lại mặc quần
áo ám vệ đi theo tiểu thái giám mang một đống hồ sơ đã chọn lọc vào, vừa nhìn
liền bất mãn, "Bị bệnh không thể làm việc thì sao đây?”
"Khởi bẩm hoàng thượng,
tội thần không rảnh." Tam Lang cúi đầu viết nhanh, đầu cũng không nâng.
Hoàng thượng than thở, cầm
lấy một miếng khăn vải, có chút ngốc giúp hắn lau tóc, lại theo thói quen sờ sờ
khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp kia, "Xem xem, chủ tử tốt như ta vậy tìm đâu
ra? Hoàng hậu ta còn không có giúp nàng lau tóc qua đâu.”
Tam Lang cũng theo thói quen
cầm lấy góc khăn vải, dùng tay trái lau những nơi mình bị sờ qua, tay phải vẫn
không ngừng, chậm đáp, "Tội thần tạ thưởng." Liền không để ý đến hắn.
Hoàng thượng lau trong chốc
lát, không ngờ lại cảm thấy rất thú vị. Tóc Tam Lang này vừa