Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323101

Bình chọn: 8.5.00/10/310 lượt.

đi qua nhà ăn cơm, đứa nhỏ này mừng khấp khỏi vo gạo đổ vào nồi cơm điện, cắm phích điện xong sau đó đi xem tivi, Đinh mẹ nấu xong đồ ăn đi xem nồi cơm, nước vẫn là nước gạo vẫn là gạo.

“Đó đều là chuyện khi nảo khi nao rồi a. . . . . .” Nhất Nhất ngoài dự kiến lại không so đo cùng hắn, hai mắt nhìn chặt vào phương trình trên bài thi. “Cậu cảm thấy cậu ta thích ai?”

“Chu Đình a, còn phải hỏi sao, cái đầu cậu là thứ gì vậy. Chơi cùng nhau từ nhỏ tới lớn, ở cũng gần nhau, lại học cùng lớp, cái này gọi là môn đăng hộ đối hiểu không hả?”

“Oh.” Sao lại thế này, đề mục mãi cũng giải không được. Cơn tức trong lòng lập tức trào dâng, cô nhóc ném cây bút máy lên mặt bàn, “Mẹ nó!”

“Cậu mắc chứng sợ hãi trước khi thi. . . . . . Chậc, bài kiểm tra đều bị dơ rồi.” Gia Vũ ngón tay lau vết mức trên bài thi, càng chùi càng hỏng bét, ném cho rồi.

“Câu hỏi này, giải không được.” Túm qua bài thi hắn chỉ vào đề thi.

“Ngày hôm qua lên lớp không phải đã giảng qua sao, cậu lại bơi tới cõi thần tiên nào vậy?”

“Giảng qua ?”

“Tự mình xem vở ghi chép đi!”

Nhất Nhất cúi đầu cẩn thận nghiên cứu một hồi, 2 phút đã giải được, tâm tình cực tốt. “Aizz, tớ với cậu cũng từ nhỏ chơi đến lớn, còn sống ở cách vách nhau, chúng ta cũng môn đăng hộ đối nha.”

“. . . . . . Tớ còn muốn sống lâu vài năm.” vẻ mặt Gia Vũ sợ hãi ôm sách vở tránh ra.

Tháng bảy, cuộc thi lên trung học theo đúng kì hạn tới. Tháng tám, giấy báo trúng tuyển của các trường trung học được gửi về. Trường sơ trung Danh Dương đại bộ phận học sinhcứ theo lẽ thường thăng lên trung học, bao gồm Trịnh Gia Vũ, Đàm Vi, Hạ Mông, Đặng Minh Nguyệt…. có số ít người thi vào trường dạy nghề hoặc trung cấp. Bạn học Đinh Nhất Nhất bước sang con đường khác, cầm giấy thông báo nhập học trên tay ha ha ngây ngô cười. Thị Nhất Trung! Tuy rằng rất luyến tiếc đám bạn học cũ, còn có lão đại xã hội đen sùng bái nhất tôn trọng nhất của cô nhóc, nhưng, trọng yếu nhất là ~~~~ cô nhóc rốt cục thoát khỏi bóng ma Thượng Quan Cẩn Ngôn!!

Tất cả mọi người đều cảm thấy bất ngờ, Gia Vũ đem cô nhóc nhốt ở nhà hành hung một cho một trận, Hạ Mông và mấy bạn học nữ vây quanh cô nhóc công khai lên án mạnh mẽ, Đinh mẹ cũng gấp gáp la rống chạy đến sở giáo dục hỏi có thể sửa trường học hay không. Đương nhiên không đổi được. Hơn nữa con gái thi được trường trung học trọng điểm, Đinh mẹ cũng nên thực hiện lời hứa.

Trước khi đi Thanh Đảo một ngày, Nhất Nhất ở dưới lầu đụng mặt ‘tiểu lão sư’, cười hì hì chạy tới ‘thỉnh an’. “ Cám ơn cậu phụ đạo cho tớ, nếu không có cậu, tớ chỉ sợ thi không lên trung học.”

Cẩn Ngôn đen mặt không hé răng.

“Làm chi không nói chuyện?” Kỳ quái, ngay cả sự ôn hòa và nụ cười lúc bình thường đều không có.

“Thi không tốt? Không đúng a, cậu vẫn là xếp thứ nhất toàn khối. Vậy chính là vì cuộc thi vào đại học lo lắng sao? Còn một năm nũa mà, cậu gấp cái gì. . . . . .”

Hắn quay đầu bước đi. “Ai ai, tớ sắp đi du lịch Thanh Đảo, muốn tớ mua quà gì cho cậu không?”

“Cậu đi Thanh Đảo? Sao không nói với tớ?”

“Hiện tại không phải nói cho cậu sao, mẹ tớ đáp ứng tớ thi được vào trung học liền cho tớ đi chơi, ngày mai liền đi. A ~~~ Thanh Đảo, ” Hai mắt cô nhóc say mê lấp lánh như vì sao, “A ~~~ bãi biển, a ~~~ vỏ sò, a ~~~ xứ sở mộng mơ ta đến đây ~~~ a ~~~”

“Đi đi, đi luôn đi, đừng trở lại nữa!”

Cơn giận ngút trời đã đem hồn phách bay tới bãi biển kia gọi trở về. “Cậu làm sao vậy, tức giận?”

Cẩn Ngôn nhếch môi, vẻ mặt đen sì, sắc mặt cho thấy rõ tâm tình cực kì không tốt. Vì sao tức giận? Oh đúng rồi, Minh Nguyệt nói vợ chồng son luôn cũng có lúc cãi nhau, sẽ không phải là. . . . . .

“Cậu cãi nhau với Chu Đình?” Nét mặt cô nhóc rất tám.

Cẩn Ngôn hung dữ bước đi, bỏ lại một câu: “Tớ tự tức giận với bản thân, tự cãi nhau với chính mình, đã được chưa!”

Đây không phải là tự rước bực mình vào người hay sao chứ ~~~ Nhất Nhất không dám gật bừa thì thào: “Tớ đã nói cậu là người sao hoả. . . . . .”

Nội quy của trường trung học Thị Nhất mức độ nghiêm khắc không hề kém so Danh Dương, thậm chí lợi hại hơn. Mỗi ngày phải mặc đồng phục, trước ngực còn kẹp một chiếc huy hiệu học sinh trên đó viết mã số học sinh, khối học, lớp học. Nhớ kỹ, không thể đeo lệch, bằng không bị chủ nhiệm bí thư nhìn thấy, sẽ ca cho một bài đúng 5 phút. Bảy giờ sáng tự ôn tập, cổng trường có trực nhật sinh ghi lại việc đến trễ. Tự học vào buổi sáng phân thành Ngữ văn và tiếng Anh hai môn, phải lớn tiếng đọc diễn cảm, đừng cúi đầu ngủ gà ngủ gật, càng đừng mong đọc tiểu thuyết, bởi vì không biết khi nào thì cửa sổ sẽ thổi qua bóng hình xinh đẹp của chủ nhiệm giáo dục. Sau khi học xong hai tiết là có giờ tập thể dục 20 phút giữa giờ, thầy cô chủ nhiệm các lớp như hổ rình mồi đứng ở bên cạnh giám sát. Động tác phải đều đặn! Tinh thần phải phấn chấn lên! Đánh thái cực quyền mềm mại! Giờ thể dục của thứ hai đầu tuần đổi thành giờ chào cờ, bất luận kẻ nào bao gồm cả giáo viên đều không thể vắng mặt. Bụng đau? Kéo cáng đưa tới!

Giữa trưa tập thể tập trung ăn cơm tại căn tin, sáu người một bàn, chỉ có thể ăn hết


Old school Easter eggs.