Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Thanh Mai Nghi Kỵ Trúc Mã

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323204

Bình chọn: 10.00/10/320 lượt.

à như thế nào sao?”

“Nguyện nắm tay nhau đi đến suốt cuộc đời.”*

*Thông báo với bà con đoạn này khi cô bạn Chu Đình hỏi Cẩn Ngôn về tình yêu là gì, thì Cẩn Ngôn có trích một câu trong tập Kinh Thi, trong phần Bội Phong, bài ‘Kích Cổ’ ra để trả lời, 死生契阔, 与子成说执子之手, 与子偕老--Tử sinh khế khoát, Dữ tử thành thuyết. Chấp tử chi thủ, Dữ tử giai lão. Bạn nào biết tiếng Trung thì sẽ hiểu câu trả lời này quá tuyệt đi^^. Dịch qua loa là: Sinh sinh tử tử ly ly biệt biệt, (cho dù thế nào đi nữa) Anh đã cùng em thề nguyện, nắm chặt đôi tay kiên quyết không buông, ở cùng bên nhau đến răng long đầu bạc. => Câu dịch bên trên là tớ chém ^^.

“Đinh Nhất Nhất hiểu sao? Cậu ta căn bản chính là đứa ngu ngốc, cái gì cũng không hiểu, không xinh đẹp, không thông minh, không dịu dàng, chỉ biết cùng đám con trai chơi nghịch gây rắc rối mà thôi!”

“Uh, cô nhóc thật sự rất ngốc.”

Chu Đình có chút sửng sốt. Còn tưởng rằng cậu ấy sẽ tức giận, không nghĩ tới còn nói ra câu đồng ý như vậy, nhất thời không phản ứng kịp, ngơ ngác đứng tại chỗ chân tay luống cuống.

Cẩn Ngôn mân mê khóe môi nhẹ nhàng nở nụ cười. Ánh mặt trời đầu hạ, lọt qua khóm lá cây ngô đồng rậm rạp, hắt lên trên người thiếu niên đứng dưới tàng cây, phảng phất như một vầng sáng nhàn nhạt vây quanh bốn phía. Mặc dù nét trẻ con vẫn còn phảng phất trên gương mặt Cẩn Ngôn nhưng trong đáy mắt lại cất giấu một thứ tình cảm nồng nàn và kiên định.

Cẩn Ngôn nói: “Nhất Nhất thật sự rất ngốc, cái gì cũng không hiểu, cho nên tớ không thể đi Mĩ, tớ muốn ở bên cạnh để cùng cậu ấy từ từ trưởng thành.”

Cẩn Ngôn từ bỏ tư cách được tuyển thẳng vào trường đại học trọng điểm trong cả nước mà tham gia thi đại học, lấy thành tích xếp thứ ba toàn tỉnh trúng tuyển vào trường đại học Q. Nói là xếp thứ 3, trên thực tế vị trí thủ khoa và á khoa kia do trước đó có tham gia kì thi Olympic mới được cộng thêm 20 điểm thưởng. Bởi vậy có thể nói, Cẩn Ngôn xứng đáng với danh hiệu Trạng Nguyên toàn tỉnh.

“Aiz, sao cậu ta không đi Mỹ nhỉ ~~~” Nhất Nhất than thở, “Chu Đình cũng đã đi rồi, kẻ hai mặt không phải nói là muốn đi cùng cậu ấy sao, thế nào lại không đi nữa?”

“Cậu đi hỏi hắn đi.” Gia Vũ liếc mắt nhìn cô nhóc, “ Giống như ước gì cậu ta đi quách cho xong, lúc học sơ trung là ai dạy thêm cho cậu, là ai cho cậu ăn nhiều sôcôla như vậy? Đều nát vụn hết trong bụng rồi đó.”

“Tớ chỉ tùy tiện hỏi chút. . . . . .” Không đi nước Mỹ đúng không? Không sao hết, dù sao cũng sắp đi học đại học rồi, vẫn phải rời đại viện này đi thôi. Từ nay về sau rốt cuộc cũng không cần nhìn khuôn mặt kia nữa, lại không phải nghe mẫu thân đại nhân lải nhải “Con xem đứa nhỏ Cẩn Ngôn kia…. .”, la là lá la thoát ly bể khổ rồi ~~~

Sự thật chứng minh cô nhóc đã cao hứng quá sớm. Còn chưa thực sự cảm nhận được niềm hưng phấn kẻ hai mặt sẽ rời đại viện đi học xa, Nhất Nhất trước tiên phải chịu trận lải nhải của mẫu thân đại nhân trong suốt kì nghỉ hè. “Con xem Cẩn Ngôn nhà người ta, thi quá giỏi, đậu đại học Q một trường đại học tốt nhất trong cả nước a. . . . . . Lần trước phóng viên đến phỏng vấn, đứa nhỏ còn nói tiếng Anh rất lưu loát, giống hệt người Mỹ. . . . . .”

“Cậu ta hồi nhỏ đã từng ở Mỹ, đương nhiên sẽ nói được tiếng Anh.”

“Hồi nhỏ là hồi nhỏ, đã qua bao năm rồi? Đứa nhỏ đó có thể làm, sao con lại không làm được? Ai nha…. thật là…, cùng một trường do cùng một thầy giáo dạy sao tiếng Anh của con lại kém như vậy, đứa nhỏ đó còn đạt được điểm tuyệt đối, người với người thật sự là không thể so bì a.”

“Đương nhiên không thể sánh được a, ba mẹ Cẩn Ngôn ai cũng nói được tiếng Anh, mẹ ngay cả đến ABCD đều phân không rõ.”

Đinh mẹ nổi giận, kéo con gái qua phát mấy cái vào mông. “Con còn dám nói mẹ! Hiện tại rốt cuộc là ai đang đi học, là mẹ hay con?! Đinh Nhất Nhất mẹ nói cho con biết, tiếng Anh nếu còn thụt lùi nữa, mẹ sẽ cho con đi bán kem con à. . . . . .”

Bên tai Nhất Nhất vẫn đang chịu đựng tiếng vang “ong ong”, tiếng gầm như sóng vỗ lan tỏa khắp phòng, trong lòng âm thầm cầu nguyện: Chúa ơi, con xin ngài mau làm cho bạn học Thượng Quan Cẩn Ngôn đi nhanh đi, cho con một kỳ nghỉ hè yên tĩnh với.

*****

“Cậu nhanh chút được không? Xe sắp chạy rồi!” Gia Vũ căm tức nhìn người phía sau đang dây dưa câu giờ.

Chạy thì chạy chứ ~~~ Nhất Nhất ngáp một cái. Thật là, có đi học đại học thôi mà cần đến nhiều người tiễn đưa như vậy. Xa xa nhìn qua đó, Đàm Vi bọn họ đã đến rồi, Cẩn Ngôn đứng ở giữa nhẹ giọng nói chuyện, thỉnh thoảng hé đầu nhìn qua bên này. “Nhất Nhất Gia Vũ!” Cẩn Ngôn vẫy tay, “Tớ đang muốn đi tìm các cậu đây.”

“Tớ và mẹ tớ ở nhà chuẩn bị lễ vật cho cậu.” Trước mặt nhiều người cô nhóc giỏi nhất là giả vờ nhu thuận, chuyện buổi sáng nằm nướng ở trên giường không muốn đi là không thể nói ra. Đưa lên một cái hộp có bọc gấm nhung, bên trong là chiếc bút máy hiệu Parker. “Tặng cho cậu, chúc cậu luôn thành công, vạn sự như ý!”

Gia Vũ nhìn cô nhóc bằng nửa con mắt, tốt bụng không vạch trần vở kịch của cô nhóc.

“Cám ơn.” Cẩn Ngôn đem lễ vật cất vào trong ba lô mang theo bên người, từ trên xe lấy ra một cái tú


Disneyland 1972 Love the old s