
g thấy nhúc nhích.
“Chị Diệp, làm sao vậy?” Tiểu Vệ đẩy cửa ra, khẩn trương lắc lắc Diệp Phong.
Diệp Phong ngẩng đầu, “Không có gì, chỉ là muốn nghỉ một lát.”
“Muốn em đi với chị không?”
“Không cần.” Diệp Phong đứng lên, “Em đi trước đi, chị lát nữa cũng đi. Bên ngoài trời còn mưa hay không?”
“Nhỏ hơn rồi, không bung dù cũng không sao. Chị Diệp, em đi đây! Ngày kia Hạ biên tập sẽ từ Thanh Đài trở lại chứ?”
“Uh!”
“Ha ha, Chị Diệp nở nụ cười, trong lòng sợ là đã nở hoa rồi.”
Diệp Phong xấu hổ đỏ mặt, giả bộ trừng mắt nhìn Tiểu Vệ liếc một cái, Tiểu Vệ hi hi cười vẫy vẫy tay, vui tươi hớn hở chạy xa.
Mới một lát, văn phòng đã vắng vẻ không còn tiếng bước chân. Diệp Phong cười khẽ lắc đầu, rót ly nước chậm rãi uống xong, lúc này mới không chút hoang mang thu dọn này nọ. Hạ Dịch Dương không ở nhà, về sớm về cũng không có gì khác nhau
Ngả Lỵ gọi điện thoại tới hỏi cô có cô đơn hay không, muốn lại chơi với cô hay không?
“Hiện giờ ở trong lòng cậu còn có mình sao?” Cô hỏi. Ngả Lỵ hiện đang trong kỳ nghỉ, vốn chuẩn bị cùng đồng sự đi Nhật Bản chơi, bởi vì Vương Vĩ sáng tác, Ngả Lỵ hủy bỏ tất cả sắp xếp, thậm chí cũng chưa về nhà thăm ba mẹ.
“Uy, cậu là đang ghen với ai đây?”
“Cậu cho mình cơ hội ghen sao? Tràn ngập đầu óc đều là thầy giáo Vương Vĩ của cậu.” Cô rầm rì, tỏ vẻ bất mãn.
Ngả Lỵ vì bày tỏ thành ý của mình, giữa trưa đã chạy tới kéo cô ra ngoài ăn cơm. Thật sự là bi ai, biểu hiện của cái gọi là hữu tình của hai cô gái hiện tại chính là ngẫu nhiên cùng nhau ăn một bữa cơm.
Diệp Phong không muốn nhúc nhích, gọi hai phần ăn ngay tại nhà hàng dưới lầu.
“Vương Vĩ về quê rồi.” Cơm ăn được một nửa, Ngả Lỵ lẩm bẩm một câu.
Chiếc đũa trong tay Diệp Phong đứng hình giữa không trung, hồi lâu mới chậm rãi rơi xuống bàn, gắp một đũa cá chưng thịt băm, thịt băm sao dai quá, nhai hoài không xong.
Thì ra người cô đơn không phải cô.
“Hắn trở về một mình sao?”
“Uh, sức khỏe mẹ anh ta không tốt, anh ta trở về thăm.”
“Cậu vì sao không nói với hắn rằng cậu đồng ý cùng theo hắn về quê?”
“Lúc này dường như không quá thích hợp!”
Cô thở dài, “Cậu luôn đứng ở đàng xa chờ Vương Vĩ triệu hồi, chưa bao giờ chủ động, mình còn sốt ruột thay cậu. Cậu hiện tại là bạn gái hắn, vô luận là lễ tiết hay là trên đạo nghĩa, cậu hẳn là phải theo hắn về, huống chi cậu còn có ngày nghỉ, vừa vặn làm như kỳ nghỉ phép. Cậu không biết kỳ nghỉ phép có thể làm cho cảm tình nguội lạnh trở lại nóng bỏng hay sao?”
“Mình có ám chỉ rồi, anh ta không để ý đến.”
Cô nhìn Ngả Lỵ, đừng thấy con người cô tùy tiện, hấp tấp, giống như cái gì cũng sẽ không để ở trong lòng, kỳ thật bên trong là một người sợ hãi nhát gan.
“Vậy trực tiếp làm cho rõ.”
“Làm rõ, nếu anh ta cự tuyệt, sẽ làm hỏng tình trạng hiện nay. Chúng mình… thật vất vả mới có hôm nay.”
“Cậu là lừa mình dối người.” Cô tức đến không thở được.
Ngả Lỵ chua sót nhếch miệng, “Được rồi, đừng nói nữa, chuyện của mình mình có cách. Cậu đã nói thật cùng Biên Thành sao?”
Cô vùi đầu trong chén canh, uống đến sạch sẽ, đến giữa chừng mới phát ra tiếng”Uh” không rõ ràng.
Biên Thành cuối cùng kiêu ngạo, nói lời giữ lời, không từng xuất hiện ở trước mặt cô nữa, cũng không có gọi điện cho cô, đương nhiên muốn gọi cũng không có cách nào, di động đã tan nát. Mua một cái thì dễ dàng, nhưng mà số điện thoại của cô khẳng định sẽ bị anh xóa đi.
Cô cười khổ, lại nhớ tới ngọn nguồn tất cả. Hai ngày này cùng nhau gặp mặt, cũng như làm một giấc mộng liên quan tới chuyện trước kia.
Một ngày bình tĩnh như mặt hồ không gió, ngay cả một tia sóng gợn cũng
Không khí văn phòng lúc này vô cùng nhẹ nhàng, Tiểu Vệ có một đối tượng mai mối, toàn bộ mọi người trong văn phòng đều giúp đỡ ra chủ trương, làm Tiểu Vệ biến thành hoang mang lo sợ. Bà xã của tổ trưởng mang thai, anh ta chuẩn bị đi công tác mà giống như bị sung quân, vẻ mặt khổ não nhăn nhó nói sao lại thế này, sao lại thế này chứ? Chọc mọi người vui đến hỏng mất. Còn có việc nữa chính là chế tác CD, thật đúng là mũi thuốc trợ tim siêu hưng phấn, ngồi ở trong phòng biên tập cắt nối, nghe chính mình cùng thính giả nhẹ nhàng trò chuyện, Diệp Phong kìm lòng không được sẽ cong lên khóe miệng. Lâu Dương đưa cô ra ngoài uống cà phê, nói rằng anh ta có một ý tưởng, trong ‘Đêm khuya khuynh tình’ một tuần năm ngày đó, anh ta muốn đem ‘Đêm khuya khuynh tình’ cộng thêm tên của Diệp Tử vào đổi thành ‘Ngôi sao của Diệp Tử’.
Đây là giấc mộng từ đáy lòng Diệp Phong, “Thật vậy sao?” Cô rất bất ngờ.
“Cố gắng cho tốt.” Lâu Dương nghiêm trang nói, trong mắt lại nhộn nhạo sự thưởng thức, đánh giá cao.
Cô chỉ lo vui vẻ, không phát hiện lại thu được một cái chuyển phát, lần này là cái hộp giấy to. “Là fan gửi tới sao?” Đồng sự đều vây quanh lại đây.
Cô nhận ra chữ viết của Biên Thành bên ngoài hộp giấy chuyển tới, trong lòng căng thẳng, “Không phải, là đồ tôi nhờ người ta mua giúp.” Cô dùng lời lẽ che giấu, lại nói ông nói gà bà nói vịt.
Sau cơn mưa, không khí nóng bức làm cho tâm tình trở nên nặng nề, cô dùng kéo cẩn thận cắt mở lớp băng keo trong dán bên ngoài hộp g