Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Thiên Tài Bảo Bối: Tổng Tài Không Được Đụng Mẹ Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328634

Bình chọn: 9.00/10/863 lượt.

m yêm tĩnh không sợ bị sắc lang

quấy rầy điều này quẩ thật rất tốt,rất thoải mái.

Hừ,cô không tin lời Thanh Phong Tuấn nói trước khi đi! Giờ phút này

Dạ Phi Phàm đang ân ái với người yêu cũ làm sao có thể lo lắng cho cô,ra ngoài tìm cô được? Cô không tin!

Vừa nghĩ đến, trong lòng có chút đau xót, Dạ đại tổng tài ung dung tự tại không thèm coi trọng tình yêu thầm lặng bao nhiêu năm của cô, tại

sao cô lại khổ sở ghen tuông,thậm chí còn rơi nước mắt chứ?

Cho nên! Cô cũng phải làm bộ không thèm quan tâm! Cô lớn tiếng cười, cô muốn sống một cuộc sống bình thường buông thả một chút!

——Vì vậy,Diệp Vị Ương vô thức ngủ thiếp đi trong phòng tắm!

Lúc Dạ Phi Phàm xông vào đã thấy cả cơ thể Diệp Vị Ương tuột xuống hồ tắm,mê man ngủ không biết mình sắp chết chìm, chìm chìm nổi nổi hai tay theo bản năm vùng vẫy trong không khí……………

Ngâm mình trong nước nóng quá lâu,thời gian bị hơi nước hun đúc quá

dài sẽ cuất hiện tình huống như thế này,hoặc có thể đột nhiên tỉnh lại,

hoặc là có thể chết chìm,mà chết chìm rất nguy hiểm!

Dạ Phi Phàm cau mày, nét lạnh lùng trên mặt đã không còn nữa,rõ ràng

chỉ có vẻ mặt lo lắng, không chút chậm trễ bế cả người Diệp Vị Ương ra

khỏi bồn tắm,tùy tiện xé một tấm thảm bọc kín người cô lại,nhìn qua rất

giống con tằm chỉ lộ khuôn mặt đáng yêu ra ngoài.

Bị hắn lăn qua lăn lại,Diệp Vị Ương rốt cục cũng tỉnh táo lại,bắt đầu hít thở khó khăn .

Cô trợn tròn mắt,chớp chớp, bắt đầu nghĩ mình đang mơ, rong mơ rất không có khí thế, tự nhiên lại mơ đến Dạ Phi Phàm!

Hừ, người trước mặt cô cùng người con gái khác thân thiết, điều đó

hoàn toàn khiến cho cô khó chịu, hoàn toàn không quan tâm đến tình cảm

nhiều năm nay của cô, khốn kiếp như vậy tại sao cô lại mơ tới cơ chứ?

Vì vậy, một cái tát lập tức giáng lên mặt Dạ Phi Phàm!

iệp Vị Ương cho rằng mình đang nằm mơ lập tức giáng lên mặt Dạ Phi

Phàm một cái tát “Dạ Phi Phàm, anh là cái đồ siêu cấp bại hoại! Ai cho

anh chạy vào trong mộng của tôi? Tôi đây rất chán ghét anh,vô cùng chán

ghét, hiện tại tôi ra lệnh cho anh biến khỏi giấc mộng của tôi ngay lập

tức!Tôi không muốn nhìn thấy anh!”

Bị tát một cái sắc mặt lãnh khốc trên mặt Dạ Phi Phàm thay đổi liên

tục,nhẫn nhịn để không đem cô nằm trong lồng ngực ném ra ngoài, nói

“Em,đừng tùy hứng! Bắc gái rất lo cho em! Bà gọi cho tôi ít nhất mười

cuộc điện thoại hỏi thăm! Nói tại sao cả buổi tối không trở về nhà? Em

có biết thân phận của chính em hay không? Đại minh tinh tới khách sạn?

Em nghĩ ngày mai truyện này sẽ không đăng lên trang nhất sao?”

Hắn thật muốn giận điên lên vì Diệp VỊ Ương,nhất là khi nghe nói muộn rồi mà cô vẫn chưa về, hắn sợ cô gặp chuyện không hay! Bỏ mặc Hàn Thiên Tuyết bắt đầu tìm cô khắp nơi!

Giờ phút này hắn giận giữ nhìn chằm chằm vào đôi môi đã bị người ta

hôn tới sưng đỏ cả lên quả lật là muốn vọng động bóp chết cô.

Dạ Phi Phàm thề rằng tính tình hắn luôn luôn lãnh đạm,đối với ai cũng có thái độ lạnh lùng rất biết kìm nén cảm xúc,cả dời hắn chưa có lần

nào nói ra những câu như vậy! Hắn biết trước đó Diệp Vị Ương bị kích

động, rất uất ức, tinh thần cũng có thể không tốt, hắn không muốn đánh

cô! Thế nhưng hắn chịu không nổi! Hắn tức giận rồi! Ghen!

Dạ Phi Phàm giận giữ nhìn chằm chằm vào đôi môi đã bị người ta hôn

tới sưng đỏ cả lên quả lật là muốn bóp chết sự vọng động của cô.

Bị hắn quở mắng,Diệp Vị Ương có chút sửng sốt ở trong lòng hắn không kịp phản ứng.

Chậc! Thì ra không phải mơ! Như vậy càng không thể tha thứ.

Người này đã ân ái với với bạn gái cũ thì dựa vào cái gì mà lại xuất

hiện trước mặt cô? Tại sao không xin lỗi cô mà còn làm bộ mặt đó nói với cô, hô to gọi nhỏ? Hắn cho rằng hắn là ai chứ?

Diệp Vị Ương giùng giằng muốn thoát khỏi vòng tay hắ,giọng nói dịu

dàng so với thường ngày cũng lớn gấp đôi, không sợ chết mắng “Dạ Phi

Phàm,tôi nhịn anh đủ rồi, thả tôi xuống, đừng đụng vào tôi! Tôi cảm thấy anh rất bẩn thỉu! Tôi không muốn nhìn thấy anh, anh đi ngay lập tức cho tôi, chuyện của tôi không cần anh lo, bây giờ không phải giờ làm việc!”

Nét mặt cùng cử chỉ đó hoàn toàn không phải của một Diệp Vị Ương bình thường luôn dịu dàng, ít nhất Dạ Phi Phàm cũng chưa từng gặp qua chuyện Diệp Vị Ương mất kiểm soát như thế.

Hắn không thích bộ dạng hiện tại này của cô, sẽ làm hắn cảm giác mất

đi khống chế.Hắn thích cô biết điều nghe lời như bình thường.

Cho nên bây giờ Diệp Vị Ương giống như đã thay đổi,trở thành một con

người quật cường cứ la lối om sòm. Dạ Phi Phàm đã tức giận lại càng thêm phát cáu.Haizzz, hắn không ngờ rằng dạng chim nhon nép vào người khác

như Diệp Vị Ương cũng có mặt kiên cường thế này!

Rất muốn đem cô ném xuống đất nhưng lại sợ cô đau.

Từ khi biết nhau thời đại học,cũng biết thể chất cô rất đặc biệt vừa

sợ lạnh vừa sợ đau, lại cao gầy thanh thú xin đẹp, mặc dù rất thích hợp

làm người mẫu nhưng khiến người ta nhìn vào lại cảm thấy thương tiếc.

Dạ Phi Phàm thấy cô thực sự muốn giùng giằng thoát khỏi,tự biết mình đuối lý, vì vậy không nói một lời đặt cô xuống giường.

Đông tác này lập tức khiến cho Diệp Vị Ươn


Teya Salat