Thịt Thần Tiên

Thịt Thần Tiên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324515

Bình chọn: 10.00/10/451 lượt.

hư phát sốt – Dung Trần Tử, rốt cuộc ngươi đang nghĩ cái

gì thế hả? hắn xé một đoạn xơ mướp phơi khô, rồi cọ rửa vỏ trai cho Hà

Bạng.

Nhưng chuyện này nói gì đi nữa Hà Bạng cũng có một phần trách nhiệm, cọ thì cọ, nhưng còn tắm rửa thì…

Gần đến canh tư cũng là lúc Dung Trần Tử cọ rửa hai vỏ trai của Hà

Bạng sáng bóng như mới, Hà Bạng lại lăn ra ngủ, thậm chí còn ở trong

nước thổi bong bóng. Dung Trần Tử ôm nàng về phòng, hắn đã ngồi thiền

suốt mấy ngày liền rồi, ban ngày phải làm khoa nghi [3'>, đến tối lại

không được ngủ ngon, cho dù người có làm bằng sắt cũng có vài phần rệu

rã. Giờ nhìn Hà Bạng đang ngủ say đến mê mệt, trong lòng khó tránh khỏi

việc tìm một cái cớ – Nàng chẳng qua cũng chỉ là một con trai, có lẽ,

không cần phải để ý nhiều như vậy làm gì.

[3'> Khoa nghi là để chỉ các nghi thức, quy tắc mà đạo giáo dùng để thực hiện việc làm phép hành lễ ở đạo trường.

Nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh hắn đã lấy lại tinh thần, ôm Hà Bạng

bước vào mật thất, suy nghĩ một lát rồi kéo chăn đắp lên cho nàng, lúc

đó mới yên tâm quay về phòng ngủ.

hắn đã mệt mỏi suốt mấy ngày nay, đặt đầu xuống gối không tránh được

việc ngủ li bì, đến việc Hà Bạng trèo lên giường mình từ lúc nào hắn

cũng không hay. Đến lúc tỉnh lại hắn cũng bị dọa nhảy dựng lên, may là

nàng vẫn đang ở lốt con trai dài bốn thước. hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Từ đó, hắn và Hà Bạng thực hiện giao ước – Nếu như nàng muốn ngủ trên giường của hắn, thì nhất định phải biến về hình dạng con trai; nếu như

biến thành hình dáng con người, thì phải quay về ngủ trên chiếc giường

bằng ngà voi ở mật thất!

Chiếc giường trong mật thất của Hà Bạng kì thật được trang trí rất

cầu kì, nhưng rõ ràng là càng lúc nàng càng cảm thấy có hứng thú với

Dung Trần Tử hơn, nên hôm nào cũng ngủ trên giường của hắn. thật sự muốn ngủ thì thôi cũng đành, nhưng hễ biến thành trai thì không thể khép vỏ

vào được, nên thường xuyên xảy ra cảnh nước dãi chảy ra dào dạt khi ngủ! Mà nàng vốn là sinh vật ở dưới nước, lượng nước trong người còn hơn cả

thừa, một khi đã chảy thì phải đầy đến nửa chậu. Vậy nên, dạo gần đây

mỗi lần tên đạo đồng phụ trách việc dọn giường trải chăn nhìn thấy dấu

vết trắng như tuyết trên khăn trải giường… vẻ mặt đều rất khó tả…

Hôm đó, Dung Trần Tử được mời tham dự một buổi pháp hội, phải đi ba

bốn ngày. hắn quyết định dẫn nhị đệ tử Thanh Tố đi cùng, lúc xuất hành,

sợ Hà Bạng lại đòi đi theo, nên không nói cho nàng biết. Dặn dò những

chuyện quan trọng trong Quan xong xuôi, hắn lại nhắc nhở Thanh Huyền:

“Người ở trong phòng ta… Hà Bạng, chắc là sẽ ngủ đến cuối giờ Mùi [4'>.

Nếu như nàng ta tỉnh lại, nhớ là phải mang cơm lên. Nàng ta thân là yêu, nhưng rất dễ bị tà khí vẩn đục ở trần gian xâm nhập, khi cho ăn trước

tiên phải hòa bùa trừ tà vào nước, cũng không được ngưng đốt hương trừ

tà đuổi nạn trong phòng”.

[4'> Giờ Mùi là khoảng từ 13h đến 15h chiều.

Thanh Huyền không sợ chủ trì công việc trong Quan, nhưng vừa nhắc tới cô nàng tham ăn kia thì đầu của hắn như phình to gấp đôi: “Sư phụ, ngộ

nhớ nàng ta tỉnh dậy không thấy người ở đây, làm loạn lên thì…”.

Dung Trần Tử thở dài: “Có một cách rất hay, nàng ta muốn gì thì ngươi cứ dỗ bằng thứ đó là được, đừng có tranh luận gì hết. Trong bùa nước

nhớ phải thêm đường cát vào, thật sự không được nữa thì cho ăn mứt hoa

quả, nàng ấy thích ăn đồ ngọt”.

Thấy Thanh Huyền gật đầu ghi nhớ rồi, hắn mới xuống núi.

Hà Bạng ngủ thẳng một mạch tới đầu giờ Thân, Thanh Huyền sợ nàng gây

rối, vội vàng mang lên một bữa ăn giành cho bốn người. Nàng nhìn trái

ngó phải, rất nhanh phát hiện ra có điều không bình thường: “Dung Trần

Tử đâu?”.

Thanh Huyền cẩn thận gắp đồ ăn cho nàng rồi nói: “Sư phụ ra ngoài rồi, sẽ quay về sớm thôi”.

Nàng không hề làm ầm ĩ, chỉ hậm hực nhét đồ ăn vào miệng.

Trời nhá nhem tối, Thanh Huyền dẫn đám sư đệ đi đọc kinh, không ngờ

vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy ngay cô nàng đang tung tăng chạy tới.

Mái tóc đen dài tới thắt lưng, vũ y trắng toát giống hệt bộ lông của một con thiên nga, bình thường tuy ăn uống nhiều, nhưng eo lưng lại rất

thanh mảnh, càng không hay là đang đi chân trần, tiếng chuông vàng ngân

nga ở cổ chân lúc đi như tiếng kim ngọc.

Đệ tử trong Quan đều là nam, chưa từng nhìn thấy cảnh phong tình thế

này bao giờ, lập tức mắt đều trợn lên như mấy con gà đen – Đây, đây,

đây, đây chẳng phải là đỉnh khí trong truyền thuyết của sư phụ sao? Chẹp chẹp, đừng thấy sư phụ bọn hắn ngày thường thanh tâm quả dục, con mắt

thưởng thức phụ nữ cũng là một tuyệt kĩ đấy…

Thanh Huyền không ngừng kêu khổ, cũng không quan tâm đến việc niệm

kinh, vội vàng chạy tới đón đầu, thấp giọng hỏi: “Sao lại chạy ra đây?

Trước khi đi sư phụ có dặn, bảo người không được đi lại lung tung”.

“Ai bảo hắn ra ngoài chơi không dẫn ta đi theo!”. Hà Bạng hậm hừ,

giọng nói cũng dần dần trở nên cao hơn: “Khốn kiếp, mấy hôm trước lúc đi ngủ đã nói rõ ràng hết rồi, ngủ chung giường thì không được lừa người!

Ta sẽ không bao giờ tin hắn nữa!”.

Đám người trong Quan không thể niệm kinh thêm được nữa


Polaroid