Old school Easter eggs.
Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy

Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324884

Bình chọn: 10.00/10/488 lượt.

chủ động đến gần tôi, hâm mộ hỏi tôi làm sao có.

Tôi mỉm cười, kiêu ngạo mà nói với nó, là một người bạn cho tôi. Khi tôi nói ra chữ “bạn”, trong lòng không hiểu sao lại nổi lên một cảm giác ấm áp, không hiểu đó là cảm giác gì, trong tiềm thức, tôi chỉ biết, nó rất quý giá, vô cùng quý giá.

Chú thích:

[1'> Trịnh Thiếu Thu trong vai Sở Lưu Hương:

Ông Mỹ Linh trong vai Dung Nhi, phim “Anh Hùng Xạ Điêu”:

Chu Nhuận Phát vai Hứa Văn Cường trong phim “Bến Thượng Hải” (Huỳnh Hiểu Minh đóng vai này trong “Tân bến Thượng Hải”)

[2'> Nhóm Tiểu Hổ: hay Tiểu Hổ Đội (小虎隊), gồm ba thành viên Ngô Kỳ Long, Trần Chí Bằng và Tô Hữu Bằng, là ban nhạc nổi tiếng của Đài Loan cuối thập kỉ 80, đầu thập kỉ 90. Không chỉ thành công trên sân khấu ca nhạc, cả 3 thành viên của nhóm đều gặt hái không ít giải thưởng ở lĩnh vực phim ảnh và trở thành những nghệ sĩ thành danh của Đài Loan.

Họ chính là “Phích lịch hổ” Ngô Kỳ Long, “Tiểu Soái Hổ” Trần Chí Bằng “Quái Quái Hổ” Tô Hữu Bằng. Không ai ngờ ba chú hổ này có sức hút lớn đối với thanh thiếu niên, vượt qua cả những người dẫn chương trình, thậm chí họ còn được cả người già và trẻ nhỏ yêu thích. Những bài hát của họ cũng nhanh chóng được đón nhận, họ trở thành ban nhạc thiếu niên đầu tiên, và cũng chỉ vài tháng sau trở thành thần tượng của thanh thiếu niên. Những bài hát của Tiểu Hổ Đội không chỉ được đón nhận ở Đài Loan và Hồng Kông mà còn rất được yêu thích ở Đại Lục. Ca khúc “Chuồn chuồn đỏ” của họ cũng lọt vào “Thập đại Kim khúc Long Hổ Bảng thập niên 90″ của Đài Loan. Sức hút của Tiểu Hổ Đội vẫn còn rất lớn, nhưng các thành viên của Tiểu Hổ Đội, người cần tập trung vào việc học, người phải nhập ngũ dẫn đến việc ban nhạc tan rã. Tiểu Hổ Đội cho ra đời album thứ sáu, “Tạm biệt”, sau đó tạm thời ngừng biểu diễn. Trong tiếng hát, họ gửi gắm đến những người hâm mộ “Hãy tin tưởng rằng ngày mai chúng tôi nhất định có thể gặp lại…” Nhưng sau này, doanh số album được thực hiện khi tái hợp “Ánh sao vẫn tỏa sáng” không được tốt, cơ bản từ đây tan rã.

Thành viên của nhóm Tiểu Hổ khi mới thành lập:

[ Chị em: chính là hôm nay ầm ĩ, ngày mai lại cười, gần thì thấy phiền, xa thì thấy nhớ, không gặp thì thắc thỏm lo âu, khi gặp lại chán ghét, bản thân có thể bắt nạt, nhưng người khác thì không thể bắt nạt.'>

Lần đầu tiên trong đời bị thương

Một buổi chiều, tôi ngồi đọc sách trong quán game, xung quanh chỉ có âm thanh của máy chơi game đang vận hành, cùng với tiếng mắng mỏ oán giận đôi khi lại vang lên của n

gười chơi bị thua.

Tôi thích ý nâng cốc nước cam lên uống, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng khóc. Tiếng la khóc như rung chuyển cả trời đất, kinh động quỷ thần kia quá mức quen thuộc, mỗi khi nó vang lên là lại làm cho bố mẹ tôi mặt mày biến sắc, một mềm lòng, hai tha thứ, ba không chỗ nào không đáp ứng.

Không phải là cô em gái yếu ớt kia của tôi, thì còn có thể là ai?

Tôi trấn định buông cái cốc xuống, làm như không nghe không thấy, cúi đầu, tiếp tục đọc sách. Tuy nhiên, thế giới bên ngoài, tiếng la khóc của em gái không thể gọi được bố mẹ, không ai chiều chuộng thỏa mãn tất cả nguyện vọng của nó, vì vậy mà vài phút sau, cô em tôi vẫn đang khóc thút thít, hơn nữa lại còn khóc rất khí thế dường như không kịp thở, bất cứ lúc nào cũng có thể té xỉu.

Ô Tặc thật sự không chịu nổi tiếng khóc lóc đinh tai nhức óc đó, xốc rèm cửa lên, nhìn ra bên ngoài. Tuy đầu tôi vẫn cúi xuống trang sách, nhưng tầm mắt lại không nhịn được mà hướng về phía bên ngoài.

Hai nữ sinh mặc đồng phục cấp hai, nữ sinh để tóc mái đẩy em tôi xuống bên đường. Có lẽ đang trấn tiền tiêu vặt của em gái, có lẽ là em gái đắc tội với bạn học nào đó, bạn học đó mới mời “Chị cả” đến giáo huấn. Bạn của em gái tôi run rẩy đứng sang một bên, một câu cũng không dám nói. Hai nữ sinh kia thì đang hung tợn “hỏi chuyện” em tôi, nhưng nó lại không chút để ý đến lời bọn chúng nói, chỉ ngửa đầu nhìn trời, mở miệng khóc lớn, tình cảnh cực kỳ quái thú.

Theo phong cách của em tôi, mấy cô nàng kia chắc còn chưa nói xong ý đồ của mình, vừa lộ ra một chút hung tợn với nó, thì nó đã bắt đầu ngửa mặt lên trời khóc lớn rồi. Hai cô nàng kia còn chưa chiếm được cái gì ngon ngọt, thì cũng đã khiến cả đám người đến vây xem. Chúng hét lớn ra lệnh lần nữa, bắt em gái tôi im miệng, không được khóc, nhưng chúng không thể hiểu nổi em gái tôi, nó chẳng những không nghe chúng, mà ngược lại khóc càng lớn tiếng hơn.

Trong đó có một nữ sinh hơi béo phỏng chừng cảm thấy ngay cả một con nhóc mà cũng không quản được, thì mặt mũi của bản thân sẽ bị đả kích nghiêm trọng, xấu hổ nhục nhã, thế nên cô ta giương tay tát em tôi một cái.

Tôi vẫn tự nói với mình “Không quan hệ gì đến tôi hết”, nhưng khi nhìn thấy cái tát của cô nàng kia, tôi đã bừng tỉnh, tôi tức giận giống như con trâu đực xông thẳng ra ngoài. Dựa vào lời của Ô Tặc sau đó, anh ấy chỉ cảm thấy có một luồng sát khí thổi vù vù bên cạnh mình, chờ đến khi anh thấy rõ ràng, thì tôi đã đánh ngã một nữ sinh.

Tôi trực tiếp dúi đầu hướng về phía nữ sinh béo kia, đụng trúng bộ ngực của cô nàng, n