Thủ Độ Thiên Sứ

Thủ Độ Thiên Sứ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322952

Bình chọn: 10.00/10/295 lượt.

Yu: *ghi ghi chép chép* học hỏi nha, công phu chửi người tuyệt hảo nha. *cười tà*)

Luyến Luyến mắng xong một hơi, nhìn ra cửa thấy quản gia vừa đi tới đang kinh ngạc đứng nhìn, chú Phương, mẹ, Khải, Nhược Thủy, ai nấy đều ngạc nhiên ngây người, trợn tròn mắt há hốc mồm, một đám người miệng khẽ nhếch mép, vẻ mặt lộ vẻ bất ngờ không dám tin.

Trời ạ! Nàng vừa làm cái gì vậy? Luyến Luyến đột nhiên có ý nghĩ muốn nhảy lầu cho bớt xấu hổ. Nàng nén giận trừng mắt ngó tên đầu sỏ gây nên chuyện.

Hắn vẻ mặt rạng rỡ, ánh mắt tràn ngập ý cười làm nàng càng nhìn càng cảm thấy căm tức, cái tên hỗn đản này, hắn thật sự là…, làm cho người ta tức chết đi được, hắn rốt cuộc là quái thai từ đâu chui ra đây?

"Tiểu Luyến Luyến, em thật đáng yêu nha, em tức giận thật sự là đẹp đến ngây người." Long Thiếu Hạo vẻ mặt si mê nhìn nàng, vẻ mặt tức giận của Luyến Luyến lúc này còn hơn vẻ mặt lạnh lùng, u buồn của những ngày qua. Hắn càng thêm thích vẻ tức giận đùng đùng hiện tại này, sắc mặt hồng nhuận tràn ngập sự tức giận.

"Anh… tức quá đi!" Luyến Luyến đã tức giận đến nói không ra lời .

"Chú Phương, mẹ, con đi học đây." Ở cùng một chỗ với tên vô lại này, nàng nhất định sẽ bị hắn khiến cho tức điên lên.

Luyến Luyến tức giận, xoay người bước đi.

Long Thiếu Hạo chạy nhanh đuổi theo sau, "Chú, dì, con xin phép đi trước, khi nào rảnh con lại đến thăm hỏi hai người."

Hắc hắc…, tiểu Luyến Luyến của hắn rốt cuộc cũng không còn mang bộ mặt lạnh như băng nữa. Hắn nắm chắc phần thắng, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất, nội khoảng một tiếng phải làm cho nàng để ý đến hắn, yêu hắn. Từ nay về sau, cả hai sẽ như hoàng tử và công chúa có một cuộc sống tràn đầy hạnh phúc.

"Tiểu Luyến Luyến, chờ ta với! Chồng em đến đây." (Yu: siêu cấp mặt zầy! =)) )

"Anh tránh ra."

"Không được, em là vợ yêu của anh, anh có trách nhiệm hộ tống em đến trường."

"Ai là vợ yêu của anh ? Anh đừng có nói nhảm."

"Thì chính em chứ ai, em đã quên chúng ta tối hôm qua còn cùng giường cùng nỗ lực, sớm đã có quan hệ xác thịt cũng như đã kết hôn hay sao chứ?"

"Cùng cái đầu anh đấy, cút ngay."

"Anh không đi."

"Tránh ra, đồ vô lại."

"Anh không tránh!"

"Anh một đại nam nhân đừng ghê tởm như vậy nữa, được chưa?"

… … …

Hai người mỗi người một câu càng ngày càng xa, trong phòng khách bốn người ngồi nhìn nhau yên lặng, đều nhìn thấy tia hi vọng từ trong mắt đối phương. Tiếng chuông tan học vừa vang lên, Luyến Luyến như kẻ trộm dáo dát từ ngỏ tắt phía sau trường học rời đi. Cô biết nếu cô về từ cửa chính, nhất định sẽ bị Long Thiếu Hạo theo phía sau bắt cóc. Cô đã chịu đựng tên vô lại này đủ rồi, suốt ngày hắn chỉ biết ở trước mặt cô đùa giỡn ngu ngốc, hắn làm cô có cảm giác thất vọng, loại cảm giác này từ trước tới nay chưa từng có. Đánh cũng không đi, mắng cũng không đi, không để ý tới hắn, nhưng chính hắn lại có biện pháp khiến cô từ lãnh đạm lạnh lùng như núi tuyết lại tức giận như núi lửa phun trào. Cứ như đứa đại ngốc đuổi theo hắn khắp nơi.

Đây không phải là lần đầu Luyến Luyến lẻn về từ ngỏ tắt này. Trong này rất yên ắng, ít khi có người. Cô cũng không phải ngốc, đương nhiên sẽ không mỗi ngày đều dùng lối này trốn về để Long Thiếu Hạo phát hiện được. Cô chỉ biết hễ nghĩ đến lối đi nào thì đi theo lối ấy, làm cho hắn khó lòng phòng bị. Quả nhiên, lần này đã là lần thứ ba cô thành công trốn thoát khỏi sự đeo bám của Long Thiếu Hạo.

Chỉ là…, ngỏ tắt này hôm nay dường như không còn yên tĩnh như trước.

Phía trước truyền đến tiếng đánh nhau thật làm cho cô phiền lòng, làm sao bây giờ? Đằng trước hình như có chuyện, nên đi tiếp hay quay lại đây ? Luyến Luyến có chút do dự.

Tiếng bước chân dồn dập từ xa đến gần, cô chưa kịp trốn, đã bị một người nắm ở cổ bắt làm con tin.

"Không được nhúc nhích." Luyến Luyến chưa kịp thấy rõ tên uy hiếp nàng là người phương nào, đã bị người ấy lẻn ra sau lưng, tốc độ hắn quá nhanh. Cảm nhận qua giọng nói trầm, nàng biết hắn là đàn ông, hơn nữa gã này còn đang bị thương, nhưng không nghiêm trọng, nếu không giọng của hắn sẽ không ồm ồm như thế.

Đuổi sát theo sau là một kẻ có vẻ ngoài tuấn tú, thân thủ vô cùng mạnh mẽ, có điều…, vì sao thoạt nhìn hắn quen mặt như thế? Giống như đã từng gặp qua ở nơi nào đó.

Nghê Liệt lúc vừa đến thấy trong tay Cổ Toàn đang giữ con tin, nhất thời sắc mặt tối sầm, hướng về phía cô hét lớn: "Cô kia, cổng lớn đường đường chính chính như vậy không đi, đến đây làm gì? Có phải là chán sống rồi không?"

Luyến Luyến bị mắng vì làm cản trở, cảm thấy bối rối không hiểu ra sao cả.

Vừa nhìn thấy biểu tình của cô, khuôn mặt tuấn tú của Nghê Liệt nhất thời toàn bộ tối sầm lại, con nhỏ chết tiệt này, thật không ngờ cô không nhận ra hắn, tốt xấu gì hắn cũng được xưng là một trong mười đại soái vườn trường, tuy rằng so ra kém Long Thiếu Hạo danh tiếng lẫy lừng, nhưng cô cũng không đến mức không nhận ra hắn chứ, huống chi bọn họ cũng đã từng gặp mặt, thật là không thể tha thứ được.

"Cổ Toàn, mày muốn chết à, cô gái này tao mới nhìn đã thấy không vừa mắt rồi, muốn chém, muốn giết hay muốn làm gì thì tùy ý


Disneyland 1972 Love the old s