Teya Salat
Thư Ký Không Lên Giường

Thư Ký Không Lên Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321843

Bình chọn: 9.5.00/10/184 lượt.

h thần, không ngừng sửa chữa lại lời nói của hắn.

“Tôi nói không cần.”

“Tôi nói tôi muốn gọi xe!”

“Hạ Mạn Nghê! Không cần chọc giận tôi! Cô đi theo tôi!” Một phen chế trụ cổ tay cô, Tần Hạo Đông lôi kéo cô đi thẳng, đi về phía gian phòng gần cầu thang lối thoát hiểm.

Bịch một tiếng cửa bị đóng lại.

Hạ Mạn Nghê bị cơn tức giận của hắn hù dọa, cũng bị tiếng đóng cửa thật lớn làm cho sợ hãi, chỉ có thể kinh ngạc nhìn hắn, miệng giật giật nhưng lại không nói chuyện.

Hắn định đánh cô sao? Lại còn hung dữ với cô? Tay cô bị hắn nắm đau quá, cô nhịn xuống không thèm lên tiếng, bởi vì cô không biết người đàn ông này trong lúc tức giận có thể hay không đánh cô, cô không cần vào lúc này tỏ ra bản lĩnh, vẫn nên nhẫn nhịn thì tốt hơn.

“Cô nói đi, tôi muốn biết lý do!” Dùng hết dịu dàng, không có hiệu quả phải không? Vậy hắn không thể làm gì khác hơn là thử làm một người xấu.

“Cái gì?” Cô bị dọa có chút choáng váng.

“Cô làm như vậy là không có trách nhiệm a! Cô nên biết bên chúng tôi vì chờ cô tới đây đã kéo dài bao nhiêu chuyện rồi? Cô đại tiểu thư rất khó mời, thật vất vả mới tới đây, cô cứ như vậy không có lý do liền xoay người rời đi, đây coi được sao? Cô từ nhỏ đến lớn đều làm việc như vậy à? Hành động tùy hứng? Không để ý người khác sống hay chết? Tự cho là đúng, mắt để trên đỉnh đầu, có đúng không?”

Thật sự rất không muốn trả lời hắn….

Thế nhưng hắn sẽ đánh người sao? Thật sự rất hung dữ, cá tính trước sau sao lại kém nhiều như vậy?

“Việc này…..” Hạ Mạn Nghê một tay vuốt ngực, cảm giác mình sắp không thở nổi, tay kia thử rút về, nhưng là không rút ra được, tay của cô vừa khẽ động, bị một lực lớn kéo tay cô lại như cũ, hại cô trọng tâm không vững, cả người liền ngã vào trong ngực hắn….

Bị đụng vào người khác không có kêu lên, ngược lại chỉ bật ra tiếng than nhẹ, cái mũi Hạ Mạn Nghê đột nhiên bị va chạm, đau đến mức lệ cũng muốn rơi nhanh.

Cô lấy tay che ở sống mũi, tự dưng cảm thấy rất uất ức, im lặng không nói tiếng nào, nửa câu cũng không nói ra được.

Hai người dựa gần như vậy, cô dáng người mảnh khảnh cổ tay vẫn còn bị nắm trong lòng bàn tay của hắn, trong không gian rộng lớn này, cũng chỉ nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ của hai người.

Thoáng cái trở nên quá yên tĩnh, làm cho hắn có chút không quen, người phụ nữ trong ngực cũng không nhúc nhích, cũng không nói, càng làm cho hắn không thích ứng được.

Vừa rồi hắn chỉ là vô cùng tức giận nên theo bản năng lôi cô tới đây, không nghĩ đến cô lại dựa vào trong ngực hắn trái lại không phản ứng, là như thế nào? Cô muốn để cho hắn ôm sao? Liều mạng duỗi tay ra muốn giữ cô lại hắn không ngờ cứ như vậy mà ôm cô vào trong ngực?

“Này….” Hắn cũng không có ý tứ này.

Cô vẫn bất động cũng không lên tiếng.

Hắn hạ mắt nhìn cô, lại chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu cô, không thể nhìn thấy được khuôn mắt của cô.

Cô vẫn không lên tiếng, cuối cùng hắn cũng ý thức được là có cái gì không đúng. “Tôi nói… Hạ tiểu thư?” Tần Hạo Đông nhắn mày, đột nhiên đưa tay nâng mặt cô ——

Không nghĩ đến người đàn ông này đột nhiên làm như vậy, Hạ Mạn Nghê giật mình, trong nháy mắt, nước mắt vốn tích tụ ở hốc mắt cứ như vậy mà lăn xuống, vừa vặn rơi vào trong lòng bàn tay Tần Hạo Đông đang nâng mặt cô.

Hắn ngạc nhiên, không dự đoán được là sẽ thấy nước mắt của cô, trong lòng như có sợi dây đàn khẽ gẩy, rất nhẹ nhàng nhưng lại lan tràn những gợn sóng khác.

Đã sớm chứng kiến nước mắt đau lòng của phụ nữ, xem ra người phụ nữ này cũng có bộ dáng nhu nhược, một giây này, trong ngực không khỏi xông lên một chút áy náy.

Hắn chọc cô khóc, bất kể vì lý dó gì đây đều là sự thực.

Cô không muốn người khác nhìn thấy mặt yếu ớt của mình, Hạ Mạn Nghê không tự chủ cắn cánh môi, vừa xấu hổ vừa bực mình xoay người chạy đi.

“Chờ chút ——” Hắn nhẹ giọng gọi cô.

Cô ngừng bước chân nhưng không có quay đầu lại.

“Ở lại đây đi. Tôi xin lỗi vì vừa rồi đã nói như vậy.” Không chút nghĩ ngợi, Tần Hạo Đông mở miệng giữ cô lại.

Giọng nói trầm nhẹ, bao hàm áy náy làm cho tâm tình sâu kín của Hạ Mạn Nghê khẽ động.

“Mặc dù tôi không biết lý do cô không muốn ở lại, nhưng theo tôi được biết, cô là một người rất có trách nhiệm, bất luận như thế nào, tôi cũng phải vì công ty cầu xin cô ở lại. Bởi vì trường hợp này vô cùng cấp bách, tôi cần một người có năng lực để tin tưởng và giao cho nhiệm vụ, khả năng thích ứng nhanh cũng có thể theo bên cạnh trợ giúp tôi đi đến Ảrập mở rộng phạm vi, cô nên biết người như vậy rất khó tìm được, nếu không tôi cần gì nhờ bên tổng công ty cử người sang đây giúp một tay?”

Điều này cô hiểu rõ hơn so với bất kỳ ai. Hạ Mạn Nghê âm thầm thở dài trong lòng.

Lần này tổng công ty bên kia tìm cô, cũng là bởi vì cô đã từng đảm nhiệm công việc thư ký riêng cho Phỉ Siết được mệnh danh là vương tử dầu mỏ Ả rập trong thời gian hai năm, không chỉ tinh thông ngôn ngữ Ảrập, đối với những người nắm quyền bên đó cũng không tệ có thái độ hòa nhã, còn có tập đoàn tài chính đang lén tiến hành bỏ vốn đầu tư để đuổi kịp các đối tác vì vậy yêu cầu tìm hiểu rõ ràng mọi sự cố.

Lần này tập đoàn quốc tế Bắc Phong