Pair of Vintage Old School Fru
Thú Nam Và Tiểu Bạch

Thú Nam Và Tiểu Bạch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323523

Bình chọn: 9.00/10/352 lượt.

Lai Lai che mặt, tại sao lại bị anh nghe được!

Hình Diễn kéo tay của cô, "Uống thuốc đi!"

Viên Lai Lai ngoan ngoãn uống, rồi giải thích: "Em và Tiểu Bảo đi chơi, giầy bị rớt, nó vứt giày của em vào trong hồ, em đi vớt giầy kết quả không cẩn thận rơi vào."Ân cẩu à, trước hết mày chịu uất ức đi, gánh tội thay tao một lát, tương lai tao sẽ báo đáp mày!”.

Hình Diễn nhíu mày, "Anh thấy không phải như vậy chứ nhỉ? Tiểu Bảo rất biết điều, sẽ không vô duyên vô cớ ném giầy của em vào hồ bơi, có phải em ném giầy vào nó đúng không?"

Ngay cả cái này cũng biết à.

"Hắt xì! Hắt xì! Hắt xì! Em bị cảm, không muốn nói nữa." Viên Lai Lai quay mặt đi, "Đi theo bạn gái cũ của anh đi, không cần để ý tới em!"

Hình Diễn thấy cô nàng lại dở tính trẻ con rồi, nâng mặt của cô quay sang, "Quên trước khi đến anh đã nói cái gì rồi à?"

"Dĩ nhiên em nhớ trước đó anh sẽ không nói chuyện của Tư Tình với em, họ Tư lại đi ở tại nhà họ Hình, nhìn một cái cũng biết quan hệ của các người chưa cạn." Gần đây cô thích nhất chính là nhắc lại chuyện ngày xưa.

Nhìn bộ mặt cô nàng tức giận thở phì phò, Hình Diễn bất đắc dĩ, "Có người nói cho em biết chuyện của anh với cô ấy thì nhất định em cũng biết cô ấy đã từng trải qua chuyện gì, tất cả đều là do Tư Ninh làm. Tình Tình là con gái riêng, lúc đó Tư Ninh không chấp nhận cô ấy, cũng không chấp nhận chuyện anh thân thiết với Tình Tình, cho nên gây ra sự việc như vậy. Tư Tình kiên quyết không trở về Tư gia, hơn nữa đã nhiều năm cô ấy chưa về nước, cũng xa cách với bạn bè trước kia rồi. Anh không thể bỏ mặc cô ấy, mà ba mẹ cũng thích cô ấy, cứ để cô ấy cùng với hai người già vui vẻ một chút cũng tốt."

Viên Lai Lai kinh ngạc nhìn anh, hóa ra lại là Tư Ninh! Mẹ nó chứ, người đàn bà này ngay cả chị em của mình cũng hãm hại, quả thật là không bằng cầm thú. Cô cúi đầu xuống, "Dáng dấp cô ấy đẹp, lại đã từng có một đoạn quan hệ với anh, còn có thể giúp anh về mặt sự nghiệp, thậm chí còn biết làm cơm, anh, có thể nào. . . . . . Có thể nào. . . . . ."

Hình Diễn vỗ vỗ đầu của cô, "Lại đoán mò phải không, chúng ta đã kết hôn rồi, không cho phép nghĩ lung tung."

Mắt Viên Lai Lai nhấp nháy, "Thật sẽ không? Anh thề đi!"

"Có muốn anh dùng hành động thực tế để chứng minh không?" dứt lời đã cúi nửa người xuống hôn cô, thuận tay mở vòi hoa sen để nước nóng phun lên trên người hai người, lại triền miên một trận.

Hai người dành cả ngày chủ nhật để ở lại biệt thự nhà họ Hình. Hình Diễn vì sợ Viên Lai Lai suy nghĩ nhiều, gần như luôn ở bên cạnh cô, Viên Lai Lai vì báo đáp ân cẩu, vẫn luôn ở cùng với chú chó, thành ra hình ảnh hai người một con chó tạo thế chân vạc. Đến buổi tối, Viên Lai Lai nhất định đòi ngủ cùng ân cẩu, Hình Diễn phải mấy lần ném chú chó ra ngoài, hai người không thiếu được một cuộc kịch chiến, đến ban ngày thì sức cùng lực kiệt.

Trong phòng làm việc, Tần Miểu nhìn Viên Lai Lai mở một cai túi, lập tức ngửi thấy mùi vị lạ, rón ra rón rén đi tới, "Mua quần cho ông xã hả?"

Viên Lai Lai lập tức ôm lấy đống quần rồi nhét vào trong túi, "Vậy thì sao?"

Tần Miểu thở dài một hơi, “Người đàn ông của cậu có tiền như vậy, cậu lại muốn mua đồ ở trên mạng cho anh ấy dùng hả? Anh ấy có thể tùy tiện mặc khi đi khai trương thị trường sao!"

"Giá trên web đặc biệt rẻ, đồ mới hãng Septwolves chỉ có 99 đồng." Viên Lai Lai hiến vật quý.

Tần Miểu vừa nghe đến 99 đồng lập tức đổi giọng nói, "Đưa địa chỉ cho tớ!"

Đến buổi tối Viên Lai Lai yên lặng nhét cái quần vào trong góc nhà, vẫn không đề cập tới chuyện này, nghĩ tới nên đưa quần cho người nào thì tốt nhỉ, dầu gì cũng tốn 99 đồng, trong lòng luôn luôn phiền não vì việc này, cho tới khi Hình Diễn nhìn ánh mắt của cô nàng càng ngày càng kỳ quái cũng không phát hiện ra.

Cơm nước xong cô ngồi ngẩn người trước TV, cũng không phát hiện được Hình Diễn ngồi ở bên cạnh mình.

"Hôm nay làm những việc gì vậy?"

Viên Lai Lai lấy lại tinh thần, "Không làm gì hết, đi làm thôi."

Hình Diễn nhịn tận năm phút đồng hồ, rốt cuộc không nhịn được hỏi, "Mua quần cho ai?"

"Ba em."

"Vòng eo này ba em mặc có phải hơi nhỏ một chút không?"

"Phải . . . . ."

"Mua cho ai?"

"Mua cho anh." Viên Lai Lai rốt cuộc quyết định thẳng thắn, âm thanh nhỏ dần.

"Vậy tại sao muốn giấu đi?" vừa nói vừa lôi ra cái quần từ phía sau lưng, sau đó ánh mắt lơ đãng rơi vào trên nhãn hiệu, “Trăm con sói! Có loại nhãn hiệu này sao?"

Viên Lai Lai yên lặng nhìn hồi lâu, âm thầm nói: "Vốn là định mua Septwolves đấy. Anh xem, người ta tặng thêm mấy chục con sói đấy*, thật có lời."

(*Edit: Septwolves là nhãn hiệu cao cấp, trong tiếng Trung là thất thất lang, thất là 7, thất lang là con sói, thất thất đọc ra thì thành 7 lần 7 là 49, Lai lai tham giá rẻ mua qua mạng online nên bị lừa, lấy phải đồ rỏm có nhãn hiệu là Trăm con sói. Đây là tác giả chơi chữ)

Cánh tay Hình Diễn nắm chiếc quần cứng đờ, Viên Lai Lai hỏi: "Anh sẽ mặc chứ?"

"Sau hãy nói."

"Là có ý gì?"

"Không có ý gì."

Mặc dù lời này của anh không có bất kỳ hàm ý nào, nhưng đêm đó Viên Lai Lai vội ném cái quần vào máy giặt. Sáng ngày hôm sau