Thu Phục Ông Chủ Hung Dữ

Thu Phục Ông Chủ Hung Dữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321881

Bình chọn: 9.00/10/188 lượt.

bỏng kia đã ép lên môi cô.

Lưỡi anh mở hàm răng đang khép hờ ra, xâm chiếm khoang miệng cô khiến cô không còn cơ hội nói thêm chữ nào nữa.

Khác với hai nụ hôn trước, nụ hôn này mãnh liệt như thiên lôi, nóng bỏng như địa hỏa, như nước biển chảy ngược, như lốc xoáy càn quét!

Nhận ra dục vọng đang trào dâng của anh, Hoa Nội Kiều bắt đầu hoảng loạn giãy dụa nhưng hai tay cô sớm đã bị anh kềm chặt, có giãy dụa thế nào cũng vô ích.

Nụ hôn càn quấy, động tác âu yếm tà ác của anh khiến cô không tự chủ được bật ra tiếng rên rỉ đến bản thân cô nghe cũng thấy đỏ mặt.

“Này, nói cho tôi biết, cô yêu tôi đúng không?”, anh thở nhẹ, mỗi câu nói ra là một cái hôn in dấu xuống cổ cô.

Cô lắc đầu nguầy nguậy, thanh âm run run.

Trước sự xâm chiếm mãnh liệt của anh, cô đã sớm quên mất phải chống cự, đã quên ngụy trang cho bản thân, cả người cô mềm nhũn dựa vào người anh, tiếng rên rỉ sớm đã thốt lên kia bất tri bất giác đã tiết lộ suy nghĩ thật trong lòng cô.

Khuông Huyền Tư đã đạt được mục đích nhưng không hề bỏ qua cho cô, ngược lại động tác âu yếm càng nhiều thêm khiến cô run rẩy không thôi.

Cô nên kháng cự lại đến cùng nhưng nụ hôn nóng bỏng cùng với những động tác âu yếm của anh đã khiến chút lý trí còn sót lại của cô tan thành bọt nước.

Chưa từng có người nào khuấy động trái tim cô đến thế.

Anh vừa dã man vừa bạo liệt nhưng tới thời điểm quan trọng lại luôn bình tĩnh, chu đáo khiến người khác cảm thấy an tâm.

Anh bá đạo không phân rõ phải trái nhưng sẽ có lúc rất dịu dàng khiến trái tim cô đập loạn.

Anh luôn tự cho mình là đúng lại không có tính kiên nhẫn, ngay cả thói quen sinh hoạt cũng rất tệ nhưng cô không để ý, ngược lại càng thưởng thức tài hoa hơn người của anh, luôn luôn nhiệt tình trong công việc, hòa đồng với nhân viên cấp dưới …

Reng …

Tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên.

“Chết tiệt!”

Chuyện tốt bị quấy rầy khiến Khuông Huyền Tư bực bội rủa thầm nhưng anh không định bỏ qua cho cơ hội trời cho này.

Anh tiếp tục cắn mút tư vị ngọt ngào của cô như cái thùng không đáy, còn Hoa Nội Kiều lại không thể nào làm như không nghe thấy gì giống anh.

Tiếng chuông đột ngột vang lên đã đánh thức thành công lý trí của cô, ban đầu cô vẫn hơi mê man nhưng ngay sau đó liền ý thức được “đại sự” không hay.

Bất tri bất giác thân thể cả hai người đã dính chặt vào nhau từ lúc nào không hay, chẳng những thế mà tay chân cũng vậy, ngay cả áo của cô cũng bị kéo lên quá ngực, thậm chí áo lót cũng bị …

“Trời ơi!”, cô đỏ mặt, luống cuống đẩy anh ra, vội vàng thoát khỏi vòng tay anh nhưng anh vừa níu nhẹ, cô lại ngã vào lòng anh.

“Em muốn đi đâu?”, anh nhíu chặt mày, bộ dạng dục vọng chưa được thỏa mãn.

“Điện thoại …”, cô quẫn, hai tay đè lên lồng ngực rắn chắc của anh để giảm bớt sự tiếp xúc giữa hai người, mặt cô cũng sắp chạm ngực luôn rồi.

“Kệ nó.”, anh thở hổn hển, mồ hôi tiết ra càng nhiều. Dục vọng dâng cao khiến ánh mắt anh càng nguy hiểm hơn.

“Có thể là có việc gấp!”, cô nói nhỏ, bàn tay nhỏ bé vội giữ chặt tay anh. Thật không ngờ ngay cả chuyện này mà anh vẫn bá đạo như vậy, dù anh đối với cô … nhưng cũng không thể bỏ mặc việc chung được.

Bọn Điềm Nhi là người thông minh, nếu không có việc gấp bọn họ tuyệt đối sẽ không gọi điện làm phiền trong ngày nghỉ hiếm hoi của anh.

“Có là cháy nhà cũng không liên quan đến tôi!”, anh gầm nhẹ, dục vọng không được giải tỏa khiến anh khó chịu, vẻ mặt cũng âm trầm hẳn đi.

Nhìn đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của cô, anh liền nâng cằm cô, cúi đầu định hôn tiếp nhưng đúng lúc này một hồi chuông khác lại vang lên.

Hai tiếng chuông khác nhau một trước một sau tấn công lỗ tai Khuông Huyền Tư làm dục vọng trong anh nhất thời tắt mất một nửa.

Mặt Khuông Huyền Tư đen như đít nồi.

“Chết tiệt, rốt cuộc là tên khốn khiếp nào phá hỏng chuyện tốt của ông, ông mà biết ông giết chết kẻ đó!”, tiếng rống giận bùng nổ trong phòng ngủ.

“Lần này là điện thoại trong phòng khách …”, Hoa Nội Kiều mặt đỏ bừng liếc nhìn bộ ngực trần trước mắt, “Chắc là có việc gấp, anh nghe điện thoại đi.”

Khuông Huyền Tư lại rủa thêm một tràng nữa nhưng không hề động đậy.

Chân anh cứ như đã mọc rễ trên giường, đôi con ngươi đen láy nhìn chăm chú nhất cử nhất động của cô cũng tiện thể nhìn trộm cảnh xuân chưa kịp che.

Thấy dục vọng mãnh liệt trong mắt anh, Hoa Nội Kiều xấu hổ đến chân tay cũng co rút hết lại, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng.

Cô cố nghiêm mặt, ngượng ngùng xoay người, không dám nhìn vào mắt anh thêm chút nào nữa.

“Nhanh đi nghe điện thoại đi!”, cô khốn quẫn thúc giục, bây giờ cả tai cô cũng đỏ.

Tay anh đột nhiên ôm lấy thân thể đang run rẩy của cô, anh cúi đầu nói nhỏ vào tai cô, “Này, tối nay chúng ta tiếp tục.”, cô nghe xong cả người liền nóng ran như bị ngâm trong nước nóng.

“Ai … ai muốn buổi tối lại … lại … với anh.”, cô trừng to mắt, lắc mạnh đầu nhưng có thế nào cũng không nói ra được từ xấu hổ kia.

“Cứ vậy đi.”, Khuông Huyền Tư tự nói tự quyết, chẳng thèm để ý tới sự kháng nghị yếu ớt của cô.

Nhớ tới tư vị của cô, anh không nhịn được cười, chỗ nào đó lại bắt đầu có dấu hiệu rục rịc


XtGem Forum catalog