
là cái bộ dạng gì vậy!” Vu Hoa tức
giận quát lớn, Tiểu Tiểu cũng từ trong sự si mê liền hồi tỉnh lại, xấu
hổ quay lại kéo Thủy Thủy vẫn còn ngồi trên mặt đất kia đứng dậy, giúp
nàng ta phủi đất trên váy, cúi đầu ha ha cười cười.
“Thủy Thủy,
muội đến đây làm gì? Không biết bên này đang có khách sao?” Vừa nãy Vu
Hoa chứng kiến ánh mắt si mê của Tiểu Tiểu nhìn Lân vương, không hiểu
sao có một cỗ khí tưc giận không ngừng dâng lên, bản thân hắn lớn lên
cũng rất được mà, tại sao nàng lại không dùng ánh mắt đó nhìn hắn?
“Ca, là Tiểu Tiểu muốn đi dạo ở hậu hoa viên, muội mới cùng với cô nương ấy
đến đây. Không ngờ lại gặp Lân vương…” Đúng là nói dối không đỏ mặt,
thời khắc mấu chốt biết lấy ta ra làm lá chắn, Thủy Thủy này. Bất quá
tội nghiệp mảnh chân tình nàng ta dành cho Lân vương, ta không vạch
trần, chỉ làm ra vẻ then thùng cúi đầu.
“Thôi quên đi, Vu Hoa,
lệnh muội và vị cô nương này chỉ là vô tình xông vào đây. Nếu đã đến đây rồi, chi bằng cùng nhau lên thuyền hoa nói chuyện, không biết ý hai vị
cô nương thế nào?” Lân vương ôn nhu nhìn hai bọn ta, trên mặt mang theo ý vị thăm dò.
“Không cần đâu…”
“Được thôi…” Tiểu Tiểu và
Thủy Thủy cùng lúc nói, nhưng một người thì đồng ý, một người từ chối.
Thủy Thủy nhéo tay Tiểu Tiểu một cái, cao hứng nói:
“Được, nếu Lân vương đã nói như vậy, bọn muội liền cung kính không bằng tuân mệnh!”
Cứ như vậy, hành trình âm thầm quan sát lần này cư nhiên khiến cho con đường săn chồng của Thủy Thủy tiến xa thêm một bước lớn.
(*) Nhất khẩu túy: một ngụm liền say
Trên chiếc thuyền hoa tinh mỹ, có một cái trần che nắng còn cao hơn cả
người, mà ở phía dưới cái trần, bày ra một bộ bàn bát tiên (1) được làm
thủ công tinh xỏa. Vu Hoa vốn mang vẻ mặt bực bội, bởi vì sự kiên trì
của Lân vương, cũng nở nụ cười. Sau khi lên thuyền hoa ngồi ngay ngắn
xong, dùng tay hướng bên bờ hồ đẩy một cái, thuyền hoa giống như mũi tên rời cung lướt về phía giữa hồ. May mà Thủy Thủy vững vàng đỡ lấy Tiểu
Tiểu, nếu không Tiểu Tiểu thật sự sẽ ngã xuống.
Từ dưới bàn, lấy
ra hai bộ dụng cụ dùng trong bữa ăn, Vu Hoa giống như thân sĩ bày ra
trước mặt bọn ta, mà Thủy Thủy thì cứ hữu ý vô ý liếc nhìn về phía Lân
vương. Nhìn cái vẻ thẹn thùng của tiểu nữ nhân kia, khóe miệng Tiểu Tiểu hơi nhếch lên một chút.
Vu Hoa cũng lén lút nhìn chăm chú vào
động tác của Tiểu Tiểu, thấy ánh mắt nàng đang nhìn Thủy Thủy, không si
mê nhìn Lân vương nữa, vẻ mặt Vu Hoa mới cao hứng nở nụ cười.
“Vu Hoa, không giới thiệu với ta một chút sao?” Lân vương cười ôn nhu nói.
Tiểu Tiểu ngây ngôc trong giây lát, Lân vương này thật đúng là bình dị dễ
gần, cư nhiên không xưng ‘ bổn vương’ , mà lại xưng là ‘ta’?
“Là
ta thất lễ rồi, để ta giới thiệu với mọi người. Vị này là muội muội của
ta, Thủy Thủy; Vị này là bằng hữu của Thủy Thủy, Tiểu Tiểu. Thủy Thủy,
Tiểu Tiểu, vị này chính là kinh thành đệ nhất mỹ nam tử, Lân vương!” Vu
Hoa vẻ mặt tươi cười giới thiệu.
Sau khi gật đầu thi lễ, bọn họ
lại bắt đầu nói chuyện, Thủy Thủy còn có thể nói chen vào một hai câu,
mà Tiểu Tiểu chỉ có thể ở một bên hứng thú nghe họ nói chuyện.
“Tiểu Tiểu cô nương, quê cô ở đâu vậy?” Sau khi trò chuyện quen thuộc, Lân vương làm ra vẻ vô ý hỏi.
“Ta cũng không biết, ta là cô nhi, được sư phụ thu dưỡng, vẫn luôn sống
trên núi.” Tiểu Tiểu tùy miệng nói, đây cũng chẳng phải bí mật gì, nói
không chừng còn có thể nghe được những tin tức hữu ích từ miệng Lân
vương.
“Ô, vậy sao? Vậy là Tiểu Tiểu cô nương vừa mới đến kinh thành rồi?” Lân vương cao hứng hỏi.
“Đừng có gọi cô nương này cô nương nọ nữa, Lân vương, trực tiếp gọi ta là
Tiểu Tiểu được rồi. Gọi ‘cô nương’ làm cho người nghe có cảm giác như là các cô nương ở kĩ viện vậy…” vốn chỉ là một câu nói đùa, nhưng lại nhìn thấy sắc mặt bọn họ đều cứng lại, Tiểu Tiểu vội vàng nói:
“Lúc
nãy ta chỉ nói đùa thôi. Ta cũng chẳng phải đại gia khuê tú, tất nhiên
sẽ không để ý nhiều như vậy làm gì. Lân vương nếu không ngại, trực tiếp
gọi ta là Tiểu Tiểu là được. Hôm trước ta mới đến kinh thành, lần này
đến đây là để hoàn thành nhiệm vụ mà sư phụ giao phó…”
“Tiểu
Tiểu, cô còn có nhiệm vụ à….sao cô không nói sớm với ta? Nhiệm vụ gì, ta giúp cô hoàn thành là được!” Thủy Thủy nghe đến nhiệm vụ, hai mắt trở
nên long lanh.
“Nhiệm vụ này thật sự là có chút khó khăn, chính
là giúp tìm ra phụ mẫu cho một đứa trẻ mà sư phụ ta nhặt được” Tiểu Tiểu rất uyển chuyển bịa ra một câu chuyện. Hết cách rồi, ai bảo Lân vương
trước mắt dễ nói chuyện như vậy, phải biết tận dụng thời cơ chứ.
“Tìm người?” ba đôi mắt đồng loạt nhìn về phía Tiểu Tiểu, Lân vương hỏi:
“Đứa trẻ bao nhiêu tuổi rồi, phụ mẫu của nó họ gì tên gì? có đặc thù gì?”
Tiểu Tiểu lắc đầu: “Đứa trẻ năm nay bốn tuổi rồi, không biết họ tên phụ mẫu
của nó là gì, cũng chẳng biết hình dáng ra sao, càng không có tín vật.
Nhưng mà nhìn tướng mạo của đứa trẻ, phụ mẫu của nó chắc cũng khá….” nói đến phụ mẫu, Tiểu Tiểu bắt đầu tự kỷ, Điểm Điểm lớn lên người gặp người thích, người ta tự nhận là cũng có chút xinh đẹp rồi đấy….
“Haizz…