Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tiểu Hồ Ly Pk Đại Ca Sói Xám

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327624

Bình chọn: 8.5.00/10/762 lượt.

Diệp, khi

nào đi du lịch về, việc đầu tiên bố mẹ làm là bàn chuyện đám cưới

của hai đứa đấy! Lần này mà con không cố gắng “xuất khẩu” mình đi

thì mẹ cũng không cần đứa con gái như con đâu! Nghe rõ chưa đấy, cứ

thế nhé, mẹ phải lên máy bay rồi, mẹ cúp máy đây!!”

Kỷ

Hiểu Nguyệt đứng đó khóc không thành tiếng.

Mẹ ơi,

mẹ còn chưa gặp Phong Diệp Vô Nhai, sao mẹ lại “một lòng một dạ”

nhận anh ấy làm con rể vậy? Chẳng may anh ấy là một kẻ quái dị hay

một tên biến thái thì sao?

Đại

Thần ơi, rốt cuộc anh đã dùng cách gì để “mê hoặc” mẹ em “một lòng

một dạ” với anh vậy?

Kỷ

Hiểu Nguyệt chính thức rơi vào bóng ma mang tên “diện kiến Đại Thần”,

vừa hay Đại Thần cũng nhắc đến việc gặp mặt. Lần này, Tế Nguyệt

Thanh Thanh gật đầu không do dự.

Đại

Thần đề nghị gặp mặt tại vườn treo ở Vườn hoa Thế Kỷ!

Tế

Nguyệt Thanh Thanh kinh ngạc, không lẽ cô và Đại thần ở cùng một

thành phố?

Đột

nhiên cô nhớ ra, có lần chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, Đại Thần đã

hack được tài khoản của An Húc Dương, vì vậy nếu Đại Thần muốn tìm

cô chắc cũng không phải việc gì khó.

Hẹn

xong ngày gặp, tình cờ hôm đó cũng là lần đầu tiên vườn treo mở cửa

miễn phí, Kỷ Hiểu Nguyệt nghĩ mình thật may mắn nhưng cô cũng thầm

cảm thấy có gì đó không ổn. Hình như Đại Thần hiểu rất rõ về

thành phố này thì phải!

Ngày

gặp mặt, Kỷ Hiểu Nguyệt đặc biệt chọn mặc một bộ váy nhung màu

trắng sữa, mái tóc uốn nhẹ ngang vai, nhìn cô lúc này vừa trẻ trung

vừa tươi vui. Nào ngờ, vừa ra đến cửa, còn chưa kịp đến Vườn hoa Thế

Kỷ, cô đã bị nào đó bắt vào trong một chiếc xe màu xám, quá hoảng

loạn, cô chống cự đến mức bị bong gân.

Bắt

cóc à? Không phải chứ! Cô làm gì có tiền? Ngay cả tiền chơi game

cũng không có cơ mà.

“Kỷ

tiểu thư đừng quá lo lắng, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô một lúc

thôi”. Một giọng nói lớn tuổi nhưng đầy uy lực vang lên phía trước xe.

Kỷ Hiểu

Nguyệt ngồi phía sau xe chỉ có thể thấy được mái tóc hoa răm của ông

ta.

Một

ông già sao? Kỷ Hiểu Nguyệt không còn thấy sợ nữa.

Sau đó

cô nhanh chóng nhận ra, người này là Bạch Thế Cơ, người đàn ông tung

hoành trong thương trường, cha của “cô nàng sắt đá” Bạch Y Ngưng và

cũng chính là cha của An Húc Dương.

Ô tô

đưa họ đến thẳng khách sạn thuộc Tập đoàn Bạch Thị. Trong căn phòng

sang trọng, Bạch Thế Cơ nghiêm túc nhìn Kỷ Hiểu Nguyệt:

“Ta

biết A Tước vì cháu nên mới quay về bên cạnh ta”.

Kỷ

Hiểu Nguyệt bình tĩnh nhìn Bạch Thế Cơ, đợi câu nói phía sau. Bạch

Thế Cơ nghĩ Kỷ Hiểu Nguyệt sẽ thừa nhận hoặc phủ nhận, ông không

ngờ Kỷ Hiểu Nguyệt lại nhìn mình bằng đôi mắt trong trẻo, hoàn toàn

im lặng. Vì vậy Bạch Thế Cơ đi thẳng vào vấn đề chính:

“Cháu

có thích nó không?”

Kỷ

Hiểu Nguyệt vẫn chưa biết mục đích chính của Bạch Thế Cơ là gì nên

hơi do dự:

“Bác

hy vọng cháu trả lời thế nào?”

Đáp

án này thật sự rất mới mẻ, hai tay Bạch Thế Cơ nắm chiếc trượng

đầu rồng, ông nhìn Kỷ Hiểu Nguyệt với đôi mắt sáng ngời:

“Chuyện

của cháu và A Tước, ta cũng có nghe nói”.

Cháu

chỉ sợ bác đã điều tra đâu ra đấy rồi thôi! Đúng là trò chơi của

những kẻ có tiền, Kỷ Hiểu Nguyệt không ngờ cũng có ngày cô lại trở

lại đối tượng bị điều tra.

“Vì

cháu nên A Tước mới quay về nhà, ta cảm ơn cháu vì điều đó. Nếu

cháu thích A Tước, thật lòng muốn đời này kiếp này sống bên nó, ta

không phản đối. Nhưng cháu phải xác định rõ giới hạn với những người

đàn ông xung quanh mình, bao gồm cả những mối quan hệ trong trò chơi.

Con dâu của Bạch gia phải trong sáng, thanh bạch. Còn nếu cháu không

thích A Tước, ta hy vọng cháu sẽ rời khỏi nó”.

Thẳng

thắn thật!

Cuối

cùng Kỷ Hiểu Nguyệt cũng hiểu rõ mục đích của Bạch Thế Cơ.

“Vậy

thì bác không phải lo lắng nữa đâu, cháu sẽ rời khỏi anh ấy”. Kỷ

Hiểu Nguyệt không muốn tiếp tục nói chuyện vô nghĩa.

Bạch

Thế Cơ không ngờ Kỷ Hiểu Nguyệt lại đồng ý dễ dàng như vậy: “Thật

sao?”

“Nhất

ngôn ký xuất, tứ mã nan truy[1'>. Bác cứ yên tâm”. Kỷ Hiểu Nguyệt quay

người định rời đi.

[1'>

Một lời nói ra, xe bốn ngựa kéo khó đuổi theo kịp: Ý nói: Lời đã

nói ra không lại được, có hối hận cũng không kịp.

Kẻ có

tiền làm việc gì cũng thật vất vả! Nếu sớm biết chỉ vì mấy câu

nói này thì lúc nãy nói luôn trên xe là được rồi, sao phải chạy đến

nơi xa như vậy chứ? Đại Thần vẫn đang đợi cô kia kìa!

“Đợi

chút”. Bạch Thế Cơ đứng dậy nói: “Nếu cháu cần gì, cháu có thể

đến tìm ta, dù sao A Tước chịu về nhà cũng là nhờ cháu. Ta muốn

cảm ơn cháu”.

“Không

cần đâu ạ, từ nhỏ anh ấy đã không có được tình yêu của người cha nên

bác hãy đối xử tốt với anh ấy”. Kỷ Hiểu Nguyệt quay đầu lại nhìn

Bạch Thế Cơ nói, sau cùng nhanh chóng quay người rời đi. Nhưng mới đi

được một bước, không ngờ dưới chân cô đau nhói, suýt chút nữa không

đứng vững, người đàn ông mặc đồ đen đứng cạnh tiện tay đỡ lấy cô.

Đúng

lúc này, một bóng người lao như bay đến cạnh Kỷ Hiểu Nguyệt, bảo vệ

cô như một báu vật vô giá.

“Mấy

người muốn làm gì? Hiểu Nguyệt, em không sao chứ?” An Húc Dương lo

lắng nhìn cô khắp một lượt.

Để

không gây hiểu lầm giữa cha con An Húc Dương, Kỷ Hiểu


Old school Easter eggs.