
c đi đâu!”
Hả? Hả?
Hả? Ông già này là ai? Chẳng lẽ ông ta chính là Bạch Thế Cơ trong lời đồn? Hoa
Hồ Điệp đứng cạnh xem kịch tự hỏi.
Nhìn
thấy gã mặc đồ đen hùng hổ đứng sau Bạch Thế Cơ, An Húc Dương chỉ cười lạnh:
“Nếu
ông quản được tôi thì giờ tôi đã không phải là An Húc Dương rồi!”
Ồ, ồ,
ồ, có nội tình gì đây! Tế bào “ông tám” của Hoa Hồ Điệp bị kích thích đến cực
điểm.
Đáng
tiếc anh chàng không có thời gian để tám nhảm nữa, An Húc Dương nói xong đã
xoay người chạy đến cửa sổ rồi lao xuống.
A a a!
Nhảy lầu kìa!!!! Hoa Hồ Điệp kinh ngạc.
Anh
chàng là người đầu tiên chạy đến bên cửa sổ, An Húc Dương ở dưới vẫy vẫy: “Nhảy
xuống đây!”
Hoa Hồ
Điệp sợ hãi lắc đầu, đừng, người ta sợ lắm, đây là tầng hai, chỗ này cao lắm đấy.
“Bắt
lấy cậu ta!” Bạch Thế Cơ lạnh lùng ra lệnh, mấy gã mặc đồ đen tiến đến gần Hoa
Hồ Điệp.
Hoa Hồ
Điệp biến sắc… anh chàng không muốn bị bắt làm con tin! Ôi trời cao ơi..., anh
chàng nhắm chặt mắt rồi nhảy xuống.
Bạch
Thế Cơ tức giận, hai tay run run, ông ta nắm chặt cây ba toong trong tay, cậu
con trai này của ông đúng là không phải người có đầu óc kinh doanh.
“Thưa
ngài, có đuổi theo nữa không?” Quản gia cẩn thận hỏi.
“Không
cần, từ nay về sau, toàn bộ công việc của công ty sẽ do tiểu thư toàn quyền phụ
trách, còn thằng nhóc này, không cần để ý đến nó nữa!”
“Vâng”.
Lúc An
Húc Dương lao đến trước cửa nhà Tề Tiểu Bạch, Kỷ Hiểu Nguyệt phát hiện thế giới
này còn “huyền ảo” hơn cả trò chơi.
An Húc
Dương thật sự đã tìm được chỗ này!
“Hiểu
Nguyệt không có ở đây!” Tề Tiểu Bạch chặn tình địch của anh trai ngoài cửa.
An Húc
Dương phá cửa vào, anh đi qua Tề Tiểu Bạch, ôm chặt lấy Kỷ Hiểu Nguyệt:
“Hiểu
Nguyệt, anh nhớ em chết mất!”
Hiểu
Nguyệt không sao, Hiểu Nguyệt không sao! An Húc Dương nở nụ cười, đôi mắt trong
thoáng chốc trở nên tươi sáng.
Hoa Hồ
Điệp ngồi phịch xuống sàn thở hổn hển, nếu không tìm thấy cậu chắc mình... mình
chết mất.
Sự kiện
Kỷ Hiểu Nguyệt mất tích cuối cùng cũng có một đoạn kết, Tề Tiểu Bạch tức giận
nhìn chằm chằm hai người đàn ông ở lỳ nhà cô không chịu đi.
Được
rồi, Hoa Hồ Điệp không tính là đàn ông, anh chàng ngủ trên ghế sô pha nhà cô,
cô còn có thể chịu được, nhưng cô không thể chịu được ánh mắt An Húc Dương nhìn
Kỷ Hiểu Nguyệt!
Si tình
không sai, nhưng nếu anh ta tranh giành bạn gái với anh trai cô thì đó là cái
sai. Tề Tiểu Bạch vẽ một chữ X lên mặt An Húc Dương. Nhưng rất nhanh sau đó, Tề
Tiểu Bạch đã thay đổi cách nhìn. Bởi vì...
Kỷ Hiểu
Nguyệt nói: “A Tước, em nghĩ em đã thật sự yêu Đại Thần rồi”.
An Húc
Dương cúi đầu im lặng, mái tóc dài che đi thái độ trên mặt anh, nhưng lúc ngẩng
đầu lên, anh lại cười nói: “Đói bụng chưa? Anh nấu cơm cho mọi người nhé”.
Ly nước
trong tay Tề Tiểu Bạch đổ hết xuống đất, cuối cùng cô cũng hiểu An Húc Dương là
người đàn ông như thế nào. “Vạn người mê” thì ra là vậy, đôi mắt u buồn mới đảo
một vòng đã khiến người người hồn bay phách lạc. Tề Tiểu Bạch bị “điện giật”
như vậy đấy.
An Húc
Dương vừa chuẩn bị xong một bàn thức ăn thơm ngon, đầy màu sắc, Tề Tiểu Bạch
không kìm được lòng, cô thầm tung hô: “Đúng là một người đàn ông hoàn hảo!”
Ít nhất
những người đàn ông xuất hiện trong cuộc đời cô, không người nào biết nấu ăn
cả. Ví dụ ông anh trai thiên tài của cô chẳng hạn.
Bị mùi
thơm quyến rũ, Hoa Hồ Điệp tỉnh táo hẳn, anh chàng vừa ăn như hổ đói vừa than
thở:
“Ôi
trời ơi, tay nghề của A Tước tuyệt thật đấy! Bây giờ đàn ông biết nấu ăn ít
lắm! A Tước, cậu là thần tượng của mình!”
Kỷ Hiểu
Nguyệt gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, nếu sau này có cô gái nào thích A Tước, cô ấy
nhất định sẽ rất hạnh phúc!”
Tề Tiểu
Bạch vừa ăn canh vừa phản bác: “Cũng không phải cậu chưa từng ăn... khụ khụ
khụ... Tổng giám đốc Tề... khụ khụ khụ...”
Cô nàng
bị sặc rồi.
Hả? Hả?
Hả? Kỷ Hiểu Nguyệt “ăn” Tổng giám đốc Tề rồi? Hoa Hồ Điệp sùng bái nhìn Kỷ Hiểu
Nguyệt, mặt An Húc Dương trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Kỷ Hiểu
Nguyệt cũng bị sặc, Tề Tiểu Bạch chết tiệt, có thể nói một lần cho hết câu được
không!
Tề Tiểu
Bạch rốt cuộc cũng từ từ nói tiếp:
“...
Tổng giám đốc Tề cũng từng nấu cháo cho cậu, Tổng giám đốc Tề lần đầu tiên
xuống bếp là vì cậu. An Húc Dương, anh xuống bếp bao nhiêu lần rồi? Lần thứ N
hay lần thứ N+1? Tính chất và ý nghĩa hoàn toàn khác nhau đó!”
Hoa Hồ
Điệp chỉ nghe thấy mấy lời quan trọng, anh chàng tiếp tục sùng bái:
“Hiểu
Nguyệt, cậu “ăn” lần đầu tiên của Tổng giám đốc Tề sao!”
Kỷ Hiểu
Nguyệt phun hết nước canh vừa uống ra ngoài!
***
Tề Tiểu
Bạch lúc nào cũng cảm thấy An Húc Dương là mối họa, vì thế cô nàng vội vàng
điều chỉnh kế hoạch tác chiến với Tề Hạo.
“Hiểu
Nguyệt, cậu mau lại đây xem này! Giá gốc một khoang trên du thuyền nổi tiếng
Costa Cruises là 11900 tệ, giờ giảm giá chỉ còn 3600 tệ, hời quá! Một chuyến du
lịch lãng mạn năm ngày bốn đêm, mình giành được một vé cho cậu rồi, cậu đi chơi
giải sầu đi, mình mời!” Tề Tiểu Bạch vỗ ngực, cô nàng âm thầm quyết định phải
đòi lại anh trai gấp đôi, không được, phải gấp ba