Snack's 1967
Tiểu Thiếp Vị Thành Niên

Tiểu Thiếp Vị Thành Niên

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323372

Bình chọn: 8.5.00/10/337 lượt.

Nàng là ai?” Mộ Dung Vũ sửng sốt, “Thân phận nàng là gì?”

“Nàng là tiểu thiếp của Tam hoàng huynh. Làm sao đệ có thể nói cưới nàng.” Mộ Dung Vân nói.

“Cái gì?” Ánh mắt Mộ Dung Vũ thẳng tắp nhìn về phía Mộ Dung Trần “Hoàng huynh có thật không? Nàng thật là tiểu thiếp của huynh sao?”

Mộ Dung Trần nhìn hắn, chính là không biết trả lời như thế nào. Lúc này Mộ Dung Vũ đột nhiên cầu xin nói: “ Hoàng huynh, bên cạnh huynh có nhiều nữ nhân như vậy, hay huynh đem nàng tặng cho đệ đi. Đệ thích nàng, muốn cưới nàng.”

Hắn nghĩ hoàng huynh nhất định sẽ cho mình, bởi vì mình thích gì hoàng huynh đều đáp ứng.

Sắc mặt Mộ Dung Trần lập tức trở nên âm trầm, nếu chỉ là một nữ nhân thôi thì hắn có thể không chút suy nghĩ đem nàng tặng cho Thập tứ đệ, nhưng mà hắn không hiểu vì sao hắn đang do dự cái gì?

Trong đầu óc chợt lóe lên tia sáng, hôm nay nàng làm như thế, nhất định có âm mưu muốn mượn Thập tứ đệ để rời khỏi Vương Phủ, cho nên càng như vậy, hắn lại càng sẽ không để cho nàng rời đi, càng không thể để cho nàng lợi dụng Thập tứ đệ.

“Thập tứ đệ không thể náo loạn, chẳng lẽ những gì sư phụ dạy đệ, đệ đều quên sao? Nàng là nữ nhân của hoàng huynh làm sao đệ có thể cưới được? Thê tử của huynh đệ nhất định không nên nhìn đến, đệ nên nhớ kĩ điều này.” Mộ Dung Phong trách cứ.

“Nhưng hoàng huynh, đệ…” Mộ Dung Vũ vừa muốn nói ta thích nàng đã bị Mộ Dung Phong lập tức cắt ngang.

“Không có chuyện gì nữa, có thể đi trở về phòng thay quần áo, huynh đưa đệ hồi cung.” Vừa dứt lời không nói thêm gì nữa, lôi kéo hắn về hướng phòng.

Nhìn Thập tứ đệ lưu luyến không rời,vẻ mặt thất vọng rời đi. Trên mặt Mộ Dung Trần âm trầm, mang theo tức giận xoay người đi về hướng Tuyết Uyển. Hắn nhất định sẽ giáo huấn nàng một chút, cư nhiên dám gây sự chú ý với Thập tứ đệ, hắn nhất định sẽ không dễ dàng tha thứ cho nàng.

“Tiểu thư, người vừa rồi làm cái gì Vương gia vậy?” Tiểu Vân một bên giúp nàng thay quần áo sạch sẽ, một bên thật sự nhịn không được hỏi.

“Ta dùng hô hấp nhân tạo để cứu hắn, đó là tình huống khẩn cấp dùng để cứu người” . Cung Tuyết Thiến giải thích nói.

“À.” Tiểu Vân không hiểu được, nghi hoặc hỏi: “Nhưng tiểu thư làm sao có thể biết?”

“Trên sách viết.” Cung Tuyết Thiến không hề nghĩ ngợi nói, nàng nói không sai, chẳng qua là nàng đọc trong sách ở thế giới hiện đại.

“Nhưng mà tiểu thư thích đọc sách khi nào?” Tiểu Vân vô tình nói, tiểu thư trước kia không thích nhất là đọc sách, càng không khả năng chính mình chủ động đọc.

“Mới bắt đầu gần đây thôi, Tiểu Vân ngươi không nghe nói qua sao? Trong sách viết rất nhiều về người đẹp, trong sách cũng viết rất nhiều về nhà cao cửa rộng, cho nên về sau ta quyết định đọc sách thật tốt.” Cung Tuyết Thiến căn cứ theo lời nói của nàng, chắc Mạnh Tâm Nghi hẳn là chán ghét đọc sách, liền tìm một lý do thực khôi hài thực gượng ép.

“Xì.” Tiểu Vân nhịn không được nở nụ cười, tiểu thư hiện tại càng ngày càng hoạt bát, lạc quan thật tốt.

Lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyện tới một thanh âm lạnh như hầm băng của Vương gia: “Mạnh Tâm Nghi, bổn vương thấy ngươi rõ ràng dám âm mưu lợi dụng Thập tứ đệ, bổn vương tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”

“Nô tỳ tham kiến Vương gia.” Tiểu Vân sợ hãi vội vàng hành lễ.

“Đi ra ngoài.” Mộ Dung Trần dùng sức vung tay lên.

Mặc dù là lo lắng cho tiểu thư, nhưng Tiểu Vân cũng nhanh chóng lui xuống.

Cung Tuyết Thiến vừa quay đầu lại, đã nhìn thấy Mộ Dung Trần sắc mặt âm trầm đáng sợ, đứng ở nơi đó nhìn mình chằm chằm. Trong mắt không sợ hãi chút nào, dục gia chi tội hà hoạn vô từ (Đã muốn vu oan thì chẳng lo gì không tìm ra chứng cứ tội trạng), nàng cũng lạnh lùng nói: “Vương gia, ngươi cũng nghĩ ta đang âm mưu lợi dụng Thập tứ vương gia, quyền thế và địa vị của hắn lớn mạnh hơn so với ngươi sao? Cho dù ta muốn lợi dụng ta cũng sẽ đi lợi dụng thái tử,ta lợi dụng hắn chẳng phải là không có chút lợi ích nào sao?”

“Mạnh Tâm Nghi, bây giờ Bổn vương mới phát hiện ngươi cũng có ý nghĩ muốn lợi dụng Thái tử. Ngươi cho là ngươi có bản lĩnh đó sao?”Trong mắt Mộ Dung Trần lóe lên tia khinh thường.

“Có bản lĩnh hay không là chuyện của ta, cũng không nhọc lòng Vương gia đến quan tâm. Nếu không có chuyện gì, như vậy xin mời Vương gia rời đi cho.” Khóe môi Cung Tuyết Thiến nhếch lên nụ cười lạnh.

“Ngươi dường như đã quên đây là nơi ở của Bổn vương, ngươi còn chưa có tư cách mời Bổn vương rời đi. Bổn vương cảnh cáo ngươi, tốt nhất nên đợi ở chỗ này nếu còn để xảy ra những chuyện gì? Đừng trách bổn vương lòng dạ độc ác.” Mộ Dung Trần lạnh lùng uy hiếp, nói xong giận dữ xoay người rời đi.

“Ngươi đi chết đi.” Cung Tuyết Thiến ở sau lưng tức giận mắng, xem ra chính mình cùng Vương phủ nàythật sự không có duyên . Đến đây hơn một tháng ngắn ngủn mà tai nạn cứ không ngừng xảy ra.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Vài ngày sau.

Cung Tuyết Thiến nhàm chán nằm dài trong viện, nhìn con kiến bò qua bò lại trên bàn, trong lòng lại nghĩ năm năm sau mình mới có khả năng rời đi, nhưng mà trong năm năm này nàng làm sao có thể vượt qua đây?

“Ngươi đang ở đây