Old school Swatch Watches
Tiểu Thư Hắc Báo

Tiểu Thư Hắc Báo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322784

Bình chọn: 10.00/10/278 lượt.

âu có ai bắt anh phải tin là thật”. Cô lạnh nhạt nói.

Anh nhếch môi cười lạnh. “Chẳng lẽ em chưa từng nghe nói ── lời nói dối sẽ phải trả giá thật lớn?”.

“Nếu như không phải anh lại xuất hiện, quấy rầy cuộc sống của tôi thì tôi cũng đâu có nói láo”. Cô xoay người muốn đi về cửa hàng vật nuôi.

Hắc Diệu Đường kéo tay cô lại.

“Thật kỳ lạ”. Anh cười nhẹ. “Càng ngày anh càng cảm thấy sự khiêu chiến của em càng thú vị hơn so với bất kỳ trò chơi nào”.

Ân Ninh tái mặt sửng sốt.

Sau đó cô thoát được tay anh, không quay đầu mà chạy thẳng về cửa hàng vật nuôi.

~~~~

Buổi chiều hôm sau, Ân Ninh đang chuẩn bị công việc ở cửa hàng vật nuôi thì cô nhận được điện thoại của mẹ gọi đến ── “Ân Ninh, con đang qua lại với tên họ Hắc à?” Giọng nói Hạ Vũ Thần có vẻ rất hoang mang.

Đột nhiên có một dự cảm không lành bao phủ trong lòng Ân Ninh, sắc mặt cô tái nhợt, cô hỏi. “Mẹ, con không hiểu ý của mẹ”.

“Hắc Diệu Đường vừa gọi điện cho cha con, yêu cầu nhà chúng ta khôi phục lại hôn ước ba năm trước, nếu như cha con không làm thì cậu ta sẽ cướp đi mối khách hàng quan trọng của công ty”. Hạ Vũ Thần lo lắng nói.

Nghe mẹ nói như vậy, Ân Ninh không thể tin được. “Anh ta bị điên rồi”.

“Ân Ninh?”. Hạ Vũ Thần sửng sốt.

“Mẹ, hôm khác con sẽ gọi lại cho mẹ”.

Ân Ninh cúp điện thoại, ngay cả đồng phục làm việc cũng không kịp cởi xuống, cô chỉ quay đầu báo với Trương Trạch một tiếng, sau đó cầm ví lên ── cô biết đi đâu để tìm Hắc Diệu Đường bây giờ!

Chỉ cần đến tập đoàn Hắc thị, sẽ tìm được người!

“Cô muốn tìm A Đường?”. Hắc Diệu Tư hếch mày nhìn chằm chằm cô gái, coi thường sự nổi giận của cô.

“Anh ta đang ở đâu?”. Ân Ninh không sợ, nhìn chằm chằm vào anh cả nhà họ Hắc, người máu lạnh trong truyền thuyết.

“Cô không nhận lầm tôi với A Đường, cũng rất thú vị đấy chứ”. Hắc Diệu Tư thong thả ung dung nói.

Ân Ninh lạnh nhạt nói. “Tôi không có thời gian để đứng đây lãng phí với anh, anh hãy dứt khoát nói cho tôi biết anh ta ở đâu”.

Hắc Diệu Tư nhếch môi. “Không biết tiểu thư họ gì?”.

“Việc này không quan trọng”. Ân Ninh nhìn thẳng vào đối phương.

Hắc Diệu Tư nhìn lại, đột nhiên nhớ tới hình như anh ta đã nhìn thấy cô gái này ở đâu rồi.

Anh rút một tờ giấy trắng ghi một địa chỉ lên. “Cô đến địa chỉ phía trên sẽ tìm được A Đường”. Anh giao tờ giấy cho cô gái.

Mặc dù Ân Ninh hơi nghi ngờ vì quá trình lấy rất dễ dàng nhưng cô không do

dự nhận lấy, tùy ý liếc mắt nhìn địa chỉ trên tờ giấy. “Nếu như không

tìm được người thì tôi sẽ lại đến tìm anh”.

“Xin cứ tự nhiên”. Hắn Diệu Tư nhún vai.

Ân Ninh cầm tờ giấy rời khỏi phòng làm việc của Hắc Diệu Tư.

“Em đoán không sai mà, cá tính xúc động của cô ấy ba năm rồi vẫn không

đổi”. Một người đàn ông có dung mạo giống hệt Hắc Diệu Tư đi ra từ đằng

sau cánh cửa ngầm của văn phòng.

“Lừa cô ấy đến đó thì có ích gì cho em?”. Hắc Diệu Tư hỏi.

“Em chỉ muốn ôn chuyện cũ mà thôi”. Hắc Diệu Đường trả lời.

Hắc lão đại hếch mày.

Lần này ngay cả anh cũng không đoán được A Đường đang nói đùa hay là nghiêm túc. Con gái nhà họ Chu, rõ ràng chính là người mà nó đã không cần, trừ phi ─── A Đường thay đổi tâm ý?!

“Tùy em, đừng đùa quá trớn là tốt rồi”. Hắc Diệu Tư cười như không cười nói.

Ngay cả bảo vệ của tòa nhà cũng không ngăn được cô gái đó thì anh vẫn không đắc tội là tốt nhất.

Cục diện rối rắm này cứ để người tạo ra dọn dẹp là được.

~~~

Ân Ninh không ngờ địa chỉ mà Hắc Diệu Tư đưa cho cô lại chính là biệt thự nhà họ Giang.

“Hắc Diệu Tư đang đùa cái gì vậy?”. Ân Ninh lẩm bẩm nhìn cửa chính của biệt thự.

“Tiểu thư Ân Ninh?”. Quản gia Giang đã đứng ở cửa chính từ lâu.

Quản gia Giang nghi ngờ trợn mắt nhìn cô gái thành thục rực rỡ trước mắt đã không giống cô nhóc trong trí nhớ của ông.

“Quả nhiên nữ đến 18 là thay đổi, tiểu thư Ân Ninh, cô đã thay đổi rồi, thật sự là kinh người”. Quản gia Giang sợ hãi than.

“Cảm ơn”. Ân Ninh không quan tâm đây là lời khen hay chê. “Có phải Hắc Diệu Đường ở đây không?”. Cô hỏi thẳng vào vấn đề.

“thiếu gia A Đường sao?”. Quản gia Giang cười khẽ. “Xin tiểu thư Ân Ninh vào bên trong chờ một chút”.

“Anh ta không ở đây sao?”. Cô hỏi.

“Một lúc nữa thiếu gia A Đường mới đến”.

“Một lúc nữa?”.

“Đúng vậy, thiếu gia A Đường phân phó cho tôi đứng trước cửa chờ cô, cậu ấy sẽ đến ngay lập tức”.

Nghe được câu trả lời của quản gia Giang, Ân Ninh cảm thấy phẫn nộ. Xem ra hai anh em nhà họ Hắc liên hợp lừa cô.

Cô không nói thêm lời nào, xoay người đi về.

Quản gia Giang còn chưa kịp mở miệng gọi nàng thì một chiếc xe thể thao màu đỏ dừng lại trước mặt Ân Ninh.

“Sao một chút kiên nhẫn em cũng không có vậy, không giống như hồi đó em từng chờ anh hai mươi ngày năm tiếng và 34 phút”. Anh mở cửa xuống xe.

Ân Ninh tức giận, nhìn chằm chằm người đàn ông. “Anh đừng nhắc lại những ‘chuyện đã qua’ nữa!”.

Anh khiêu khích. “Em sợ sao?”.

Ân Ninh nhíu mày, một giây sau cô nhếch môi, quét mắt qua cỗ xe thể thao.

“Tôi chỉ cảm thấy một người đàn ông mà muốn mưu sát một người phụ nữ thì không cần dùng tốc độ để đùa giỡn”.

“oh?”. Anh cười nhìn dáng vẻ giận dữ của cô, tiến tới