Teya Salat
Tiểu Thư Kỳ Quái

Tiểu Thư Kỳ Quái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322274

Bình chọn: 7.5.00/10/227 lượt.

hông, quan trọng nhất không phải ta, mà là nàng.” Hắn đem nàng kéo lại gần, ngồi ở trên đùi mình, cẩn thận hỏi: “Ở trong lòng nàng, ta là cái gì?”

Nàng áp hai tay ôm mặt đẹp như quan ngọc của hắn, cẩn thận đoan trang, chân thành nói: “Nam nhân, một nam nhân có thể khởi động thiên địa.”

Đúng vậy, là hắn khởi động thế giới của nàng, làm cho nàng buông tha ý niệm trở về thế kỷ hai mươi mốt ở trong đầu, làm cho nàng sáng tỏ sinh mệnh của nàng là hắn, làm cho nàng nghĩ phải nắm chắc tất cả những gì hiện nay có được.

Tả Kinh ánh mắt buồn bã, nhận thấy được sự trói buộc ở sâu trong nội tâm, trước nàng mềm mại với đôi mắt sáng như sao mai tựa hồ buông lỏng.

Nàng liếm liếm môi, dự định thực hiện quyết định phía trước đã đặt ra. “Trong lòng ta, chàng liền là trời của ta, thể xác và tinh thần của ta đều cho chàng thần phục…” Nàng tay nhỏ bé mềm mại ôm lấy cổ hắn, hôn lỗ tai hắn, ở bên tai hắn chậm rãi phả hơi… “Chàng có biết ta đang nghĩ muốn cái gì…” tim đập thình thịch.

Đôi mắt đen láy của hắn ở chỗ sâu tỏa ra hỏa diễm không biết tên, ở phía trước nàng chưa ý thức được, chiếc lưỡi nóng bỏng của hắn đã liếm trên cổ mẫn cảm của nàng

“Nàng cũng biết chính mình đang nói gì chứ ?”

Phạm Dư Quỳ mềm mại ngã vào trên thạch bàn, một cỗ cảm giác mát lạnh, cách vật liệu may mặc len lỏi vào trong da thịt, nàng cắn chặt môi như cánh hoa, cố gắng khắc chế hắn làm càn liếm hôn, khiến cho nàng loạn nhịp.

Hắn di chuyển tay, đụng vào thân mình mềm mại mà hắn khát vọng đã lâu, bàn tay to dọc theo đường cong mê người của nàng, lướt qua cổ, đi xuống bộ ngực.

Không biết từ khi nào, xiêm y của nàng bị hắn cởi ra, da thịt nhẵn nhụi bại lộ ở đáy mắt của hắn, Tả Kinh hô hấp bắt đầu nóng rực lên, bạc môi nóng bỏng một tấc lại một tấc hôn môi, cùng thân hình mê người này.

Khi khí lực nam tính nóng rực như lửa ức hiếp lên nàng, nàng quả thực muốn điên cuồng.

Hắn đột nhiên ôm lấy nàng, tránh đi chiếc ghế, đem nàng đặt lên trên nhuyễn giường. “Nàng rất không ngoan .” Thân mình lại lần nữa áp lên trên nàng, giọng nói khàn khàn: “Làm cho ta nghĩ trước tiên kiểm tra…”

Hắn thanh âm khàn khàn xẹt qua da thịt của nàng, âu yếm nơi mềm mại của nàng, lỗ chân lông nhanh chóng dựng đứng, nàng chỉ không ngừng được run rẩy, nhìn hắn, không xác định Tả Kinh trước mắt, cùng Tả Kinh lúc bình thường là cùng một người, tươi cười kia mang đầy nóng bỏng, bàn tay to nóng bỏng, lời lẽ nóng bỏng chạm tới thân thể…

Nàng càng lúc càng nóng, bắt đầu lung tung cởi quần áo của hắn, không thèm để ý chính mình cả người trần trụi, một lòng thầm nghĩ làm cho hắn cùng nàng, cùng nhau nhập vào trong lốc xoáy kích tình.

Tay nhỏ bé nhấc lên quần xì líp của hắn, nàng nhìn lên hắn, mắt đẹp thúc đẩy sáng rọi. “Lần trước ta không cởi bỏ, lần này… Sẽ không .” Ngay sau đó, trên giường hai người sạch sẽ không một mảnh vải che thân đều điên cuồng.

Hắn khát vọng thân thể mềm mại của nàng, điên cuồng muốn, nghĩ đến dục vọng đều cảm thấy đau. “Dư Quỳ… Biết không? Nàng đi không được, nàng là của ta!” Hắn nhìn nàng, một cử động ra sức, cảm nhận được của nàng rất nhanh đạt tới ướt át, làm hắn huyết mạch sôi sục

Phạm Dư Quỳ nhíu mày thở hốc vì kinh ngạc, vật nữ tính theo tự nhiên mà như vậy co rút lại, nghĩ thích ứng sự tồn tại của hắn, hành động này không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu, đòi mạng hắn, làm sâu sắc hắn chiếm hữu dục vọng của nàng.

Hắn có thể nhận thấy được nàng đã mệt, nhưng hắn không nghĩ ngừng, thầm nghĩ dã man chiếm hữu nàng, nghe nàng rên rỉ, nghe nàng nỉ non, nghe nàng kêu…

“Tả Kinh, ta yêu chàng…” Theo cường thế lực đạo mãnh liệt chiếm trụ lấy nàng, nàng kìm lòng không được hô lên tiếng, không hề giữ lại, biểu đạt ra đối với hắn yêu.

Trong phòng, tràn ngập nồng đậm xuân ý…

(1: Bá Vương ngạnh thượng cung:“Bá vương” chỉ những người mạnh mẽ, “ngạnh thượng cung” nghĩa là xuất ra uy lực mạnh hơn cung nỏ. Mà “cường cung” (cung mạnh) phải có “cường tiễn” (tên mạnh) mà “cường tiễn” trong tiếng Hán đồng âm với “cưỡng gian”. Tóm lại “Bá vương ngạnh thượng cung” là chỉ việc “cưỡng gian”. Người xưa muốn nói giảm nói tránh nói xa hoa thì dùng cụm từ này) Ban đêm, tiếng côn trùng kêu chít chít, lại không lấn át được tiếng nỉ non mỏng manh. Từ trong phòng bay tới tâm của người đang đứng ngoài cửa nghe lén.

Tiểu Liên cứng ngắc đứng ở ngoài cửa, nội tâm rung động nói không nên lời, nàng nắm chặt tay, kinh hồn táng đảm nghe thanh âm phòng trong, một tiếng kia giống như rên rỉ âm phù, lần lượt giống như ai đang kêu khóc …

Người trong sương phòng đang làm gì? !

Tiểu Liên tim đập mạnh và loạn nhịp, nhìn cái chổi trong tay, nhớ lại mục đích của nàng, nguyên bản nàng nghĩ mau tới đây dọn dẹp để tiến hành kế hoạch đưa Tả Kinh lên giường lúc trước của nàng.

Nàng nghĩ trèo lên giường của Tả Kinh, hoài đứa nhỏ của hắn, làm cho hắn làm chủ của Hàn phủ

Nhưng nay… Nàng lăng ngốc đứng ở tại chỗ, thanh âm ái muội kia theo trong phòng Tả Kinh truyền đến, nàng có ngốc nghếch mấy cũng biết bên trong chính đang tiến hành chuyện gì!

Là bát thuốc tráng dương kia phát huy công dụng