
umoto tiên sinh hãy toại nguyên thành toàn cho tôi cùng Văn”, giọng nói của Dương Phàm mang sự thành khẩn vô cùng, khiến cho một người rung động trước lời nói của Dương Phàm.
Matsumoto nhíu mày đứng dậy đi về phía Dương Phàm, dùng ánh mắt sắc sảo dò xét Dương Phàm thêm một lần nữa, cười lạnh“bộ cậu tính ngược đãi tiểu công chúa của tôi, tiểu công chúa của tôi là một trân bảo tôi luôn phải nâng niu trong tay, theo một người đã phá sản như cậu thì tiểu công chúa tôi có thể hạnh phúc”
Dương Phàm bộ dạng tự tin nói “dù tôi có phá sản đi chăng nữa thì vẫn có khả năng bảo vệ tình yêu của tôi”.
Matsumoto cười thật sảng khoái “cậu thật sự tự tin?”, Dương Phàm khẳng định “thật sự tự tin” .
Matsumto cười nhạt ngồi phịch xuống ghế “rót rượu”. Dương Phàm chẳng hiểu gì cả, nhíu mày nghi hoặc, thời đại này rồi mà còn hạ độc trong rượu sao, dù biết tập đoàn Matsumoto lớn mạnh, che giấu được Văn cả 4 năm nay mà chẳng ai tìm ra, nhưng Dương Phàm vẫn kiên quyết cầm ly rượu nói “xin hãy cho tôi gặp Văn lần cuối”
Matsumoto nhíu mày, ôm bụng cười “trời ạ, Dương Phàm cậu làm tôi tức chết đi được,cậu bình thường thông minh như thế mà sao giờ đây lại ngu ngốc như thế”
Dương Phàm ngờ vực “chẳng lẽ hai người có quan hệ khác, ngoài quan hệ nam nữ?”, ở Nhật Bản ai mà chẳng biết Matsumoto có một ‘tình nhân’ bí ẩn chứ. Matsumoto hừ lạnh “đó là em gái tôi”. Dương Phàm chỉ biết đứng im, mà suy nghĩ, chẳng thể tin nổi, thấy Dương Phàm chỉ biết im lặng thì Matsumoto cười nhạt.
“chứ anh nghĩ chúng em có quan hệ gì”. Từ đằng sau vọng lại tiếng nói của người mang đầy ai oán.“Văn”. Dương Phàm buông ly rượu ra, nhanh chóng bổ nhào tới ôm lấy Thái Văn
Matsumoto vội tặc lưỡi “Dương Phàm, mặc dù tôi chấp nhận cậu nhưng cậu cũng phải nể mặt tôi chứ”
Dương Phàm biết mình hơi làm quá nên thả Văn ra, quả nhiên Văn gầy đi rất nhiều, mắt anh thêm chút hối hận, thở dài.
Matsumoto dùng giọng nói ôn nhu “tiểu công chúa qua đây”. Thái Văn nhanh chóng chạy qua, Matsumoto khẽ xoa đầu Thái Văn.
“tiểu công chúa của tiểu hoàng tử phải ngoan ngoãn biết chưa, Dương Phàm là một lựa chọn tốt, trong lòng tiểu công chúa nên biết cảm nhận của tiểu công chúa, tiểu công chúa phải biết dành lấy thứ tốt đẹp nhất, được chứ”, đứa em ngốc nghếch này khiến Matsumoto luôn phải lo lắng từng phút từng giây.
Matsumoto là một con người rất thông minh, thương tiểu công chúa hơn bao giờ hết, bảo vệ tiểu công chúa mình như một trân bảo vậy, vì vậy Matsumoto đã điều tra rất kỹ mới đồng ý cho Dương Phàm làm em rể của Matsumoto.
Tháng trước Matsumoto vội vã sai người đi đón tiểu công chúa trong tình trạng đau khổ về, không ngờ bệnh tình của tiểu công chúa lại tái phát, Matsumoto biết tiểu công chúa chỉ yêu mỗi mình người đàn ông mang tên Dương Phàm thôi.
4 năm trước khi thấy được em gái đã thất lạc từ khi lọt lòng mẹ thì Matsumoto đã rất vui sướng, vì mẹ Matsumoto đã để lại một món quà cho Matsumoto, vì thế lão Simon đặt ‘Jane’ nghĩa là món quà của chúa. Hai người đã rất thương lấy tiểu công chúa, nhưng tiểu công chúa lại bị tâm bệnh mang đầy đau khổ, dù có nằm liệt trên gường thì vẫn gọi ‘Phàm’
Lúc đó Matsumoto cùng lão Simon rất tức giận, nhanh chóng điều tra hết thì lão Simon đã có ý định trả thù, nhưng lại bị tiểu công chúa ngăn cản, và hứa sẽ không đau khổ nữa, dù hai người không đồng ý đến thế nào thì vẫn phải chấp nhận, yêu thương tiểu công chúa luôn phần của Dương Phàm vậy.
Dương Phàm là một lựa chọn tuyệt vời, nhưng tính cách lại chẳng dứt khoát nên mới tạo ra nhiều mối tình oan nghiệt như vậy. Khiến tiểu công chúa đau khổ, chỉ vì một sự hiểu lầm tai hại.
Matsumoto biết Dương Phàm có kiếm người đi tìm lấy tiểu công chúa, thậm chí cả 4 năm qua cũng chưa hề bỏ cuộc, lúc đó gặp lão Simon lại đi chung với tiểu công chúa vào khách sạn, nên Matsumoto đã tương kế tựu kế, muốn Dương Phàm bỏ cuộc, quả nhiên Dương Phàm rất dễ bị kích thích đã bỏ cuộc.
Có đánh chết Matsumoto cũng chẳng tin bạn thân của tiểu công chúa lại tình cờ đụng độ trong một dịp đi dạo, khiến cho tiểu công chúa rất tức giận anh, nhìn Matsumoto bằng con mắt oán hận, nên Matsumoto đã rất chột dạ dù không đồng ý cách mấy vẫn ráng đưa tiểu công chúa về nước.
Dương Phàm tiến tới,dùng giọng nói trân thành nhất “anh yên tâm đi, nhất định em sẽ bảo vệ tốt cho vợ”
Giọng nói của Dương Phàm khiến cho Thái Văn dựng cả lông tơ, bĩu môi “ai thèm làm vợ anh”
Dương Phàm nhíu mày, Matsumoto thì ôm bụng cười “xem ra tôi cần cho hai người thêm nhiều thời gian, ha ha ha”
Thái Văn đánh lấy bả vai của tiểu hoàng tử đáng chết này, Dương Phàm kéo Thái Văn vào lòng, dù có là anh trai đi nữa thì tính chiếm hữu Thái Văn trên người Dương Phàm rất cao.
Matsumoto vội nói “tiểu công chúa cùng với Dương Phàm tạm thời ở đây vài hôm, cần gì thì cứ nói, anh rể đây chẳng hề bạc đãi ai”
Dương Phàm gật đầu, quả thật Matsumoto thật sự rất thương em gái, dù ai cũng đồn Thái Văn là tình nhân của Matsumoto, nhưng có đều anh không hiểu tại sao chẳng công khai chứ.
Matsumoto rất thông minh vừa liếc là đã hiểu ra “Dương Phàm, đừng ngạc nh