
tức đưa đến gần mũi Ôn Tửu, không phục hỏi: “Đẹp hơn tay anh sao?”
Ôn Tửu gật đầu: “Đúng vậy, đẹp hơn tay anh.”
Ánh mắt Yến Luật tối sầm lại, cầm tay Ôn Tửu thật chặt. Ôn Tửu dùng sức muốn rút ra, Yến Luật tất nhiên là khỏe
hơn cô, nhẹ nhàng nắm thôi mà cô dùng lực thật mạnh cũng không thể rút
ra được.
Yến Luật hừ một tiếng: “Dù đẹp hơn nữa cũng vô dụng. Đời này em cũng chỉ có thể chạm vào tay anh.”
Ôn Tửu nói: “Lòng dạ hẹp hòi. Thử việc thêm một tháng.”
Yến Luật không phục, “Anh lòng dạ hẹp hòi ở chỗ nào? Em ra sức khen người đàn ông khác mà không cho anh phản đối hai câu sao?”
Ôn Tửu nghiêng đầu nhìn anh, “Chẳng lẽ sau này em không thể khen người khác sao?”
“Khen thì có thể, nhưng tuyệt đối không thể vượt qua anh được.” Yến Luật nhăn mày, cúi đầu nhìn Ôn Tửu, vẻ mặt giống như vô cùng bị tổn thương. “Có
câu tình nhân trong mắt hóa Tây Thi, tại sao em lại thấy người khác tốt
hơn anh?”
Nhìn mặt Yến Luật giống như được phết lên cả cân dấm chua, Ôn Tửu có chút
bất đắc dĩ. Trong công việc cô thường xuyên phải gặp gỡ khách hàng nam,
nếu như Yến Luật lại có tật thích ăn dấm chua này, sau này còn không
phải là ba ngày thì hai ngày cãi nhau sao? Xem ra nhất định phải phòng
ngừa rắc rối có thể xảy ra.
Ôn Tửu khoanh tay, đứng ở chỗ rẽ hành lang, rất nghiêm túc nói: “Yến Luật, mẹ em thường xuyên phải ra ngoài xã giao, uống rượu với những người đàn ông khác là chuyện bình thường, cha em trước giờ chưa từng nói một câu, chỉ là quan tâm sức khỏe của mẹ, sợ mẹ uống rượu ảnh hưởng đến dạ dày,
mỗi lần mẹ về, đều chuẩn bị nước tắm cho mẹ, sau đó đưa cho mẹ một cốc
nước pha mật ong. Cho nên, anh so với cha em, thật sự vẫn còn cách một
khoảng rất xa. Xem ra cộng thêm một tháng thử việc nữa vẫn còn không
đủ.”
Yến Luật nhìn thấy Ôn Tửu thật sự nghiêm túc, trong lòng liền nóng nảy, lại thêm một tháng nữa, vậy còn không phải là hành hạ anh đến cặn bã cũng
không còn sao? Kẻ thức thời mới là người tài giỏi, lúc này anh nuốt sự
ghen tức xuống, giải thích: “Anh căng thẳng vì em, không phải là lòng dạ hẹp hòi.”
“Không phải là căng thẳng, mà là không tin tưởng. Những lời Thương Cảnh Thiên
nói với anh lần trước, anh đều tin, lại không chịu tin em.”
“Nếu như em nhìn thấy anh chụp ảnh thân mật với một người phụ nữ khác, ôm nhau thắm thiết, thì em sẽ tin anh sao?”
Ôn Tửu không trả lời, nhưng trong đầu nghĩ đến cảnh tượng kia, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái.
“Tin tưởng không phải là một sớm một chiều mà có. Anh tin lời Thương Cảnh
Thiên, là bởi vì anh quen Thương Cảnh Thiên đã lâu, hơn nữa lúc ấy anh
cũng không biết chuyện lúc trước của anh ta và em gái em, anh không tìm
được lý do anh ta lừa gạt anh, anh cảm thấy anh ta không dám lừa gạt
anh, cho nên anh mới tin tưởng một lần. Nếu như là người khác, anh tuyệt đối không dễ dàng tin tưởng.”
Ôn Tửu im lặng không nói. Cô tha thứ cho anh nhanh như vậy cũng là vì cô
nghĩ tới điểm này. Cô và Dịch Đường giống nhau như thế, chẳng trách anh
lại tin tưởng.
“Chú Hứa có thể rất yên tâm cô, nhưng anh không làm được. Đồ tốt sẽ có rất
nhiều người tranh đoạt, cho nên anh phải giữ em thật kỹ.”
Ôn Tửu mắng: “Anh mới là đồ tốt.”
Yến Luật cười cười: “Cho nên em cũng phải giữ anh thật chặt.”
“Để cho Úc Thiên Thiên bắt anh đi.”
“Vậy thì em sẽ không tìm được bạn trai tốt như anh đâu.”
“Khoe mẽ.”
Yến Luật nói không biết ngượng mồm: “Nếu anh không tốt, mười mấy năm cô ta
cũng không chịu buông tha sao? Ngay cả Thẩm Vu Trọng có điều kiện tốt
như vậy, mà cô ta cũng không để ý.”
“Tự luyến.”
“Phải biết trân trọng.” Yến Luật ôm vai cô, nghiêm mặt nói: “Em có biết là có bao nhiêu người hâm mộ em không.”
Ôn Tửu bóp trán, đã hoàn toàn bị sự tự luyến của anh đánh bại. Yến Luật rất hài lòng, nắm tay cô đi đến trường đua ngựa.
Hai người cưỡi ngựa một lát rồi trở về ăn sáng.
Ôn Minh Nguyệt là người từng trải, nhìn vẻ mặt và hành động của hai người
là biết bọn họ đã nước chảy thành sông làm hòa như lúc đầu.
Ôn Minh Nguyệt cảm thấy rất vui mừng, không ai hiểu con bằng mẹ, Ôn Tửu
mọi mặt đều tốt, chỉ là tính cách của con bé tương đối mạnh mẽ, yêu cầu
với đàn ông cũng rất cao. Thật vất vả mới tìm được người đàn ông như Yến Luật, tất cả mọi mặt đều rất ưu tú, lại chịu cúi đầu nhân nhượng con
bé, làm cho người làm mẹ như bà thật sự cũng không muốn bỏ qua.
Tuy nói Yến Luật là người được nuông chiều từ bé, đến lúc đó việc nhà thì
thuê người giúp việc là được, cũng không có tật xấu gì cho lắm, quan
trọng nhất là nhân phẩm. Hiếm thấy người trời sinh tuấn tú lại không
lăng nhăng như Yến Luật, đây chính là một ưu điểm. Ôn Minh Nguyệt không
thể khoan dung cho tên đàn ông lăng nhăng phong lưu. Bởi vì năm đó từng
chịu tổn thương, sau đó Dịch Đường lại gặp phải Thương Cảnh Thiên khiến
bà thương cảm không thôi.
Cái chết của Dịch Đường khiến bà cũng cảm thông cho Đường Quân, dường như
đây là sự trừng phạt của trời cao dành cho Đường Quân, nhưng sự trừng
phạt này thật sự cũng quá tàn nhẫn. Kẻ đầu sỏ Dịch Triệu Quân thì sống
thoải mái, vừa cưới một cô vợ ít hơn ông ta h