Tình Nhân Ngầm

Tình Nhân Ngầm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322200

Bình chọn: 8.5.00/10/220 lượt.

vĩnh viễn sẽ không đáp ứng trở thành con mèo ngoan ngoãn, càng không trở thành tình nhân phục vụ cho hắn!”

“Tôi khuyên cô không nên làm như vậy, Khuyết Lạc luôn luôn không biết được thế nào là thương hoa tiếc ngọc, chọc giận hắn, cô sẽ không tốt hơn đâu.”

“Anh cho rằng tôi sẽ bị hù dọa sao?” Con ngươi Lam Lăng lóe ra lửa giận, “Chờ ngày nào đó tôi thoát ra ngoài, nhất định sẽ tìm các người vứt xuống biển làm mồi cho cá!”

Nhâm Chi Giới nhìn cô, cảm thấy tinh thần cô rất tốt khiến cho người khác ngạc nhiên, rõ ràng đã suy yếu đến mức sắp gục ngã, nhưng vẫn còn sức giơ móng vuốt ra đối phó kẻ thù, hắn vô cùng khâm phục dũng khí của cô, bởi vì đã rất lâu không có nữ nhân dám quát lớn với hắn và Khuyết Lạc, không, phải nói là chưa từng có.

Lắc đầu, hắn tự tay muốn kéo cô đi, cô lập tức cảnh giác lùi về phía sau một bước.

“Anh làm gì?” Một đôi mắt như ngọn lửa nhìn chằm chằm vào hắn.

“Cô muốn cứ đợi ở căn phòng này như vậy ?”

“Dĩ nhiên. . . . . . Không muốn.”

“Vậy hãy đi cùng tôi.” Nhâm Chi Giới nắm chặt cổ tay của cô kéo đi.

Lam Lăng muốn thoát khỏi sự kiềm chế của hắn, lại phát hiện mình vừa động đậy liền lộ ra thân thể, đành phải ngừng giãy giụa, gương mặt trong nháy mắt ánh lên một mảng hồng, “Anh. . . . . . Chờ một chút.”

Nhâm Chi Giới quay lại nhìn cô.

“Tôi. . . . . . Không thể như vậy đi ra ngoài.” Cái này áo khoác có thể che được phía trước, nhưng không che được phần lưng và phần mông, cô có thể như vậy đi ra ngoài gặp người sao? Mọi người không cô chằm chằm mới là lạ.

“A! Tại sao?” Ánh mắt Nhâm Chi Giới mang theo ý cười nhìn thẳng cô, phát hiện mình ở trước mặt cô luôn có tâm tình rất tốt.

“Anh. . . . . . Biết rõ còn hỏi!” Lam Lăng cảm thấy mất mặt, không muốn cầu xin hắn.

Ánh mắt của hắn đang cười, hắn vậy mà nhìn sung sướng khi người khác gặp họa! Đáng giận! Nhìn cô thảm hại như vậy đã cười đã chưa?Namnhân đáng chết! Cô cũng biết trên đời này không có một tên đàn ông nào tốt, ngay cả tên nam nhân thoạt nhìn so với dã thú kia còn có thể tin cậy gấp trăm lần, cũng không ngoại lệ!

Xem ra cô quả thật không thể cứu, rơi vào tay những nam nhân lãnh huyết vô tình thế này, chẳng lẽ cô thật sự một chút hi vọng chạy trốn cũng không có? Không! Cô sẽ không dễ dàng từ bỏ, cô bây giờ chỉ có thể cố gắng bảo vệ mình, cô tuyệt đối không thể từ bỏ.

Nhớ tới ông nội, bà nội ở Đài Loan, nhớ tới những người yêu thương cô, chị gái của cô nữa. Lòng của cô phải cố gắng.

Cô rất nhớ nhà, rất rất nhớ, bọn họ nhất định rất lo lắng cho cô? Có lẽ bọn họ cho là cô đã chết, đã bỏ cuộc không đi tìm cô nữa. . . . . . Ông trời! Chỉ cần nghĩ đến khả năng này, cô thật không thể đứng dậy nổi.

Nhâm Chi Giới nhìn hai hàng nước mắt trên mặt cô, cô lau không sạch, yên lặng làm cho người khác đau lòng.

Đau lòng? Nhâm Chi Giới không khỏi nhíu mày, thấy buồn cười vì tâm tình của mình tự dưng lại có chút phiền não, hắn sẽ đau lòng vì một nữ nhân xa lạ? Không! Hắn căn bản không biết cái gì gọi là đau lòng, kể từ khi hắn bước vào cửa lớn của Khuyết gia, hắn đã không biết.

Không hề suy nghĩ nhiều nữa, Nhâm Chi Giới cách lớp áo khoác ôm cô lên, đem thân thể lộ ra của cô giấu ở trong áo khoác và lồng ngực hắn, bất quá cánh tay lại không thể chạm vào vẻ đẹp của cô, làn da trơn mịn như tơ giống xúc cảm khiến cho hô hấp của hắn cứng lại, mặt không đổi sắc đi ra khỏi phòng làm việc, bước đến thang máy riêng dành cho tổng tài.

“Buông tôi ra! Anh muốn dẫn tôi đi đâu?” Lam Lăng không ngừng đánh hắn, kích động tay chân.

Bàn tay cô không ngừng đánh, nhưng Nhâm Chi Giới ngay cả chân mày cũng không nhăn một cái, “Yên tâm, cô là phụ nữ của Khuyết Lạc, tôi sẽ không động tới cô.”

“Thật chứ?” Nói như vậy, ít nhất trước mắt cô an toàn rồi? Lam Lăng chứng thực nhìn hắn.

Chống lại cặp mắt đen bóng lại mang theo một tia tín nhiệm kia, Nhâm Chi Giới mím chặt môi nhưng lại chậm rãi lên tiếng trấn an, “Tôi không cần thiết phải nói láo với cô.”

Bởi vì những lời nói vừa rồi cô liền buông tha không đánh hắn nữa, Lam Lăng ngoài ý muốn cảm thấy an toàn cùng an tâm, hơn một tháng qua đây là thời khắc cô cảm thấy cả người được thả lỏng nhất, cũng bởi vì buông lỏng mình, cô đột nhiên cảm thấy thân thể mệt mỏi, mí mắt nặng nề chỉ muốn nhắm lại, không muốn mở ra nữa. . . . . .

Biệt thự Khuyết gia ở Newyork cách chi nhánh công ty không xa, nằm ở cuối đại lộ Madison, tĩnh mịch mà trang nhã, giống như là còn tồn tại duy nhất trên thế giới.

Nhâm Chi Giới ôm Lam Lăng từ trong xe ra, một thân ảnh nhỏ nhắn đọng lòng người từ bên trong biệt thự chạy ra, trên khuôn mặt xinh đẹp viết rõ sự hưng phấn cùng chờ đợi, nhưng sau một giây nhìn thấy cô gái cùng Nhâm Chi Giới thì trở nên tái nhợt.

“Sao em lại tới đây?” Nhìn thấy Quan Vũ Điệp, Nhâm Chi Giới chỉ khẽ nhướng mày, cước bộ không dừng lại ôm Lam Lăng lướt qua cô, đi tới biệt thự.

Sớm quen với sự lạnh lùng của hắn, Quan Vũ Điệp vẫn đi theo phía sau, nhìn hắn cẩn thận đặt cô gái kia ở trên giường.

“Cô ấy là ai?” Nhìn cô gái kia không mảnh vải che thân, sẽ không phải là theo Nhâm Chi Giới lên giường chứ? Nghĩ như vậ


The Soda Pop