
trời của một hòn đảo nào đó ở Thái Bình Dương, đang nghênh đón một chiếc máy bay trực thăng. Ngày kết hôn được định từ nửa tháng trước, nhưng hôn lễ này cũng không phải là nửa tháng trước mới bắt tay vào làm. Ngay từ lần thứ hai nhìn thấy Úc Hàn Yên, Lăng Diệp đã cho người xây dựng phòng ốc ở trên hòn đảo tư nhân nhỏ của mình, trồng trọt hoa cỏ cây cối, bày biện hiện trường hôn lễ……….
Mặc dù khi đó người kia không có hảo cảm với anh, nhưng đã là người anh nhìn trúng, chỉ có một kết cục, đó chính là thuộc về anh.
Mọi người tới hòn đảo nhỏ này, phản ứng đầu tiên là - đẹp; phản ứng thứ hai là – quá đẹp; phản ứng thứ ba là – đẹp khiến người ta hít thở không thông. Khắp nơi đều nhìn thấy hoa hồng quyễn rũ, hoa bách hợp thuần khiết, hoa cẩm chướng ấm áp, hoa tulip cao sang…….. Không thể đếm xuể những loài hoa cùng đua nhau nở rộ, tô điểm cho hòn đảo nhỏ rực rỡ sắc màu, khiến cho người ta giống như đang đưa mình vào biển hoa.
Không một ai không bị thuyết phục bởi nguồn lực tài chính của Lăng Diệp.
Mặc dù người được mời đến đều là khách quý đứng trên đỉnh kim tự tháp trong lĩnh vực của mình, nhưng mà ở tại đây, không dám đùa bỡn đại bài, không ai dám bới móc, không dám để lộ ra chút biểu cảm không hài lòng nào. Trong giới hắc đạo, bang Liệt Diễm đại biểu cho thế lực tuyệt đối; còn trong bạch đạo, Lăng Thị lại đại biểu cho tiền quyền (quyền lực + tài chính).
Tiếng gào thét tạp âm trên bầu trời được thay thế bằng tiếng nhạc du dương do những ban nhạc hàng đầu thế giới trình diễn, mọi người rối rít chuyển tầm mắt về phía chiếc máy bay trực thăng đang càng ngày càng tới gần, vô số các camera không hẹn mà cùng nhắm về hướng chiếc máy bay trực thăng.
Thời khắc lịch sửa sắp sửa diễn ra.
Máy bay trực thăng đáp xuống một bãi cỏ trống bằng phẳng, cửa cabin được mở ra, dây cầu thang ngắn được thả xuống, hai người mặc âu phục màu đen đi ngang nhau nhanh chóng trải thảm đỏ lên trên cầu thang.
Trong nháy mắt, thảm đỏ đã được trải lên trên cỏ, bóng dáng Lăng Diệp với phong thái cường ngạnh rọi vào tầm mắt mọi người.
Anh tuấn bức người, yêu nghiệt không ai bằng.
Anh chậm rãi đi xuống cầu thang, xoay người ngẩng đầu nhìn lên cửa cabin, chờ người đẹp đi ra.
Tất cả mọi người đều nhìn không chớp mắt vào cửa cabin, chỉ sợ bở lỡ mất một hình ảnh.
Khoảng khắc tiếp theo, một cô gái mặc váy cưới xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ.
Vẻ đẹp của cô, áp đảo tâm trí người, mê hoặc lòng người.
Đặc biệt là đôi mắt hạnh đen trắng rõ ràng, sáng rực như ngôi sao, giống như mang theo một ma lực, mặc dù cách một tấm khăn che mặt, vẫn mạnh mẽ thu hút sự chú ý của các nhân sĩ (trai chưa vợ) ở đây như cũ, "hít", những tiếng hít khí trầm thấp được lan ra từ trong đám người.
Bạch Triết Hiên nhìn cô ngơ ngẩn, bị rơi rớt mấy nhịp tim.
Lăng Diệp tạo ra một đường cong bên cánh tay phải, thâm tình nhìn cô.
Khóe môi Úc Hàn Yên khẽ gợn lên, bước từng bước tới gần anh, lúc đến bên cạnh anh, cô đưa tay trái của mình khoác lên khuỷu tay anh.
Hai người cùng nhau đi về phía trước hai mét, sau đó dừng lại, mỉm cười nhìn mọi người xung quanh, để mặc cho người khác chiêm ngưỡng cùng chụp ảnh.
Tiếp đó, mười hoa đồng mỗi người xách theo một giỏ đầy cánh hoa hồng đi tới bên cạnh họ, chia thành hai nhóm nam riêng, nữ riêng. Nhóm hoa đồng nam trong những bộ âu phục đen nhỏ xíu đứng ở bên trái Lăng Diệp, nhóm hoa đồng nữ trong những bộ váy trắng công chúa đứng ở bên phải Úc Hàn Yên.
Tiếp đó, Tề Ngôn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người với dáng vẻ hiên ngang, anh tuấn tuấn vĩ (cao to đẹp trai, tài trí hơn người).
Những người trong giới bạch đạo cũng không khỏi tự hỏi, người đó là ai? Nhưng mà, chỉ với việc anh là phù rể, cũng đã đủ biết nhất định anh không hề đơn giản. Vì vậy, các cô gái chưa chồng lại cùng nhau đem lực chú ý tập trung trên người anh.
Anh dừng lại sau lưng cách Lăng Diệp khoảng hai mét, Dany ăn mặc đẹp đẽ thong thả đi xuống cầu thang. Lam Nguyệt và Đan Liên bèn nhìn nhau cười, có một loại cảm khái kiểu "Nhà có con gái mới lớn".
Vẻ bề ngoài hay khí chất của Dany đều rất xuất chúng, đã níu chặt tầm mắt của cánh đàn ông, bọn họ không hẹn mà đều đem chủ ý đánh trên người cô.
Bạch Triết Hiên vừa thấy phù dâu là cô, gần như đã xác định được ngay người đàn ông sau lưng Lăng Diệp chính là bạn trai cô, cũng chính là tên đầu sỏ đã khiến cho hắn mất tất cả, trở thành hai bàn tay trắng – Tề Ngôn.
Hắn nhét tay vào túi quần, nắm chặt cái lọ nhỏ.
Dany đến cạnh Tề Ngôn thì dừng lại, ngồi xổm xuống nâng làn váy sau của Úc Hàn Yên lên, đứng dậy.
Khúc quân hành thiêng liêng của lễ cưới vang lên, mở màn cho buổi hôn lễ bắt đầu.
Trên đài cao, vị linh mục rất có uy danh trên thế giới – Linh mục Khải Minh bắt đầu lên tiếng.
Mọi người lưu luyến đem tầm mắt dời khỏi bốn người kia, đứng đối mặt với linh mục.
Năm hoa đồng đứng phía trước và năm hoa đồng đứng phía sau Lăng Diệp và Úc Hàn Yên, hòa theo tiết tấu của âm nhạc, rắc xuống những cánh hoa hồng nhạt, những cánh hoa màu hồng nhạt điểm xuyết trên thảm đỏ, tạo thành những bông hoa tuyết phất phơ.
Bốn