Duck hunt
Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322922

Bình chọn: 8.5.00/10/292 lượt.



Mỗi lần nhìn thấy Quyên Tử, Chị Chu cũng chột dạ như nhìn lại mình ngày xưa, tinh thần phấn chấn hăng hái, tràn đầy nhiệt huyết, một mực xông lên, không hề ngoảnh đầu lại. Qua rồi mới hiểu được, mình đã bỏ lỡ rất nhiều.

Lần đầu tiên nhìn thấy Quyên Tử, chị Chu đã lập tức thích cô, đó là một loại ưu ái dành cho đàn em, vô cùng rõ ràng, nhưng chị lại hi vọng cô không đi theo con đường của mình, phụ nữ chỉ có sự nghiệp thì không hoàn chỉnh, hơn nữa Quyên Tử lại là một cô gái vừa xinh đẹp vừa tài hoa.

Thư ký mang vào hai cốc trà, Chị Chu đưa một sấp tài liệu ra trước mặt Quyên Tử:

“Phóng sự về tổng giám đốc khu vực Châu Á của tập đoàn Worle, em làm tốt lắm, Tổng Biên tập nói rất đặc sắc, độc giả cũng phản ánh tích cực, cho nên sau này, chuẩn bị làm một loạt phỏng vấn, Tổng biên tập muốn giao cho em toàn quyền phụ trách.”

Đôi mày thanh tú của Quyên Tử nhíu lại, nói thật, cô thực sự không muốn dính dáng gì đến Triệu Hành, nhưng cơ hội này, cũng khó mà có được. Chị Chu quan sát cô vài lần:

“Tập đoàn Worle đã tiến vào thị trường trang trí nội thất trong nước, một chuỗi siêu thị đồ trang trí nội thất sắp khai trương, có quan hệ hợp tác chặt chẽ với công ty bất động sản chủ chốt của chúng ta, hai người này đều là tiêu điểm nóng nhất, làm xong, cỗ của chị chắc sẽ thuộc về em.

Quyên Tử vội vàng đứng lên:

“Chị Chu…”

Chị Chu sắc mặt ôn hòa:

“Không phải vội, ngồi xuống đã”

Quyên Tử thấp thỏm ngồi xuống

Chị Chu mới bùi ngùi nói:

“Nói thật, làm ở đây bao nhiêu năm, cũng thấy chán, em biết đấy, người thân của chị đã di dân hết rồi, ở đây còn có một mình, mỗi ngày cô độc, cũng chẳng có ý nghĩa gì. Cho nên, chị cũng muốn sang năm đi, cha mẹ chị cũng lớn tuổi rồi, dồn hết cho các em chăm sóc, cũng không yên lòng.”

Trong lòng Quyên Tử dâng lên nỗi chua xót, cúi đầu lắp bắp không nói, Chị Chu vỗ vỗ vai cô:

“Cho nên mới nói, chị khuyên em, đừng có đem hết tinh lực cho công việc, thỉnh thoảng cũng phải ngẩng đầu lên, có người đàn ông nào tốt thì đừng bỏ qua, nếu không đến tuổi như của chị, em sẽ thấy, bếp núc lạnh lẽo, chăn chiếu cũng lạnh, nói chung rất chán. Đây là tài liệu, tốt nhất em nên làm cho tốt, Chủ tịch tập đoàn Worle em coi như quen thuộc rồi, còn chủ tịch Diệp của Bất động sản Kinh Đông, lúc đầu chị sưu tầm để trực tiếp làm, Chủ tịch Diệp này không biết thế nào.”

Nét mặt Chị Chu có vẻ như bị làm khó.

Quyên Tử phì cười:

“Em quên nói với chị, em biết chủ tịch Diệp, tính tình anh ta cũng biết một chút, Chị Chu cứ yên tâm.”

Chị Chu thở phào nhẹ nhõm:

“Thế thì tốt rồi, chị còn sợ anh ta xơi tái em đầu tiên, Chủ tịch Diệp này, cá tính kỳ cục, không quan hệ với ai cả.”

Quyên Tử ôm tập tài liệu ra ngoài, mở ra nhìn Diệp Trì ngay trang đầu, mình đầy khí phách, sau đó là tài liệu cặn kẽ, không khỏi bĩu môi, gớm cái gì mà phách lối, ra trước mặt Tiêu tử, chẳng qua cũng là thứ hèn nhát.

Điện thoại rung hai hồi, Quyên Tử lấy ra nhìn, bật cười, con nhóc này nhắc cái là hiện lên.

Lúc Quyên Tử và Thời Tiêu ngồi trong tiệm ăn tự phục vụ, nhìn Thời Tiêu ngồi phía đối diện cứ như hận không thể ôm luôn cái nồi thì tức cười:

“Mình nghi ngờ, có phải Diệp Trì nhà cậu ngày nào cũng bỏ đói cậu không, nhìn bộ dạng này, cứ như ba ngày chưa được ăn cơm.”

Thời tiêu ậm ừ hai tiếng, nuốt miếng nấm trong mồm, uống một ngụm nước trái cây lạnh:

“Ừ, tên khốn kia cấm mình ăn cay, không cho ăn cái gì cả, mình sống sao nổi, ăn cái gì cũng chẳng thấy mùi vị.”

Quyên Tử xì một tiếng:

“Được rồi, đừng có tỏ vẻ hạnh phúc trước mặt người cô đơn ở đây, biết là Diệp Trì bị cậu huấn luyện tốt, không để cho cậu ăn cay, cũng vì muốn tốt cho cậu. Đúng rồi, về đừng có mà nói là đi ăn với mình nhé, Diệp Trì nhà cậu mà tìm mình, mình sẽ không yên đâu.”

Thời Tiêu cười ha hả:

“Không sao, thỉnh thoảng xõa tí cũng không vấn đề gì.”

Quyên Tử lườm mấy cái, cô gái này thật khiến người ta không có cách nào không ghen tị, cứ như con sâu gạo thế này, thế nào lại gặp phải con rùa vàng như Diệp Trì thế nhỉ. Điều làm người ta kinh ngạc nhất là, còn huấn luyện một tên công tử đào hoa như thế thành người chồng tuyệt vời, số tốt như thế khiến người ta giận sôi:

“Khang Khang đâu rồi, còn nữa, hôm nay cậu không đi làm, giờ có phải giờ nghỉ đâu.”

Thời tiêu phất tay:

“Khang Khang đến lượt mình, nhưng ông nội nó đi điều dưỡng, hai ông bà đưa nó đi cùng luôn. Còn sao hôm nay được nghỉ, thích thì nghỉ chứ sao, dù sao bây giờ mình cũng là cấp dưới của Diệp Sính, có bị bêu tên cũng chẳng sao.”

Quyên Tử dí tay vào trán cô, tức giận:

“Cậu đúng là người lãng phí lương thực.”

Thời Tiêu đẩy tay cô ra, nháy mắt mấy cái:

“Thế nào, mình nghe nói thầy Triệu đã quay lại.” Quyên Tử để đũa xuống, ngồi xịch ra sau nheo mắt cười nhìn chằm chằm Thời Tiêu:

“Cô gái không bao giờ quan tâm đến những tin tức lá cải, sao lại biết những thứ này”

Thời Tiêu cười ha ha:

“Cái này, thật ra tối qua Diệp Trì nói, chỉ có điều, cậu yên tâm, mình thề chuyện của cậu và thầy Triệu, mình tuyệt đối không nói với anh ấy.”

Quyên Tử càng nheo mắt:

“Phản đồ, thật ra cậu có nói cho anh ta bi