Disneyland 1972 Love the old s
Tình Yêu Thứ Ba

Tình Yêu Thứ Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322503

Bình chọn: 9.5.00/10/250 lượt.

Mỗi một câu chuyện đều bắt đầu từ một khởi đầu chưa kịp

sắp xếp, khiến người ta trở tay không kịp, không chút chuẩn bị. Lại

dường như trong vận mệnh tự có sự an bài , cô bị động gặp anh. Bắt đầu

đã định sẵn sẽ tiếp tục......

"Tình yêu lãng mạn trên thế giới chỉ có hai loại, một là loại tình

yêu trên phim, dù bực mình lắm cũng vẫn có thể khiến em rơi nước mắt,

loại kia là tình yêu mà bản thân đang trải nghiệm, dù đối phương là con

heo, em cũng có thể đau đớn tới mức mất ngủ cả đêm. Nhưng em cần phải

biết, người khác thấy bộ dạng đau khổ vì tình của em sẽ cười thầm em là

con ngốc, không ai đồng tình, càng không ai chúc phúc cho em, mọi người

chỉ đứng cạnh để xem kịch hay, bao gồm cả người đàn ông không yêu em

kia."

Tôi đứng trước giường bệnh của Trâu Nguyệt, giận dữ, khinh thường nói ra những lời này, vì nó là một đứa ngu ngốc, cắt tay tự sát trong bồn

tắm rải đầy cánh hoa hồng vào đêm Valentine, càng điên hơn là nó đã gửi

vô số tin nhắn ai oán cho gã đàn ông kia, ý đồ muốn để hắn thấy bộ dạng

chết đẹp đẽ của mình, nhưng tên đó hoàn toàn không hồi âm. Cuối cùng vẫn là tôi, sau khi tăng ca về nhà vớt nó ra khỏi nước, đưa tới bệnh viện.

Trâu Nguyệt nhắm mắt, lặng im không nói.

Nó yêu tổng giám đốc công ty nó, ngày ngày hồn vía lên mây, nhìn ảnh

hắn mà lẩm bẩm, nhưng bức ảnh đó là cắt từ tạp chí nội bộ công ty, trong ảnh, một người đàn ông mặc comple gương mặt không rõ nét đang thân

thiết bắt tay một loạt công nhân. Ban đầu tôi tưởng nó chỉ mơ mộng yêu

đương tuổi trẻ, ai ngờ lại làm ra chuyện thê thảm thế này.

"Chị hỏi em, vì sao muốn chết?" Tôi bực mình nói.

Trâu Nguyệt nhắm mắt, cuộn trong chăn.

"Em nói đi!" Tôi nâng cao âm lượng lên mức tám.

Nó vẫn không mở miệng.

"Bỏ đi, bỏ đi" Trâu Thiên đứng bên kéo tay áo tôi. Tôi giật ra, hét

to với nó: "Hai chị em chúng mày, không đứa nào khiến chị bớt lo, đều

cút hết về quê cho chị !"

Trâu Thiên mặt mày nhăn nhó nói: "Chị đừng hỏi nữa, để chị ấy nghỉ

ngơi, bình tĩnh chút đi, trong lòng chị ấy chắc rất buồn rồi."

"Nó điên!! Yêu đơn phương thì có gì đáng thông cảm chứ? Có bản lĩnh

đi giành bằng được gã kia đi, tự mình làm thương mình thì coi gì là

giỏi?"

Trâu Nguyệt đột nhiên trở mình trên giường hét to với tôi: "Vậy chị có bản lĩnh thì đi giành anh rể về đi!"

Tôi hơi sững người. Trâu Nguyệt khóc to ai oán: "Em không có cách

nào, trong mắt anh ấy căn bản không có em, em làm gì cũng vô dụng... đều không được!"

Tôi ngơ ngác trước giường của đứa con gái ngu ngốc này, nhất thời không có gì để nói cả.

Đúng, tôi đã ly hôn, chồng cũ yêu đồng nghiệp ngồi đối diện với anh

ta, quỳ trước mặt tôi khổ sở van nài tôi cho anh ta tự do, tôi không giữ lại. Đối với người chồng đã thay lòng còn có gì để nói chứ?

"Đúng, chị vô dụng, nhưng chị cũng không tự làm mình bị thương khiến người khác khoái chí." Tôi quay người rời phòng bệnh.

Trâu Thiên theo tôi đi ra, giúp con bé nói vài lời hay: "Chị, Tiểu Nguyệt chưa hiểu chuyện, chị đừng giận nữa."

Tôi ngay người nói với nó: "Hôm nay em đừng đi học nữa, trông nó,

tinh thần và suy nghĩ của nó chưa ổn định, để ý chăm sóc nó. Nhớ kỹ, hai đứa nhất định không được cho mẹ biết việc này."

Trâu Thiên vội vàng gật đầu đồng ý.

Ra khỏi bệnh viện, gió lạnh ào tới, điện thoại tôi reo lên, là Cao

Triển Kỳ, chúng tôi trước đây là bạn thời đại học, bây giờ là đồng

nghiệp trong phòng hành chính bộ phận luật sư. Anh ta nhẹ nhàng hỏi

trong điện thoại: "Luật sư Trâu, lễ tình nhân vui chứ? Vì vậy quên cả

việc họp rồi à?"

"Đúng, rất vui, tôi lập tức tới ngay." Tôi gập điện thoại, nhắm mắt ổn định lại tinh thần, giơ tay chặn một xe taxi.

Tới phòng làm việc, Cao Triển Kỳ ra đón: "Ôi, nhìn bộ dạng tối qua chắc rất bận, hình như đến quần áo cũng chưa kịp thay."

Tôi lắc lắc đầu: "Đừng đùa nữa, cả đêm tôi không ngủ."

Họ Cao càng hưng phấn: "Cả đêm không ngủ? Là ai thế? Thật quá dũng mãnh đi? Ha ha ha!"

Tôi kéo anh ta sáng một bên, nghiêm mặt nói: "Lão Cao, tôi có việc muốn nhờ anh."

"Việc gì?"

"Anh giới thiệu Tiểu Nguyệt tới công ty Trí Lâm thì thông qua ai?"

"Giám đốc phòng nhân sự của bọn họ. Người phụ nữ đó yêu thầm tôi bao

năm rồi, tôi lên tiếng, lập tức làm ngay. Sao, còn có ai muốn vào, Tiểu

Thiêu chẳng phải học nghiên cứu sinh ư?"

"Không phải, anh giúp tôi nghe ngóng chút, giám đốc bộ phận của Tiểu Nguyệt, chính là Lâm tổng đó là người thế nào?"

"Sao, gây rối tình dục hay tình yêu văn phòng? Tiểu Nguyệt mới đến có một năm không thể nhanh thế chứ? Lẽ nào gã đó nhìn trúng cô?" Cao Triển Kỳ là một người phản ứng quá nhanh như vậy, có lúc nói chuyện với anh

ta thật phí sức.

"Được rồi, đừng hỏi, anh đi nghe ngóng cho tôi một chút, đừng nói nhảm nhiều nữa!" Tôi quay người vào phòng họp.

Cao Triển Kỳ đi sau tôi, vẫn không ngừng hỏi: "Cô phải nói cho tôi

biết vì sao chứ, khi tôi hỏi mới có trọng điểm. Tối qua cả đêm không

ngủ, là với anh ta à? Hay người khác? Cô phải giữ cơ hội đó cho tôi

trước chứ, khi nào mới chịu thấy uy lực của tôi?..."

Tôi căn bản không thèm để ý anh ta. Anh ta không phân biệt nơi chốn