
tật bệnh. Hiệu quả trị liệu bằng châm cứu có ba cái, thứ
nhất, khơi thông kinh mạch. Thứ hai, điều hòa âm dương. Thứ ba, xua đuổi tà
khí, hơn nữa từng bộ vị dùng để châm cũng không giống nhau” nàng một hơi nói
xong, nhanh tiếp không để mất thời cơ nói, ” hộp châm cứu của ta để ở Trấn
Nam Vương phủ, ta cũng đã cùng Nhiễm Nhượng Hà nói không thể dùng loạn
châm khác”
Nhiễm Nhượng Hà cầm lấy một miếng xoài đưa vào trong
miệng, không cho là đúng nói, “A, đạo lý nói được thực rõ ràng, xem ra ngươi
là nắm chắc mười thành thành công?”
“Đương nhiên!” Cổ Tiếu Tiếu tự tin cười, dù sao cũng
không phải là đấm lên người chính mình.
“Ngươi là người mù, đường đi còn không thấy…”
“Khụ! Vậy mà có người bại trong tay người mù “
“…” Lại nói, trên thân thể Nhiễm Nhượng Hà các nơi khớp
xương, bị nàng nhéo đến bây giờ vẫn là có điểm không thoải mái.
Cổ Tiếu Tiếu không nghe thấy hắn lên tiếng, thắng lợi
dương môi đắc ý, nàng hình như càng ngày càng thích thân thể này, trí nhớ thần
kỳ lại cực tinh thông, mặc dù ở ngoài sáng thì thực rất kém cỏi, nhưng
khi gặp phải tai họa lại có thể phát huy bản lĩnh, bất quá, làm người mù đều
đặc biệt như vậy! Không biết chừng nàng còn có tài năng khác nữa a? Oa ha ha
——
“Nhượng Hà, nếu Trấn Nam Vương phi đã nắm chắc sẽ chữa
khỏi vết thương cũ trên người ngươi, không bằng…”
“Không bằng bổn vương phái người đến lấy hộp châm cứu”
Nhiễm Nhượng Hà đúng lúc tiếp lời nói.
Cổ Tiếu Tiếu cười nhạt, “Ngươi cho là tự nhiên ra vào Trấn
Nam vương phủ giống như nhà ngươi sao?”
Nhiễm Nhượng Hà hiếu chiến nhướn mi, “Không tin? Ngươi một
người sống lù lù như vậy, còn không phải cũng bị Đinh Luân ngang nhiên
mang từ trong Vương phủ ra ngoài sao “
“Ngươi ngươi ngươi! …” Cổ Tiếu Tiếu nhất thời vỗ bàn
đứng lên, “Là ta dễ tin người, nên mới làm ra việc sai lầm đó! Loại sai
lầm vớ vẩn này ta sẽ không tái phạm lần thứ hai” nói xong, nàng nhìn về
phía Tây Bằng Đinh Luân hướng phẫn hận hừ một tiếng.
“Khụ…” Tây Bằng Đinh Luân không được tự nhiên vội ho một tiếng
nhắc nhở, chuyện này cũng đừng nhắc lại đi. (khổ thân anh, trâu bò đánh nhau
ruồi muỗi chết)
Nhiễm Nhượng Hà nhẹ giọng cười, Cổ Tiếu Tiếu nhớ qua
nhớ lại đủ chuyện, càng nghĩ lại càng giận, nàng đột nhiên lại đập bàn,
nổi giận hô, “Các ngươi hai cái đại nam nhân khi dễ nữ nhân, ta ai cũng không cứu,
có chết hay không cùng ta không quan hệ! Còn nữa nói, ngươi nói muốn giết
Tĩnh Huyền Phong, dựa vào cái gì yêu cầu ta cứu ngươi? ! —— “
“Ta cũng không giết hắn, hắn vốn cũng sắp chết…” Nhiễm
Nhượng Hà nhất thời bịt miệng, Tây Bằng Đinh Luân bất đắc dĩ nhu nhu huyệt
thái dương, hiển nhiên hắn đã quên mất nói ra.
Cổ Tiếu Tiếu đình trệ tại chỗ một giây, chưa mở miệng nói
nước mắt đã rớt ra trước, “Tĩnh Huyền Phong… Hắn làm sao vậy? …”
Nhiễm Nhượng Hà gãi gãi đầu, “Không…”
“Nói a!” Cổ Tiếu Tiếu đứng dậy túm lấy áo Nhiễm Nhượng
Hà, Nhiễm Nhượng Hà thấy nàng động tác bất kính nguyên bản muốn tức giận,
nhưng nước mắt đã rớt xuống ẩm ướt hết quần áo hắn… Cổ Tiếu Tiếu khóc nức
nở nói, “Ta muốn… Nghe lời nói thật “
Tây Bằng Đinh Luân thấy nàng bị kích động, kéo cổ tay nàng
đi đến bên hồ, Nhiễm Nhượng Hà vừa bị cường ngạnh kéo đi, vừa gào khóc,
“Ai có thể nói cho ta biết Tĩnh Huyền Phong đến tột cùng làm sao vậy, ô ô…”
Tây Bằng Đinh Luân đem biểu tình cực kỳ bi thương của nàng
thu vào đáy mắt, cố gắng trấn an nói, “Ngươi trước bình tĩnh…”
“Ngươi bảo ta như thế nào bình tĩnh? ! Nam nhân của ta sắp
chết a, ta vẫn nghĩ Nhiễm Nhượng Hà ngày ấy vì sao lại dễ dàng buông tha
cho Tĩnh Huyền Phong, chẳng lẽ thật sự là trúng phải kịch độc ?” Không đợi
Tây Bằng Đinh Luân trả lời, Cổ Tiếu Tiếu nhất thời giữ chặt tay hắn khẩn cầu
nói, “Cầu ngươi để cho ta trở về đi, cầu ngươi cầu ngươi, chỉ cần để cho ta
biết hắn còn sống, ta cam nguyện tự mình quay lại đây, được không? …”
Tây Bằng Đinh Luân mâu trung xẹt qua một tia ảm đạm, nhẹ
nhàng lau đi nước mắt trên mặt Cổ Tiếu Tiếu, mặc dù đã sớm biết được tâm ý
của Cổ Tiếu Tiếu, nhưng thấy nàng yêu tới không thể khống chế được như vậy,
tâm giống như bị đao cắt…”Ngươi đã thương hắn sâu như vậy …”
Cổ Tiếu Tiếu không cần nghĩ ngợi thẳng nói, “Ta thương hắn,
thực yêu thực thương hắn, hắn nếu đã chết, ta căn bản sống không còn ý nghĩa,
cho nên, ta khẩn cầu ngươi, thả ta trở về… Ô ô…”
Tây bằng đinh luân chất phác nhìn nàng, lời của nàng coi như
một đao một đao cắt vỡ hắn tâm… Nhiễm nhường ngôi biết được này lời nói đối tây
bằng đinh luân ý nghĩa cái gì, hắn vỗ vỗ tây bằng đinh luân bả vai không tiếng
động an ủi, tùy theo tức giận bất bình thả lãnh khốc hồi đáp, “Ngươi là bổn
vương trảo nhân, trừ bỏ ta không có người có thể thả ngươi “
Cổ Tiếu Tiếu giật mình, nàng cũng không có giận dữ như
trong tưởng tượng của Nhiễm Nhượng Hà, mà là…”Phù phù” một tiếng hai đầu gối
quỳ