
i sáu tuổi, Lão Thái Hậu xuân xanh 34, mà ba thì đang 50 tuổi.
……….
Trong lúc suy nghĩ lưu chuyển, Lão Thái Hậu đã nhào về phía ba, gương mặt từ trước đến nay y như người chết của ba cuối cùng cũng hiện lên ý cười, cho dù nhẹ đến không thể nhẹ hơn, làm ông trông trẻ tuôi rất nhiều.
Ba mở hai tay đón người phụ nữ yêu thương nhung nhớ, vô cùng nhẹ nhàng nâng bà lên xoay tròn một vòng, lại tinh tế nói nhỏ ở bên tai bà.
Trộm nhìn một màn này tôi mới cảm thấy ba có chút vị tình người, có vẻ giống với đàn ông của Lão Thái Hậu.
Một giây sau, tầm mắt nghiêm túc sắc bén như có như không lườm về phía tôi.
Cả người tôi giật mình, dựng tóc gáy, một khắc đó tôi thừa nhận tôi cực kì vô dụng muốn chạy trốn
Ba nắm bàn tay nhỏ của Lão Thái Hậu đi về phái tôi, Lão Thái Hậu ngượng ngùng như một hoàng hoa khuê nữ chưa lấy chồng, căn bản không chú ý đến bầu không khí xấu hổ giữa tôi và ba.
Ba đứng trước mặt tôi, nhất là dáng người cường tráng cao 1m8 của ông, gương mặt mười phần uy nghiêm, tôi căn bản không dám ngẩng đầu nhìn ông, cúi đầu ngoan ngoãn gọi một tiếng : “Ba.”
Ba ôn hòa đáp lại một tiếng.
Tôi do dự không biết nói gì cho phải phá sự lúng túng này. Lúc này người đàn ông kia dắt dì Đinh Dao nước mắt đã sớm loang lổ đi qua, cúi đầu với ba: “Tham Mưu Trưởng, tôi có thể đi trước chứ?”
Ba gật đầu.
Tôi nhìn bóng lưng dì Đinh Dao và người đàn ông kia, bi thống nghĩ, sao không dẫn tôi đi hả?
“Đi thôi, tiểu Quỳnh.” Ba nắm chặt tay nhỏ nhắn của Lão Thái Hậu, cất bước, sau vài bước thấy tôi mặt thất thần đứng tại chỗ bất động, không vui gọi tên tôi.
Tôi phục hồi tinh thần, liền nói xin lỗi vội vàng theo sau, nhưng trước sau luôn giữ một khoảng cách nhất định.
…………
Thật cẩn thận nắm chặt tay lái, ánh mắt không nhịn được xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn lén cặp vợ chồng ngồi phía sau.
Lão Thái Hậu giống như người vợ mới cười quấn lấy chồng, không ngừng nói này nói nọ, ba thì mặt không đổi sắc nghe thỉnh thoảng mỉm cười. có lẽ chỉ có ở trước mặt Lão Thái Hậu ba mới có sắc mặt hòa nhã đi.
“Nghiêm túc lái xe, đừng nhìn đông nhìn tây.”
Giọng nói tràn ngập uy nghiêm vang lên.
Tôi lập tức thu hồi tầm mắt, không dám phân tâm, tập trung lái xe.
Đột nhiên phía sau truyền đến tiếng ‘chụt’, tôi trượt tay, suýt chút nữa lại vượt đèn đỏ. Lão Thái Hậu cũng thật là, chẳng phân biệt trường hợp liền đàn ông của bà chàng chàng thiếp thiếp, thật là không chịu nổi!
Bỗng dưng, trước mắt xuất hiện một---------cảnh sát giao thông mặc đồng phục đen, đang bước từng bước uy nghiêm về phía chúng tôi.
Lòng tôi cả kinh, mục tiêu của anh ta không phải là tôi đó chứ?!
Đáng tiếc từ trước đến nay đại gia cái tốt không linh, cái xấu thì linh………cảnh sát giao thông đứng cạnh chiếc xe QQ rách nát không có di chuyển, tôi lệ rơi đầy mặt.
Cảnh sát giao thông có chút trẻ tuổi cúi người gõ gõ cửa kính xe, tôi mắt ngơ tai điếc, anh ta lại gõ.
Ba lên tiếng: “Nhậm Minh Bích.”
Tiếng nói không nặng không nhẹ tràn ngập uy nghiêm, đương nhiên tôi, yếu ớt xoay hạ cửa kính xe.
“Mời trình bằng lái xe của cô.”
“Tôi không có----“ bằng lái mắc kẹt trong cổ họng, tôi cười cứng ngắc, miễn cưỡng nén ra: “Không có mang!”
Trên trán tiểu cảnh sát giao thông trượt xuống ba vạch đen.
Lão Thái Hậu đột nhiên đến bên tai của ba nói: “Em nhớ ra rồi, con bé không có bằng lái, vị thành niên không thể thi.”
Tiếng nói của Lão Thái Hậu đã nhỏ như con muỗi, không biết có phải lỗ tai của đồng chí cảnh sát này quá nhạy hay không, một giây sau hí mắt đánh giá tôi một lần, quyết đoán nói: “Mời trình chứng minh thư của cô!”
Con mịa nó!
Lệ rơi!!
Đại gia lần đầu tiên đụng phải tình huống này, trước kia vượt đèn đỏ cũng không ai ngăn đón tôi a a a a a……..bây giờ còn chưa vượt mà!! Bắt ngay tôi rồi! bi thống!!! bi kịch mà!!!
Ba còn nói: “Gọi cấp trên của anh đến đây.”
Tiểu cảnh sát giao thông nhướng mày định nói gì đó, liếc nhìn gương mặt mười phần uy nghiêm của ba, không biết làm sao liền xoay người gọi điện thoại.
Chỉ lát sau cấp trên của tiểu cảnh sát giao thông liền thở hổn hển chạy đến-----xin lỗi ba.
Chính uy chi đội cảnh sát giao thông hung hăng vỗ đầu tiểu cảnh sát giao thông: “Ngu ngốc, mau xin lỗi!”
Tiểu cảnh sát giao thông ủy khuất sờ sờ đầu, ngoan ngoãn nhận lổi: “Xin lỗi!”
Nhìn tình cảnh này, tôi vui vẻ, lửa cháy đổ thêm dầu: “Vừa rôi anh ta còn muốn kiểm tra chứng minh thư của tôi!”
Chú Chính úy nghe vậy, ánh mắt tròn tròn bốc lửa, lại vỗ mạnh vào đầu tiểu cảnh sát giao thông: “Mau xin lỗi *****!”
Tiểu cảnh sát giao thông càng thêm ủy khuất, rốt cuộc anh ta sai gì chứ! Nhưng mà không muốn mất chén cơm, anh ta chỉ có thể nhận lệnh xin lỗi: “Thật xin lỗi, đều là lỗi của tôi!”
Chính úy hung hăng trừng mắt tiểu cảnh sát giao thông, quay đầu lại mặt tươi cười:
“Cậu ta vừa đến không hiểu biết gì, người lớn không chấp nhất sai lầm của kẻ nhỏ, đừng so đo với cậu ta……đều là tôi không biết cách dạy dỗ…”
……
Lúc ba bảo tôi tiếp tục lái xe, tôi vẫn chưa biết là tình hình gì. Xong rồi sao? Không tạm giam tôi sao? Cũng không giam xe sao? Cũng không phải nhận hóa