XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ

Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212163

Bình chọn: 9.5.00/10/1216 lượt.

mặt khác đã lâu không thấy, Ngưng Lộ ngồi dưới đất quên thu hồi tầm mắt mình!

Đó là con trai của cô, cũng là con trai của anh . . . . . . Quan hệ máu mủ có thể gần gũi tới mức nào? Trước kia cô không có suy nghĩ sâu xa, hiện tại đã cảm nhận sâu sắc hơn, đó là một chuyện vĩnh viễn không cách nào thay đổi! Bụng cô mang thai gần mười tháng mới sinh ra được Bảo Bảo thế nhưng lại có thể giống người khác như thế. Ánh mắt ẩm ướt như có thứ muốn chảy xuống! Thật đáng ghét! Vậy mà cô lại muốn khóc!

Người đàn ông ghê tởm đó, kể từ ở với anh mấy năm nay cô khóc còn nhiều hơn 20 năm trước cộng lại. Anh ta thật sự rất ghê tởm!

Nói không gặp là không gặp! Sao có thể có kẻ tuyệt tình như vậy? Hay anh vốn là vô tình? Đã là vô tình tại sao còn phải cho cô nhiều biểu hiện giả dối như vậy, để cô cho là anh đối với cô là có tâm, để cô cho là cánh tay vững chắc của anh thật sự có thể dựa vào cả đời, thậm chí để cô tin rằng anh thực sự muốn cho cô vui vẻ. Đúng vậy, vui vẻ! Buổi tối ngày nào đó, tháng nào đó, năm nào đó, có một người đàn ông ở bên tai cô nhẹ nhàng nói: "Anh muốn cho em vui vẻ có được không?"

Có phải lúc ấy ánh trăng quá mông lung mê hoặc tim anh không? Có phải là anh chỉ là nhất thời? Tại sao lúc này cô còn có thể nhớ tới chuyện đã lâu như vậy?

Nước mắt trong suốt đã ướt đẫm hai gò má.

"Mẹ, mẹ làm sao vậy? Xin lỗi mẹ! Mẹ, mẹ đừng khóc nữa! Con không chạy nữa được không? Con cũng không chọc mẹ tức giận nữa!" Dù sao tiểu quỷ vẫn là con nít!

Sở Trí Tu thấy mẹ khóc thương tâm như vậy, cho là mình chọc mẹ tức giận! Cậu lớn như vậy còn chưa thấy mẹ khóc thành ra như vậy? Vậy phải làm sao bây giờ? Bàn tay nhỏ mập mạp vươn ra, lau đi chất lỏng còn mang theo nhiệt độ trên mặt mẹ. Haiz, phụ nữ, bất kể lớn nhỏ đều là mít ướt, mẹ lớn như vậy còn khóc như bé gái trong nhà trẻ vậy!

Ngưng Lộ dùng sức ôm lấy con trai, mặt dán tóc của con, không cách nào dừng khóc.

☆diễn☀đàn☃lê☢quý❀đôn☆

"Thiếu phu nhân, cậu hai tới chơi, muốn cho cậu ta đi lên không?" Một tiếng gõ cửa cắt đứt tiếng khóc không kềm chế được của Ngưng Lộ.

Sở Khương tới? Anh tìm cô có chuyện gì? Từ lần trước anh đưa cô về nhà bọn họ không gặp mặt, cũng không gọi điện thoại. Cô cho là cô đã nói đủ rõ ràng. Nhưng nếu người đã tới rồi, vậy thì lên đây đi!

"Thím Trương, con xuống ngay! Thím bảo anh ấy chờ một chút!" Ngưng Lộ vội vàng lau khô nước mắt trên mặt, giờ phút này cô nhất định rất nhếch nhác?

“Mẹ, mẹ khóc xấu quá!” Lúc Ngưng Lộ xoay người muốn đi vào phòng rửa tay, rửa mặt thì một giọng nói không lớn không nhỏ vang lên phía sau.

Tại sao những lời này quen thuộc như vậy?

"Sở Trí Tu, sao con có thể quá đáng như vậy?"

Đây là lần đầu tiên Sở Khương tới chỗ ở của anh hai.

Khi vào cửa thì không ngừng quan sát, nơi này không tính lớn, nhiều lắm chỉ là căn nhà 300 mét vuông mà thôi, không thể so với đại trạch nhà họ Sở. Nhưng mà ba người ở thêm một Thím Trương cũng là dư dả rồi, ít nhất bọn họ ở bên ngoài cũng rất thoải mái.

Sau khi kết hôn thì anh hai chuyển ra ngoài ở, thật ra thì cũng là vì tốt cho Lộ Lộ chăng? Tính tình Lộ Lộ căn bản là không thể sống chung hòa bình với ba mẹ anh, huống chi vợ chồng bọn họ còn có nhiều nhân tố bên ngoài như vậy.

Có lẽ anh hai cũng quan tâm cô ấy ở mức độ nào đó! Nhưng anh không chấp nhận kết quả như thế. Dù là sau đó anh hai đối với cô ấy tốt thế nào, cũng không chối bỏ được sự thật rằng anh ta đã từng nhẫn tâm chia rẽ bọn họ. Vừa bắt đầu đã sai đường, vĩnh viễn cũng đi không tới điểm cuối, không phải sao? Cho nên bất kể như thế nào, lần này anh nhất định phải cùng Lộ Lộ đối mặt với anh hai, làm rõ đoạn nghiệt duyên này! Anh muốn cùng cô bắt đầu lại lần nữa, anh muốn thực hiện nguyện vọng nhiều năm trước, cho cô một gia đình hạnh phúc hoàn mỹ.

๖ۣۜdiễn♥đàn๖ۣۜlê♥quý♥đôn

"Cậu hai, mời cậu ngồi. Uống ly trà trước đi! Thiếu phu nhân lập tức xuống ngay." Thím Trương đối với cậu hai nhà họ Sở vẫn có ấn tượng tốt, dù sao khi còn làm ở đại trạch nhà họ Sở thì cậu cũng chưa hề lớn tiếng trách mắng bọn họ. Bà cùng có nghe qua quá khứ của anh và thiếu phu nhân, nhưng chỉ có thể trách bọn họ hữu duyên vô phận thôi …

Kể từ xảy ra chuyện cho tới bây giờ, cậu cả cũng chưa về nhà, cũng không biết hôm nay cậu hai tới cửa là có chuyện gì?

"Thím Trương, không cần khách sáo! Thím bận việc thì để mình con chờ được rồi." Sở Khương khẽ mỉm cười nói.

"Vậy tôi đi làm việc trước! Có gì cậu cứ gọi tôi!" Thím Trương lui xuống.

Không đến mười phút, Ngưng Lộ nắm tay con trai xuống lầu.

"Sở Khương, sao anh lại tới đây?" Ngưng Lộ với con trai vẫn nhìn chằm chằm máy chơi game trong tay ngồi trên salon đối diện Sở Khương: "Sở Trí Tu, chào chú đi!" Ngưng Lộ vuốt khuôn mặt nhỏ của con trai, đứa nhỏ hình như luôn giữ cảm giác bực dọc với Sở Khương, cũng không biết nảy sinh từ khi nào nữa!

"Chào chú!" Vì bất đắc dĩ, ngay cả mắt Sở Trí Tu cũng không giương lên, đáp xong một tiếng lại tiếp tục đùa nghịch máy chơi game trong tay. Mặc dù đã gặp qua Sở Khương mấy lần, nhưng người bạn nhỏ ghi hận, vẫn không thể quên người lần trước đụng cậu làm ch