
uan tâm đó.” Anh cuối cùng cũng buông tay cô ra, hai chân thon dài ngăn chặn thân thể làm loạn của cô, sợ động tác của cô sẽ làm chính mình bị thương. Xem ra, để cho cô có con cũng không phải là ý kiến hay, còn làm cho anh không thể cố tình làm bậy. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Cầm được đôi tay nhỏ bé của cô, lập tức giấu ra sau lưng. Ngưng Lộ lại không dám cử động, sợ anh sẽ không cần để ý, cứ như vậy mà muốn cô.
“Anh thật là nặng, đứng lên đi!” Mặc dù anh không có đè bụng nhỏ của cô, nhưng mà áp lực cũng không nhỏ, hơn nữa tư thế anh như vậy làm cho toàn thân cô đều khó chịu. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Sau khi hôn môi cô thật sâu, Sở mạnh mới ngồi dậy, hơn nữa cũng kéo cô ngồi dậy, đem cô ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng lấy tay vuốt lại những sợi tóc dài lộn xộn.
“Có nhớ tôi hay không?” Sở Mạnh nhẹ nhàng thổi khí ở bên tai. Biết rất rõ là cô sẽ không nhớ anh, nhưng anh vẫn muốn hỏi. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Cái vấn đề này muốn cô trả lời thế nào đây? Ngưng Lộ cúi đầu không nói. Anh ta thật kỳ quái, lại hỏi cái vấn đề này. Bọn họ chỉ là một đôi vợ chồng không có tình cảm chỉ có dục vọng thôi, hỏi cái vấn đề này có phải là quá khác người hay không? Ở lúc có chuyện xảy ra, thật ra thì cô còn nghĩ tới anh, chỉ có điều, dưới tình huống này anh lại đi hỏi nhớ hay không sao? Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
“Không nói lời nào? Vậy chính là có rồi đúng không?” Anh ở bên tai cười khẽ. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
“Thôi, đứng lên thay quần áo, đến lúc ăn cơm rồi.” Không đành lòng tiếp tục giỡn khi cô cúi đầu không nói gì, Sở Mạnh buông tay ra.
“Chờ một chút.” Ngồi ở trên giường, Ngưng Lộ nắm chặt lòng bàn tay căng thẳng cùng bối rối gọi lại anh. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
“Thế nào? Không nỡ để tôi đi?” Sở Mạnh quay người trở lại, khom nửa người, nụ cười lơ lửng ở trên mặt.
“Không phải như vậy.” Người đàn ông này hôm nay thật không bình thường, luôn thích trêu đùa cô. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
"Không phải vậy thì tôi đi.” Sở Mạnh làm bộ muốn đứng dậy. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
"Không phải. Tôi không muốn đi ra ngoài ăn cơm. Có được không?” Bàn tay thon dài kéo tay anh. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Đây là lần đầu tiên, cô dùng giọng nói như làm nũng nói chuyện với anh. Trong lòng Sở Mạnh có chút chấn động, bộ dáng giống như bị thứ gì đánh trúng, nói không ra lời. Đôi mắt sâu như biển, yên lặng nhìn khuôn mặt cô, giống như là đang xem xét cái gì đó.
Anh ta rốt cuộc muốn thế nào? Có được hay không, nói thẳng ra không phải tốt hơn sao? Không nói một lời mà nhìn chằm chằm vào cô là có ý gì? Trên mặt cô dính gì sao? Nghĩ như vậy cô lấy bàn tay lau khuôn mặt nhỏ nhắn. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Một tiếng buồn cười từ lồng ngực của anh truyền tới, anh lại cười rồi. Sở Mạnh lại cười rồi! Ngưng Lộ giống như là không thể tin được ánh mắt của mình, người đàn ông này của cô suốt ngày lẫn đêm chỉ biết hung dữ cũng biết cười sao? Nhưng mà, ngàn vạn lần chính xác, anh đang ở trước mặt cô cười, hơn nữa, cười đến mức làm cho lòng cô cảm giác có chút hoang mang. Bộ dạng anh cười lên thật ra thì rất đẹp, chỉ là bởi vì rất ít cười, cho nên cảm giác đường cong khóe miệng cong lên có chút cứng ngắc.
Nụ cười đó làm cô có chút đau xót, thực sự không nên như vậy! Tâm trạng thoải mái cứ như vậy mà chùng xuống. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
Người đàn ông đắm chìm trong vui vẻ, cho nên sẽ không nhạy cảm thấy được sự thay đổi trong cảm xúc của cô. Hai tay nâng mặt cô lên: “Có thể. Nhưng mà ở trong phòng sẽ chỉ làm những chuyện tôi nghĩ tới, em chọn cái nào?” Thì ra là ác ma chính là ác ma, ý tứ của anh ta chính là nếu như không đi ăn cơm, vậy anh cũng không chú ý thân thể của cô, cưỡng ép muốn cô sao? Anh ta làm sao có thể cầm thú đến như vậy chứ?
"Cả hai cũng không muốn, được không?" Ngưng Lộ bắt gặp ánh mắt của anh, lại nhìn thấy trong mắt còn có nụ cười, vậy có phải là tâm trạng của anh ta đang tốt không? Cô có thể cả hai đều không chọn được không? Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
"Em nói đi?" Theo thói quen lại chiếm hữu môi cô, anh muốn chính cô lựa chọn câu trả lời, anh đem quyền quyết định giao cho cô. Anh biết, cô thật ra là không muốn cùng Tiêu Diệc San ở chung một chỗ. Trong lòng anh đã có đáp án, anh cũng không thích. Chỉ là con gái của dì anh, cộng thêm năng lực làm việc không tồi, anh mới đem cô cùng về nước. Chẳng có gì khác.
"Có thể." Nếu người ta đã nhường nhịn đến mức này, cô không nhận lời có phải là quá ngu hay không? Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
"Đúng là có thể. Nhưng mà. . . . . ." Thì ra là còn có nhưng mà, Ngưng Lộ cũng biết người đàn ông này sẽ không bỏ qua cho cô nhanh như vậy. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
"Nhưng mà cái gì. . . . . ." Cô gái ngây ngơ nhanh chóng chấp nhận.
"Em phải cho anh chút lợi ích!" Thanh âm của anh càng ngày càng thấp, thái độ càng ngày càng không đứng đắn. Bản quyền thuộc về Diễn đàn✪Lê✪Quý Đôn
"Anh muốn chút