
hông hiểu nổi, chị sao lại hẹn hò với một cấp
trên giàu có như vậy. Cậu đương nhiên sẽ không ngu ngốc cho là bọn họ
chỉ có quan hệ bình thường, nếu như là quan hệ cấp trên – cấp dưới, chị
cũng sẽ không phải giải thích, che giấu nhiều như vậy?
Cho dù là chị không nói, người kia cũng có thể nói rõ mình ‘bạn trai’ của chị chứ? Tại sao lại không thừa nhận?
Có thể thấy được, tình cảnh của chị bây giờ rồi !
Bả vai của Nhan Như Y trầm xuống, sắc mặt cũng trở nên rất nặng nề, nhỏ
giọng nghi vấn mà hỏi em trai. "Chẳng lẽ. . . . . . Em cho rằng chị là
bởi vì tiền sao?"
"Chị. . . . . . Mặc kệ là bởi vì sao. . . . . . Nếu như anh ta lấy kết
hôn là điều kiện tiên quyết cùng chị qua lại, thì tốt rồi. . . . . ." Vẻ mặt của chị đã hù cậu sợ hãi, cậu không biết nên làm sao, hay nói gì.
Nhan Như Y lắc đầu một cái, rồi nói."Chúng ta sẽ không có kết quả, chị
cũng không mong đợi sẽ có kết quả như thế nào, nhưng chị cũng không phải vì tiền ——" Cô thậm chí không có tiếp nhận bất kỳ quà tặng của anh.
"Chị, vậy vì cái gì?"
"Chị cũng vậy, không hiểu là vì cái gì!" Nhan Như Y lắc đầu một cái,
nhìn xa lên bầu trời đêm, nước mắt lại một lần ngân ngấn nóng nơi khóe
mắt!
Cô chỉ biết cô thích anh, đơn giản chỉ là thích, không cần lấy được gì
từ anh, cũng không cần anh cho cô cái gì! Chỉ là đơn giản thích, đơn
giản thích anh ôm và ôm anh. Mà bây giờ cô hy vọng nhất, là được. . . . . . Có một ngày bọn họ nếu không yêu thích nhau nữa, có thể thoải mái
chia tay, như vậy đối với cô mới là một loại giải thoát. . . . . .
**********************
Đưa em trai về khách sạn xong, Nhan Như Y quay về nhà, đi tới cửa chung cư, cô nhìn thấy Cao Hải dựa vào cửa xe, nhìn cô!
Nhan Như Y không khỏi lại khó chịu , mấy ngày trước bọn họ mới tranh cãi ầm ĩ một trận, nguyên nhân không gì khác anh phát hiện quan hệ giữa cô
cùng Hoắc Doãn Văn, hung hăng mắng cô một phen, nói năng khó nghe, nhiếc móc cô vì tiền để người khác coi thường! Cuối cùng, trước lúc rời đi,
anh còn nói thêm câu ‘Nhan Như Y, cô nhớ kỹ cho tôi, bây giờ cô có vẻ xa cách với tôi, sau này, tôi sẽ khiến cô không thể với tới được, cô đừng
hối hận!’
Cô cho là anh sẽ không bao giờ để ý cô nữa, vậy mà một tuần lễ sau, anh thế nhưng lại xuất hiện!
Mặc dù không cần phải nói, cô cũng hiểu, anh vẫn còn coi mình là bạn.
Bước chân của cô dừng lại trước mặt anh, suy nghĩ hồi lâu mới lên tiếng: "Đi đâu ngang qua đây sao?"
Cao Hải cố ý chọc giận cô, khoe khoang nói: "Không phải, tôi cố ý tới
tìm cô! Tôi tới nói cho cô biết. . . . . . Bản thiếu gia hiện tại đổi
công tác, làm thư ký cho khu trưởng rồi!"
"Cơ quan tốt, công việc tốt, chúc mừng anh!"
"Tạm được, cô cũng biết tôi, Cao Hải, là ai, sẽ rất có tiền đồ!" Anh chỉ vào lồng ngực của mình, ngữ điệu kiêu ngạo. Đây cũng là anh, tính tình
trước sau như một!
Nhìn dáng vẻ hả hê ấy, Như Y cảm thấy rất khôi hài ."Dạ, tôi hiểu rõ về sau anh nhất định có số làm quan!"
"Ừ, cô bây giờ đối với lựa chọn của mình có hối hận không? Nói thật đi!"
Nhan Như Y vẫn là nhịn không được bị anh làm cho tức cười."Rất cảm tạ anh, cuối cùng vẫn tha thứ cho em!"
"Tục tằng!" Anh liếc cô. Ý là cùng chẳng khác gì đám đàn bà con gái khác, thích Hoắc Doãn Văn vì tiền.
"Dạ, tôi vốn chính là tục nhân!"
"Hừ hừ —— được rồi, anh chính là tới nói cho em biết chuyện vui này, về
sau nếu cần anh giúp gì, nói với anh một tiếng!" Cao Hải quan tâm.
Sau khi nói xong, anh mới tự giễu chính mình một câu."Thôi đi, em có
Hoắc Doãn Văn rồi, căn bản không cần phải nhờ ta! Thiệt là lắm mồm!" Nói xong, anh lên xe!
"Không có, không có, về sau nhất định có thật nhiều chuyện phải làm phiền anh!" Nhan Như Y vội vàng nói!
"Ha ha, lời này thật đúng là chính xác, giống như anh ta là loại người
làm ăn, dính dáng đến những người đặc biệt rất nhiều, nói không chừng
anh ta nhờ sai người, một ngày kia liền lật thuyền trong mương, nói cũng không chừng. . . . . ." Cao Hải giễu cợt một câu, mới lái xe rời đi!
Nhan Như Y không phản bác lại, không có chuyện gì xảy ra, lại so đo với anh làm gì?
Xem ra vô luận là bạn tốt hay người nhà, cũng nghĩ cô vì tiền tài mới
hẹn hò cùng Hoắc Doãn Văn. Chuyện này cũng khó trách, tên tuổi của Hoắc
Doãn Văn giống như chính là mồi câu béo bở, người nào gần gũi với anh
cũng chính là muốn gần tiền một chút, mặc dù cô nghĩ như thế nào, giải
thích như thế nào, cũng không xóa sạch hết tội danh!
Vài ngày sau đó trong, Hoắc Doãn Văn lại đi công tác tới thành phố khác. Chỉ là, anh còn gọi điện thoại cho cô, từ trong giọng nói của anh, cô
đoán, công việc của anh rất thuận lợi, lấy được vài hạng mục cấp chính
phủ!
Cô cũng vui mừng thay cho anh!
Hôm nay, là ngày anh hẹn quay về, hai người còn hẹn gặp mặt vào buổi
tối, anh còn nói anh nhớ món mì cay Thành Đô cô nấu, nên cô vừa tan tầm
phải đến nhà trọ của anh, giúp anh chuẩn bị bữa ăn tối!
Thế nhưng cô chờ nguyên cả buổi tối, anh cũng không trở về. Nếu như
không phải, trợ lý Triệu nói anh đã trở lại B thị, trên ti vi cũng không xuất hiện thông báo gì ngoài ý muốn, cô nhất định sẽ chạy ra sân b