
cả
Hoàng Hân Hân cũng nghẹn họng nhìn trân trối người đàn ông bên cạnh Nhan Như Y!
A a a a a ——
Người đàn ông này là Hoắc Doãn Văn!
Lúc trước báo chí ra rả được tin về anh, từ lúc anh ở khu vực thiên tai cứu người, cho đến khi anh trở thành Đổng sự trưởng của Tập đoàn Hằng Viễn. Hai ba tháng này, anh luôn được giới truyền thông săn đón!
Đó là người đàn ông kiệt suất, tài phú ngất trời kia, họ nhất định không
nhớ sai, dù là đến chết cũng không khỏi thèm muốn trở thành bạn gái,
người yêu, vợ của người đàn ông ấy!
Nhưng ~~~~ mới vừa rồi Hoắc Doãn Văn gọi đứa con gái được cho là nhân ngãi kia từ gì? Vợ?
Hơn nữa anh còn quang minh chính đại như vậy ôm cô?
Nếu như đối với một phòng nhì, không phải quá trắng trợn sao?
Chẳng lẽ —— họ thật sự là vợ chồng?
Lúc này, Hoắc Doãn Văn đối với Kha Văn nói lời cảm tạ: "Kha Văn, cám ơn em nhiều, chăm sóc vợ và con trai anh tốt như vậy ——"
Kha Văn cố ý rất lớn tiếng đáp lại nói."Vậy người làm chồng như anh, không thể nói cảm tạ suông như vậy nhà. Tối hôm nay, anh phải mời em ăn một
bữa tiệc thật lớn ——"
Hoắc Doãn Văn làm sao có thể không
hiểu dụng ý của Kha Văn."Nói đúng lắm. Bạn trai em, Chu Sùng, cũng vừa
trở về tới, hôm nay mọi người vừa đúng lúc muốn cùng nhau tụ tập!"
Gương mặt Kha Văn chợt hơi hồng hồng, e ngại cuối đầu!
Mà đám nữ nhân vừa cượt cợt chê bài người kia, một lần nữa giật mình, hâm mộ con ngươi thiếu chút nữa rớt ra.
Chu, Chu Sùng?
Là Chu công tử rất nổi danh của B thị sao?
. . . . . .
Hai người Doãn Văn cùng Kha Văn còn bày đặt làm màu làm mè một chút, sau đó rời tiền sảnh, đi vào phòng tiệc, chờ đợi hôn lễ cử hành!
Rất nhanh, nhạc hiệu khởi đầu buổi lễ thần thánh ấm áp vang lên, khách khứa đang ngồi hàn huyên chợt im bặt, nhìn chúc phúc cho hai vị tân lang tân nương đi lên khán đài phía trước. . . . . .
Nhan Như Y nhìn đặc biệt si mê, tân nương thật xinh đẹp, áo cưới lộng lẫy, thật sự rất hâm mộ, hận mình không được mặc vào!
Tin rằng mỗi cô gái khi còn rất nhỏ cũng sẽ khát vọng có một ngày mình cũng có thể khoác lên mình chiếc áo cưới tinh khôi, mình cũng có một ngày
xinh đẹp nhất!
Nhan Như Y cũng không ngoại lệ!
Mà ánh mắt si mê của cô, đã sớm rơi vào trong ánh mắt của Hoắc Doãn Văn!
Anh nắm chặt tay của cô, ở bên tai cô nói: "Đợi đến ngày chúng ta kết hôn,
anh bảo đảm em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trên thế giới!"
Nhan Như Y bây giờ đối với mình đã không còn chút lòng tin nào, liếc nhìn bụng phình to của mình."Em còn có thể gầy xuống sao?"
"Vóc người của em nhất định sẽ trở lại hoàn hảo, đối với cái này, anh tương
đối có lòng tin!" Hắn hôn từng nụ nhỏ lên bàn tay nhỏ bé của cô, say mê
nhìn cô.
Cô thật thích anh như vậy si mê nhìn cô, giống như
trong thế giới của anh chỉ có một mình nữ hoàng, Nhan Như Y, ngự
trị, Rất tốt, rất hạnh phúc. . . . . .
———— Hoàn ———— Ngày ấy, Nhan Như Phỉ cùng bạn bè trong lớp đến hát ở KTV, đi ra ngoài hóng mát, thế là tình
cờ đụng phải Cao Hải đang dựa vào vách tường, mặt mày đỏ bừng, khó chịu, vì uống hơi nhiều!
Tiểu Phỉ đi tới, vỗ vỗ phía sau lưng của anh."Anh Cao, anh khỏe không? Anh ngồi phòng nào, em đưa anh về chỗ!"
Uống đến mắt đỏ bừng, Cao Hải, ngẩng đầu lên, nhìn kêu cô gái của mình."Như
Y. . . . . . Hắc hắc, anh vẫn luôn quan tâm anh như vậy, đủ để làm anh
em —— đi, anh em mình đi uống rượu ——"
Nói xong, Cao Hải sóng lớn khoác vai ‘Nhan Như Y’, kéo đi.
Tiểu Phỉ bị ép, dùng sức đẩy cánh tay của hắn, thở không ra hơi."Anh Cao, em không phải. . . . . . Em không phải. . . . . ."
Bị ‘Nhan Như Y’ vẫn đẩy tay mình ra, Cao Hải rất không nguyện ý gầm nhẹ
nói."Thế nào? Có chồng rồi, không cần anh em nữa à? Anh cũng không làm
gì em, em nóng nảy làm gì vậy ? Em nói đi, sao em lại đối với anh đến
như vậy? Có Hoắc Doãn Văn rồi, em không thèm để ý đến anh! Tên kia có gì tốt? Trừ có tiền, còn có cái gì? Chờ, về sau anh nhất định sẽ mạnh hơn
so với hắn, đến lúc đó em nhất định hối hận đi ——"
"Ai nha, anh Cao, em không phải là chị Như Y, em là Tiểu Phỉ, anh đem em đè chết rồi. . . . . ." Tiểu Phỉ cúi người xuống, thật vất vả rặn ra hơi, kêu
to.
Vừa nghe đến Tiểu Phỉ, Cao Hải lắc lắc đầu, sau đó nhìn
kỹ cô gái bị ôm vào trong ngực. Rất giống Nhan Như Y, nhưng trẻ trung
hơn một chút."Ai. . . . . . Thì ra là Tiểu Phỉ!"
"Anh Cao, làm sao anh uống nhiều rượu như vậy?"
Cao Hải cùng bạn bè đi chơi, uống rượu thỏa thích, cho nên mới uống nhiều
một chút. Chỉ là, anh trời sinh thích nói giỡn, nhất là thích trêu chọc
những cô gái nhỏ, cho nên cố ý đau lòng muốn chết nói: "Ai, còn không
phải là nhớ đến chị em ——"
Tiểu Phỉ có chút đáng thương nhìn hắn."Anh Cao, anh còn tỉnh táo không? Đừng nghĩ đến chị em nữa, chị và
chồng chị ấy đang rất nồng thắm ! Anh một chút cơ hội cũng không có!"
Cao Hải vuốt mặt, lắc đầu một cái."Nhưng anh thật sự không quên được cô
ấy? Tiểu Phỉ, em nói anh nên như thế nào mới có thể quên cô ấy ? Ta cũng muốn quên!"
Tiểu Phỉ nhìn anh, thở dài nói. Thì ra, anh Cao cũng là người chung tình."Thật ra, anh là người tốt vô cùng, chỉ là đối thủ của anh quá mạnh