
i người cô nàng, Vương Thiến liền bị đẩy lui về phía sau vài bước.
Nhìn anh cũng không thèm nhìn cô ta một cái, đôi tay để trong túi quần, xoay người đi về phía cửa sổ sát đất. “Vương Thiến, tôi cho tới bây giờ vẫn
rất tôn trọng cô, cô ngàn vạn lần đừng để tôi phải coi thường! Còn nữa,
lão Tả đối với cô thật sự rất tốt, mặc dù hắn không thể cho cô một danh
phận nhưng nói không chừng, ngày nào đó hắn sẽ đưa cô ra nước ngoài, ở
đó hắn sẽ mang đến cho cô một gia đình! Cô suy nghĩ thử xem, nếu như bây giờ cô làm loạn, thì tình hình về sau sẽ ra sao?”
Vương Thiến cảm xúc đã ổn định lại rất nhiều, chỉ là yên lặng chảy nước mắt!
Hoắc Doãn Văn tiếp tục nói. “Cô là một người phụ nữ thông minh sẽ hiểu vì
mình mà tính toán lâu dài về sau. Nếu như bởi vì xúc động nhất thời mà
phá hỏng kế hoạch lâu dài, cô cảm thấy như vậy đáng sao? THật ra thì
tiền tài bây giờ là chân thật mà cũng là đáng tin nhất. Cái khác, chỉ là nhất thời –“
Vương Thiến lau khô nước mắt, lần nữa sửa sang lại
trang phục và cảm xúc. “Hoắc tổng, em hiểu. Chuyện này về sau sẽ không
xảy ra nữa, em xin lỗi!”
“Ừ!” Hoắc Doãn Văn khẽ nhấp một hớp Brandy. “Ra ngoài đi, lát nữa tôi sẽ bảo quản lý đưa lì xì đến cho cô! Ta mệt rồi!”
“Dạ!” Vương Thiến gật đầu một mực cung kính đối với bóng lưng của Hoắc Doãn,
xoay người đi ra khỏi phòng của anh, nhẹ nhàng khép của phòng lại!
Hoắc Doãn Văn tiếp tục nhìn xuống cảnh vật bên ngoài cửa sổ, đứng trên tầng
cao nhìn xuống, giống như đem tất cả mọi thứ đạt xuống phía dưới chân
mình. Anh thích chinh phục tất cả, cảm giác ở trên cao thật sự tiệt vời! Chỉ là, bây giờ anh còn chưa có đứng trên đỉnh cao nhất của sự nghiệp,
mặc dù đỉnh cao chỉ còn cách anh một bước!
Nhưng càng gần đỉnh cao thì càng vất cả, cũng rất gian nan, và cũng là nguy hiểm nhất!
Khuông mặt tươi cười xinh đẹp, tinh thần phấn trấn của tuổi trẻ lại xuất hiện tỏng đầu anh, trong mắt anh xẹt qua tia do dự --
Anh có chút bối rối nhắm mắt lại, thì thầm nói với mình. “KHông được, không được, vô luận là bất cứ ai cũng không thể phá hỏng kế hoạch của anh.
Chỉ có tiền cùng quyền lợi là chân thật nhất, những thứ khác chỉ là nhất thời –” Nhan Như Y sau khi tắm rửa xong lại mở máy tính. Trong đầu cô bây giờ đang rất loạn, chỉ muốn
tìm một người bạn tốt để giãi bày một chút!
Lúc mở QQ ra, thấy hình ảnh chim cánh cụt vẫn xám xịt.
Mặc dù xám, nhưng cô vẫn mở ra cửa sổ trò chuyện!
Hoắc Doãn Văn theo thói quen làm việc mở máy tính ra.
QQ âm thầm login, vừa mới login liền nhảy ra hàng loại tin nhắn!
“Uncle, gần đây tôi có chút chuyện phiền lòng, tôi cảm thấy mình như trở thành một người xấu!”
“Có ở đó hay không?”
“Tại sao nhiều ngày như vậy rồi mà anh không có login?”
“Thôi, tôi out!”
“Anh mà không online là tôi out thật nha!”
“……..”
Nhìn tin nhắn không ngừng được gửi tới, Hoắc Doãn Văn ép buộc chính mình không được trả lời cô!
Anh đốt một điếu thiếu lá, tĩnh lặng ngồi bên máy tính, mặt không tỏ vẻ gì
nhìn hộp thoại không ngừng gửi đến những biểu cảm phát điên, rơi lệ, khổ sở,…Trong đầu tưởng tưởng ra bộ dạng của người gửi, lúc này trên mặt cô sẽ là nét mặt nào –
Ngày thứ hai –
“Uncle, có đó hay không?”
“Vẫn chưa lên sao?”
“………”
Anh vẫn cầm trên tay một điếu thuốc, lẳng lặng nhìn màn hình, nhìn tin nhắc được cô gửi tới đến tin nhắn cuối cùng, rồi cái đầu chim cánh cụt biến
thành màu xám xịt.
Cho đến buổi tối ngày thứ ba –
“…….”
“Được rồi, vậy tôi tâm sự với anh một chút nha, nếu có rảnh rỗi lên thì nhớ
giúp tôi nha, tôi cần có người mắng cho tỉnh lại!” Nhan Như Y tâm phiền ý loạn gõ bàn phím, trên màn hình xuất hiện dòng chữ, ngay sau đó lại
được xóa đi.
Lặp lại mấy lần như vậy, mới viết. “Tôi giống như đang thích một người!”
Trước màn hình máy tính, Hoắc Doãn Văn thấy dòng chữ trên màn hình, ánh mắt rõ ràng tối đi , hắn quên mất việc hút thuốc!
Ngay sau đó cái đầu hình cá nhỏ đáng yêu lại gửi đến tin nhắn. “Anh ấy là
một người tôi không nên thích, tôi cùng anh ấy căn bản không cùng một
thế giới, anh ấy rất có tiền, là một lão bản lớn –”
Hoắc Doãn Văn nhìn như bình tĩnh ngồi chỗ đó nhưng nhìn tàn thuốc dài rơi trên tay đã bán đứng anh, trong lòng anh đang rung động.
“Nghe đến đây, có
thể anh sẽ cho là tôi yêu tiền của anh ấy? Nhưng tôi thề, tôi tuyệt đối
không phải thích anh ấy vì tiền, tôi là thích con người anh ta nha! Anh
ấy rất tuấn tú, rất nho nhã, rất có năng lực, rất biết chăm sóc
người,…anh ấy có nhân phẩm rất tốt!”
Như Y vừa gõ văn bản trong
đầu vừa hiện lên bộ dạng của Hoắc Doãn Văn. Ở bệnh việc chậm rãi kéo cô
lại bên người, tại bàn rượu cũng là anh giúp cô giải vây, không để cho
cô bị người khác quấy nhiễu tình dục, kéo cô đến phía sau mình cũng
chính là anh, cùng cô lấy lại lý lẽ cũng là anh, khi đánh tenis cũng
chính anh đã giúp cô –
Thận chí, anh ở trong xe vẫy tay hẹn gặp lại cô, đều hiện lên rất rõ ràng trong đầu!
Nhan Như Y bất lực nhìn màn hình, ngơ ngác!
Cô thật sự chưa gặp qua người đàn ông nào để lại cho cô ấn tượng sâu sắc
như vậy, bọn họ tiếp xúc tính ra còn chưa đủ hai mươi tư ti