
Lúc này, Nhan Như Y á khẩu, không trả lời được. Đúng vậy, anh là ông chủ của công ty, cũng không phải mấy bác gái ngoài chợ, sao lại nói những chuyện này cho cô được chứ? Anh xử lí thư kí như thế nào, đây là chuyện của anh!
Mà cô tìm thư kí để cãi nhau, ném tài liệu, chuyện này đúng là cô sai!
Cô thật sự rất đần!
Dĩ nhiên Hoắc Doãn Văn biết Nhan Như Y là một người thông minh, chuyện còn lại để cô tự hiểu. “Như Y, anh biết em thông minh, có thể làm, năng lực làm việc tốt, nghiệp vụ tốt, mọi mặt đều xuất sắc, cho nên trong công việc em rất kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này khiến ông chủ rất thích_”
Anh nói đúng, trong công việc cô rất kiêu ngạo!
“Nhưng em cũng cần xử lí tốt quan hệ với các đồng nghiệp, đây cũng là một môn học rất quan trọng. Mâu thuẫn giữa em và đồng nghiệp, cầm phải tự mình xử lí tốt, mà không cần dựa vào ông chủ, như vậy quan hệ giữa em và đồng nghiệp sẽ càng không tốt_”
“Em hiểu, tổng giám đốc Hoắc!” Nhan Như Y gật đầu, buồn bực trong lòng cũng vơi đi rất nhiều, quả thật năng lực làm việc của cô còn rất ít!
“Không có tâm tình khác chứ?” Anh hỏi cô.
“Không có!” Cô nói từ đáy lòng, sau đó chỉ chỉ phòng tắm. “Tổng giám đốc Hoắc, anh muốn tắm trước, hay tôi trước!”
“Thật sự em không có yêu cầu khác?” Anh lại hỏi thêm một câu.
“Em vừa nói yêu cầu của mình rồi!”
“Cái vừa rồi không tính!” Hoắc Doãn Văn lắc đầu.
Tầm mắt của Nhan Như Y không khỏi rơi vào cánh tay của anh, ánh mắt liền trở nên mềm yếu. “Em có thể nhắc lại sao?”
“Đúng vậy!”
“Vậy anh có thể không hút thuốc phiện nữa!”
Hoắc Doãn Văn nhìn cổ tay mình một chút, nhìn về phía cô, suy nghĩ một chút. Gật đầu một cái!
“Được rồi, em không có yêu cầu khác_” Nói xong, cô lại muốn tiến vào phòng tắm!
“Như Y_” Hoắc Doãn Văn gọi cô, giọng nói cũng trở nên nặng nề.
Giọng nói nặng nề kích động lòng của cô. “Tổng giám đốc Hoắc, em cũng không giỡn với anh, em cũng đã nghiêm túc suy nghĩ. Ngày hôm qua, nêu không phải là anh thì cũng là người đàn ông khác. Là anh giúp đỡ em, chỉ là bởi vì lần đầu tiên của em, nên anh muốn bồi thường. Nhưng là anh giúp em, dĩ nhiên em không cần anh bồi thường. Mặt khác, chuyện này cũng là ngoài ý muốn, chúng ta không cần chỉ vì một chuyện ngoài ý muốn, mà bỏ ra cái gì, thay đổi điều gì, được không?”
Cô nói rất thẳng thắn, cũng rất có đạo lí, cũng cắt đứt lời anh muốn nói!
“Vậy sau này em là phiên dịch viên của anh, anh là ông chủ của em, hi vọng chúng ta có thể chung sống vui vẻ!” Cô nói xong, cách đây không lâu, anh cũng nói với cô lời tương tự!
Hoắc Doãn Văn không nói gì thêm, chỉ nhìn cô đi vào phòng tắm_
Thật sự cô cho mọi chuyện đơn giản như vậy sao?
Không, chỉ sợ mọi chuyện không đơn giản như vậy!
****Tác phẩm mới của Cơ Thủy Linh, hi vọng sự ủng hộ của mọi người****
Một mình đứng ở dưới vòi hoa sen, cô suýt chút nữa bị chính mình chọc cười!
Cô cảm thấy mình là người phụ nữ ngu ngốc nhất thế giới, một kẻ lên giường với một ông chủ có tiền, người ta hỏi cô yêu cầu gì, thế nhưng cô lại cùng người ta quần áo lộn xộn bàn bạc công việc!
Cô thật sự rất khôi hài, không nhịn được vì hành động của mình mà khen ngợi!
Nhưng nước mắt cô lại rơi xuống!
Bất kể cô lau như thê nào, cũng không lau hết, nước mắt cũng không ngừng rơi!
Cô chỉ cô thể ngửa mặt lên, để nhiều nước ấm rơi lên mặt cô, che giấu tất cả buồn phiền_
Tự hỏi, cô thật sự không có chuyện gì sao? Có thể thản nhiên đối mặt với anh?
Nghĩ đi nghĩ lại, tất nhiên là không thể, sau kinh nghiệm của ngày hôm qua, thứ cô vứt bỏ đâu phải chỉ mình tâm thân xử nữ, chỉ sợ đên trái tim cũng không còn thuộc về cô!
Nhưng cô có thể thay đổi điều gì? Cái gì cũng không thể thay đổi, mà cô cũng không có tư cách yêu cầu anh thay đổi!
Cho nên, tất cả chỉ có thể làm như chưa có chuyện gì xảy ra!
Chỉ có như vậy, cô mới có thể giữ vững tôn nghiêm cuối cùng cả mình.
…
Lúc cô đi ra phòng tắm, anh đã mặc quần áo xong rồi! Anh muốn lái xe đưa cô về, mà cô trên người không có điện thoại cũng không có tiền, chỉ có thể đồng ý.
Mà khi vừa ngồi lên xe của anh cô liền hối hận, bởi vì trong xe có quá nhiều không mập mờ, cô nghĩ tới tất cả chuyện xảy ra trong xe vào tối qua, thì không có biện pháp khống chế mặt đỏ tim đập!
Chợt trong đầu cô vang lên một lời kịch kinh điển_
‘Lúc bạn đi vào là một cô gái, đi ra bạn trở thành một người phụ nữ.’
Lúc cô ngồi trong xe là một cô gái, ra ngoài liền trở thành một người phụ nữ!
Thì ra, khoảng cách giữa một cô gái và một người phụ nữ, chỉ là bản lĩnh lên xe và xuống xe!
“Nếu quả thật làm như việc gì cũng chưa từng xảy ra, đầu tiên sẽ phải thản nhiên đối mặt tất cả!” Anh lái xe, lại nói ám chỉ chuyện khác.
Không biết có phải vì cô đa nghi hay không, thế nhưng cô cảm thấy giọng điệu của anh có chút khiêu khích!
“Dĩ nhiên em có thể đối mặt, nếu không em sẽ không lên xe!” Cô cứng rắn nói.
“Vậy thì tốt, hi vọng em sẽ không quan tâm chuyện ngày tối hôm qua!”
Anh cứ không tin cô như vậy sao? Tại sao cô luôn có cảm giác có ý gì đó trong lời nói của anh!
“Hôm nay nghỉ ngơi một ngày đi!” Anh cho cô nghỉ!
Cô không cãi nhau với a