XtGem Forum catalog
Tổng Giám Đốc Châu Âu

Tổng Giám Đốc Châu Âu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321893

Bình chọn: 8.00/10/189 lượt.

xuống.

“ Đừng đứng ở đó nữa, mau vào ngồi đi.” – Bà nhìn anh một cái rồi quay người vào phòng bếp, chuần bị trà.

Quả nhiên là cha con, nửa điểm cũng không lừa được người, anh ta thật sự chính là ba của Lạc Tư.

“ Ngồi đi!” – Sắc mặt ông rất khó coi. Cả ngày hôm nay, ông nghe thấy cháu trai của mình không ngừng nhắc tới ba của nó, nó nhớ ba của nó như thế nào. Nghe thấy vậy, tâm tình của ông rất khó chịu. Hiện tại gặp được anh ta, trong lòng lại càng không vui.

" Tư Bì Nhĩ, anh vào đi!" - Xong rồi, ba không vui, sợ rằng chuyện tiếp theo sẽ rất khó nói! Tâm tình Thiên Tuệ nhất thời phiền muộn.

"Ba, có phải ba đến dẫn mẹ với con đi chơi không?” – Lạc Tư để ý thấy không khí trong phòng có chút nặng nề, liền cười lớn nói.

"Lạc Tư ngoan, để mẹ ôm, có được hay không?" – Thiên Tuệ đưa tay ra muốn ôm đứa bé.

"Không , con muốn cho ba ôm!" - Lạc Tư một mực từ chối.

“ Đến đây, uống chút nước đi.” – Mẹ của cô xuất hiện kịp thời, hoá giải bầu không khí xấu hổ này.

“ Tư Bì Nhĩ tiên sinh, tới uống trà đi.”

“ Bác gái, gọi cháu là Tư Bì Nhĩ được rồi.” – Anh mỉm cười đối mặt, trong lòng có chút hiểu cảm nhận của họ.

" Tư Bì Nhĩ, cháu nói tiếng Trung thật tốt, chúng ta vốn định dùng tiếng anh để nói chuyện với cháu.” – Dù sao cũng là máu mủ ruột thịt gặp nhau, bà ngược lại không thể hiện cảm xúc tiêu cực, thái độ cũng rất ôn hoà.

“ Bác gái, bác quá khen.”

"A Tuyết, đừng nói đông nói tây nữa. Nói đi, hôm nay anh đến đây là có mục đích gì?” – Ông lôi kéo cánh tay của vợ mình, trừng mắt nhìn Tư Bì Nhĩ, mở miệng cũng không có chút khách khí nào.

"Ba, đừng như vậy, ba hù được Lạc Tư rồi." – Thiên Tuệ vội vàng xen vào nói.

"Không sao, Thiên Tuệ." - Tư Bì Nhĩ vỗ vỗ vai của cô. Muốn nói cô không cần khẩn trường

“ Bác trai, hôm nay cháu đến là muốn bác đồng ý cho hôn sự của cháu với Thiên Tuệ” – Anh vẫn mỉm cười đối mặt, thái độ cũng không có thay đổi.

“ Anh muốn cưới Thiên Tuệ?” – Ông cho là anh ta muốn đem LẠc Tư đi, không nghĩ tới lại như vậy, ông có chút kinh ngạc.

"Đúng vậy. Xin bác gả Thiên Tuệ cho cháu." - Thu hồi nụ cười, sắc mặt Tư Bì Nhĩ bỗng trở nên nghiêm túc.

“ Bác trai, bác gái, cháu biết sự xuất hiện của cháu rất đột ngột, nhưng cháu là thật lòng muốn kết hôn với Thiên Tuệ, muốn cho Lạc Tư một gia đình hoàn chỉnh.”

Lời nói của anh khiến cho hai người trầm mặc.

“ Ba mẹ, ba mẹ đồng ý đi! Con muốn cho Lạc Tư một gia đình hoàn chỉnh.” – Thiên Tuệ thấy bầu không khí chuyển biến tốt hơn, liền vội vàng chen vào nói.

“ Vậy các con tính khi nào thì kết hôn?” – Con gái nói đúng, bất kể như thế nào cũng nên để cho Lạc Tư có một gia đình hoàn chỉnh. Ở điểm này, bà cũng không có ý kiến gì.

"Ta không đồng ý." – Ông trực tiếp nói.

"Ba …” – Thiên Tuệ la ầm lên

“ Muốn ta giao con gái cho một người ta không hiểu rõ, không bàn nữa!” – Ông kích động vỗ bàn nói.

Hừ! Cho dù lời của anh ta đúng, nhưng ông cũng sẽ không tin tưởng, không đồng ý chuyện này!

“ Bác trai nói đúng” – Tư Bì Nhĩ đồng ý với lời của ông.

“ Nếu như bác muốn biết gì ở cháu thì xin cứ hỏi, cháu tuyệt đồi sẽ không giấu giếm.”

"Hừ! Chỉ nói bằng miệng, sao có thể tin” – Ông quay mặt qua chỗ khác, hoàn toàn không cho anh cơ hội.

"Ba!"- Quả nhiên đúng với suy nghĩ của cô. Ánh mắt Thiên Tuệ hướng tới mẹ của mình.

"Ông à…"- Bà mới mở miệng nói đã bị ngắt lời.

"Mời trở về!" – Ông đứng dậy, phất áo bỏ đi.

“ Ông à!” – Ai! Ông ấy sao lại ngoan cố như vậy? Bà gọi ông nhưng ông cũng không quay đầu lại, tiếp tục đi đến phòng, để lại một bầu không khí lúng túng.

"Bà , ông làm sao thế ạ?” – Từ đầu đến cuối, Lạc Tư không hiểu mọi người đang nói gì, cũng không hiểu tại sao ông lại tức giận như vậy.

"Lạc Tư, không có việc gì, chỉ là thân thể của ông không thoải mái mà thôi." – thiên Tuệ vội vàng trấn an con trai.

“ Xấu hổ, Tư Bì Nhĩ, cháu cứ về trước đi! Chuyện của cháu và Thiên Tuệ, bác sẽ nói với ông ấy.” – Bà thở dài nói.

“ Cũng tốt, vậy phiền toái bác, bác gái.” – Tư Bì Nhĩ cũng không có kiên trì lưu lại, anh biết chuyện này không thể gấp gáp được.

“Thiên Tuệ, Lạc Tư giao cho em.”

Cô gật đầu một cái, ôm lấy con trai.

"Ba?" – đôi tay Lạc Tư còn nắm lấy y phục của anh không chịu buông.

"Lạc Tư, ngoan, ba có chuyện phải đi. Ngày mau sẽ trở lại thăm con, có được không?” – Tư Bì Nhĩ khẽ vuốt đầu nó, trấn an nói.

"Nhưng là ba mới đến đã muốn đi rồi sai?” – Lạc Tư không muốn ba mình đi

"Lạc Tư ngoan ………Nghe lời. Ba thật sự có chuyện phải đi, ngày mai ba sẽ đến chơi với con.” – Thiên Tuệ kéo tay nó về.

“ Vậy…………ba không được gạt con!” – Mặc dù Lạc Tư Không muốn nhưng vẫn phải buông tay.

“ Sẽ không, ba đồng ý với con!” – Tư Bì Nhĩ nắm lấy bàn tay nhỏ bé ngoắc ngoắc, coi như là

một giao kèo.

“ Em tiễn anh ra ngoài.”

Cuối cùng, Thiên Tuệ liền ôm con trai tiễn anh đi. Khi thấy anh ngồi vào xe rồi thò đầu ra nói ‘Hẹn gặp lại’ với cô, cô cũng xin lỗi anh. Nhưng anh chỉ mỉm cười lắc đầu, kêu cô đừng để ý.

Trong phòng , ba mẹ Thiên Tuệ ngồi đó, không khí xung quanh có chút nặng nề.

“ Ông à…………” – Bà mới vừa mở miệng đã bị ngắt lời

“ Nều như là chuyện về