
nhi của anh hơn.
"Dĩ nhiên, cô là đặc biệt." Benney không chút nào không dám nói nói.
Đặc biệt? Cừu Lỵ gò má không khỏi ửng hồng.
Anh cảm thấy cô rất đặc biệt?
" Nhân viên đặc biệt như vậy, không biết Reid tiên sinh có biết trân trọng hay không đây." Norther có điều ngụ ý nói.
"Này không cần Norther tiên sinh mở miệng, tôi tự có tính toán." Benney hiểu được ý tứ của anh, nhưng không muốn nói quá nhiều, dù sao đây là chuyện riêng.
Cái gì cùng cái gì à? Bọn họ bây giờ đang ở nói tiếng nước nào, tại sao cô nghe không hiểu?
"Cừu Lỵ, cấp trên của cô rất lợi hại." Norther cười cười nghiêng đầu nói với cô.
"Đúng a! Tôi rất cao hứng có thể làm việc ở Ánh Dương." Đề tài đột nhiên đi vòng qua trên đầu cô, Cừu Lỵ trực giác trả lời.
"Hả? Nói như vậy, Ánh Dương phúc lợi rất tốt?"
"Đúng vậy!" Ánh Dương chẳng những phúc lợi tốt, nhân viên hàng năm đều có một tháng nghỉ phép mà không trừ tiền lương, tìm khắp cả ngành không có công ty hàng không lớn nào vậy."
"Nhìn cách Reid tiên sinh đối đãi nhân viên bên trên cũng là rất có phong độ, quốc gia chúng tôi nên học tập tốt mới đúng." Norther cười nói.
"Ngài quá khen, tôi cũng chỉ là nghĩ đãi ngộ tốt mới có thể thu hút nhân viên tận tâm." Benney khách sáo nói, nhưng trong lòng nghĩ phải, trừ đi nhiều cái lợi này, cô đối với ấn tượng cá nhân của anh như thế nào?
"Đúng rồi, Reid tiên sinh, như trong hợp đồng, vậy lúc nào thì bên Nga sẽ thành lập nơi làm việc?" Norther không hề nhằm vào Cừu Lỵ nữa, đem vấn đề chNèển tới trên chính sự.
"Trong vòng một tháng tôi liền sẽ phái người qua, cũng sẽ ở Nga mở rộng chi nhánh của Ánh Dương."
"Vậy thì thật là quá tốt! Nói vậy đến lúc đó nhất định sẽ đưa tới oanh động." Ánh Dương hàng không đến, cũng kéo theo cơ hội gia tăng việc làm cho người Nga, có thể nói một lần đếm không hết, nghĩ tới đây, Norther trên mặt cười vui vẻ.
"Đến lúc đó có cơ hội, kính xin Norther tiên sinh đến nơi làm việc xem một chút."
"Nhất định nhất định!"
Bọn họ nói chuyện, Cừu Lỵ một chút cũng chen miệng vào không lọt, chỉ có thể ở một bên an tĩnh cười theo, hoặc là cúi đầu thưởng thức thức ăn ngon.
Thật không hỗ là nhà hàng nổi tiếng, làm đồ ăn thật ngon, tài nghệ mới mẻ, phối hợp hương liệu càng thêm tuyệt mỹ. Cô vừa ăn vừa mỉm cười.
Mà Norther phát hiện Benney tựa hồ hữu ý vô ý, một mực cùng anh nói chNèện, chính là không để cho anh cùng Cừu Lỵ mới có cơ hội đối thoại. Điều này làm cho anh cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không có phá.
Bữa ăn kết thúc, ba người bọn họ đi ra khỏi cửa, anh mới có cơ hội nói: "Cừu Lỵ, tương lai có cơ hội cô có thể đến Nga chơi, tôi giới thiệu người nhà của tôi cho cô biết."
"Ừ! Tôi có nghỉ đông lúc ấy nhất định đi bái phỏng, đến lúc đó Norther tiên sinh cũng đừng chê tôi phiền toái!" Cừu Lỵ khách khí nói.
"Vậy cô nhất định là phiền toái xinh đẹp nhất." Norther cười nói, dĩ nhiên, anh cũng không quên còn có người sẽ bởi vì anh nói mà mất hứng."Reid tiên sinh, cám ơn cậu đã chiêu đãi, hi vọng có cơ hội có thể mời cậu tới Nga làm khách."
"Nhất định, nếu có cơ hội, tôi nhất định sẽ đi." Benney giống như muốn chứng minh cái gì liền ôm vai Cừu Lỵ, ám hiệu mười phần.
"Vậy thì thật là tốt quá. Nhất định phải tới!" Norther cười to, dĩ nhiên hiểu ý tứ của anh.
Bàn tôiy ấm áp phủ lên vai Cừu Lỵ. Anh, anh —— anh đang làm cái gì?
Cô nên lập tức tránh ra mới đúng, nhưng ở trước mặt Norther tiên sinh làm như vậy không tốt? Nghĩ như vậy, cô không dám nhúc nhích, chỉ có thể cứng ngắc tại chỗ.
"Norther tiên sinh, kế tiếp còn có hành trình gì, tôi sẽ cho tài xế đưa ngài đi." Benney nói.
"Làm sao lại không biết xấu hổ như vậy?"
"Nói chi vậy, đây là một điều tât nhiên, " Benney ý bảo người hầu cửa mở cửa xe.
"Cái kia liền phiền toái cậu vậy." Norther ngồi vào chỗ ngồi phía sau, lại phát hiện anh không có lên xe."Reid tiên sinh?"
"Tôi còn chút việc, cho nên xin Norther tiên sinh đi trước." Nói xong, Benney liền ý bảo tài xế lái xe, lưu lại anh cùng Cừu Lỵ hai người đứng tại chỗ.
"Ách —— cái đó ——" chờ xe đi xa, Cừu Lỵ mới có cơ hội từ trong tôiy của anh lui ra, nhưng là mới mở miệng nói chNèện, đã bị cắt đứt.
"Cô bây giờ muốn đi đâu?" Benney không có ôm vai cô nữa.
"Tổng giám đốc, tôi —— tôi muốn đi mua quà tặng." Cô lung túng nói.
"Gọi tôi là Benney." Nghe xưng hô này, sắc mặt anh trở nên lạnh lùng hơn.
"Ách —— tổng giám đốc, cái này không hợp."
" Gọi tôi là Benney." Giọng nói của anh đề cao thêm như ra lệnh.
"Ben —— Benney!" Được rồi! Nếu như anh kiên trì như vậy, cô là nhân viên cũng đành phải nghe lời thôi.
"Cô muốn đi nơi nào mua quà tặng?" Anh hỏi lại.
"Tôi còn chưa quyết định, tổng —— Benney, ngài không phải về công ty sao?" Cô thật sự không hiểu nổi anh nghĩ gì nữa.
"Tối nay trở về." Anh có loại cảm giác như đang thúc giục anh ở lại cho dù ở công ty có đống văn kiện gấp đôi đang chờ anh.
"A!" Vậy anh hiện tại muốn làm gì? Cô ngẩng đầu nhìn anh nghĩ trong chốc lát, rồi lại cảm thấy lúng túng.
"Đi thôi! Tôi cùng cô đi mua đồ." Anh nói xong, bàn tôiy lại ôm lên vai của cô.
"Này —— này không tốt lắm đâu! Ngài kh