pacman, rainbows, and roller s
Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323233

Bình chọn: 7.5.00/10/323 lượt.

thì ra cũng chỉ thường thôi, anh có cách nào khác khiến cho tôi phải coi trọng anh hay không?"

Tay của cô vỗ về chơi đùa da thịt trên vòm ngực của anh, con mắt tràn đầy phong tình vạn chủng.

Cô ném cho anh một ánh mắt đặc biệt 'câu hồn', trong lòng anh có cảm giác như bị điện giật, Tô Thiển Hạ này quả đúng là báu vật trời sinh.

"Muốn kích thích tôi, cô cảm thấy tôi sẽ khiến cô coi trọng tôi ở dưới mình tôi sao?"

Anh làm bộ dáng không muốn ăn cô, cô đã nỗ lực cho anh một ánh mắt, còn kèm mị nhãn câu hồn, người đàn ông này lại dám không thèm nể mặt mũi, rất tốt, cô sẽ làm cho anh biết không thèm nể mặt mũi, đắc tội với Tô Thiển Hạ cô thì hậu quả còn nặng hơn hấp nhiều lần so với ý muốn trừng phạt của anh.

"Được rồi, anh chỉ là ngồi trên người tôi, ha ha, dù sao còn chưa hợp thành một, đều là tôi xơi anh không phải sao."

Tiếng cười của cô dễ nghe như tiếng chuông bạc, nửa câu đầu của cô khiến trong lòng anh nghe còn có chút hưởng thụ, cảm thấy cô cũng có điểm biết nghe lời, kết quả nửa câu sau cô dám nói cô xơi tái anh rồi.

Điều này làm cho anh nhớ tới cảnh tượng đêm qua ở quán bar.

"Là tôi xơi cô rồi, không phải cô ăn tôi, người phụ nữ này rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt."

Sao anh ta cứ phải tranh điều này với cô, cô sẽ theo cùng anh.

"Hả, anh mới vừa nói cái gì? cái gì tôi ăn anh, anh xơi tôi, có ý gì, anh lặp lại lần nữa, tôi chưa nghe rõ, lỗ tai mơ hồ, không nghe rõ nhé."

Cô chớp chớp đôi mắt to xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn mang dáng vẻ vô tội nhìn anh.

"Tôi nói cô ăn tôi, không đúng, là cô cố ý?"

Anh vừa mới nói xong nửa câu đầu, ngay lập tức phát hiện mình bị cô gài bẫy, anh quyết định không lý luận với cô, lý luận với cô hình như chính mình sẽ bị cô xoay cho chóng mặt.

Đến cuối cùng nhất định là cô nói thắng, mà anh có thể sẽ nói thua, lần cãi vả trước anh cũng nói thua, chỉ có nỗ lực thực hiện trên mặt thân thể thì nhất định là anh thắng.

Anh xấu xa cười một tiếng, vùi mặt ở trước ngực cô, nụ hôn của anh rơi vào nơi đẫy đà của cô, nụ hôn này tới quá bất ngờ, cô đang cho là anh còn phải cùng mình cãi vả kia mà, không ngờ anh thế nhưng lại hôn trộm cô, không đúng, cái gì gọi là hôn trộm, cô không thể thua anh được.

"Ai yêu, thật thoải mái nha, rất dễ chịu, anh chàng đẹp trai của tôi, tôi rất yêu mến cách anh hôn tôi, phục vụ tôi thật tốt đi, chờ bản cô nương một khi vui mừng, nói không chừng nha sẽ tạm thời cưng chiều một mình anh, khiến những người trai đẹp kia đều tới 'đảo xa' nha."

Đôi chân ngọc thon dài của cô vòng quanh hông của anh, dùng bàn chân cọ xát vào da thịt ở bắp đùi của anh. Miệng nhỏ ấy nhìn rất hấp dẫn, rất mê người, nhưng giọng nói ra lại làm cho anh rất tức giận.

"Cô nói cái gì, nam sủng, phục vụ cô, tôi còn phải tăng cường sức lực, cô?"

Anh vốn định câm miệng không nói lời nào, thật không nghĩ đến câu nói đầu tiên của cô lại dễ dàng làm cho anh thất bại, để cho sự kiêu ngạo tự chủ của anh ở trước mặt cô đều tan rã hết.

*

Nửa đêm, tầng hai quán bar.

Vũ Tình ăn mặc rất gợi cảm, cô đi tới quán bar uống rượu.

Cô muốn tìm chút vui vẻ, sau khi tan việc ở một mình cảm thấy rất cô đơn.

Mắt của cô nhìn đến những người đàn ông ngồi quanh quầy bar, người này không được, người kia lại quá mập..

Ha ha, người nọ có bụng bia. Người kia thì đầu trọc. . . . . .

Ai, vì sao nhìn tất cả đàn ông đều không vừa mắt, không để cho cô được toại nguyện đi thuê phòng cùng đàn ông nhiệt tình quấn quýt si mê sao?

Cô thất vọng thu hồi tầm mắt, tiếp tục uống rượu, tiếp tục, một ly lại một ly...

"Người đẹp, một mình uống rượu, tôi có thể ngồi đây không?"

Một người đàn ông, từ bên ngoài đi vào quán bar cũng đã mười mấy phút, hắn cũng ở đây săn mồi tìm người đẹp.

Chú ý rất nhiều người, cuối cùng sự chú ý của hắn rơi vào trên người Vũ Tình đang một mình uống rượu giải buồn, tay của hắn vuốt vuốt chỉnh lại mái tóc của mình, để cho hắn có vẻ đẹp trai hơn, hắn tiến lên đi tới bên cạnh Vũ Tình, chỉa tay về ghế ngồi bên cạnh cô hỏi.

Thật ra thì hắn không hỏi, hắn có thể ngồi, nơi này chính là quán bar, không có vị trí này kia nhất định phải thuộc về người nào.

Vũ Tình không để ý hắn, cô tiếp tục uống rượu của mình.

"Đừng nữa uống..., nếu cô tiếp tục uống rượu như vậy sẽ rất dễ uống say."

Người đàn ông thấy cô không để ý đến mình, hắn cũng không thấy phải lúng túng, thấy cô lại uống rất nhiều ly rượu, hình như nếu không uống say thì sẽ không bỏ qua mà tiếp tục uống.

Hắn cầm ly rượu cô mới vừa rót đầy lấy đi, khuyên cô không nên uống nữa.

"Anh là ai, trả tôi rượu, tôi với anh không quen biết, khuyên anh đừng trông nom chuyện của tôi."

Vũ Tình đã uống say khá nhiều, cô cảm giác trước mắt có hai người, không, là ba người, cũng giống như bốn người, cô nhắm mắt lại rồi lại mở mắt, hắn lại biến thành một người, người đàn ông này là ai, từ nơi nào xuất hiện, mặc kệ cô uống rượu hay không uống rượu làm cái gì?

Cô rất không cao hứng nên nhào qua muốn cướp ly rượu kia của mình về, người đàn ông nhìn cô nhào tới, hắn giang tay ôm cô vào trong ngực, đối với việc ôm ấp yêu thương hắn