Duck hunt
Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tổng Giám Đốc Con Được Mẹ Trộm Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323473

Bình chọn: 10.00/10/347 lượt.

, cũng là ảnh đế nổi tiếng nhất giới, biệt danh Hỏa Viêm Diệu.

Anh ta có một khuôn mặt đẹp thượng hạng, còn có một thân hình cao lớn hoàn mỹ.

Cặp mắt man mác vẻ ưu thương cùng khí chất thần bí kia làm cho người ta nhìn cũng rất muốn đến gần anh, rất muốn biết chuyện xưa của anh.

"Đường Mật Nhi, chuyện này không tới lượt em trông nom, có lẽ em nên suy nghĩ anh sẽ đánh cái mông không ngoan của em thế nào."

Hỏa Viêm Diệu cũng không quan tâm xung quanh có những ai, ánh mắt của anh chỉ khoá chặt trên người cô gái áo đen, tên của cô gái áo đen cũng không phải là Đường Mật Nhi, chỉ có anh tự gọi như vậy.

"Hù dọa, làm sao anh tìm được nơi này, đều tại em, em không nên xen vào việc của người khác, anh nhắc nhở đúng, nhưng muốn đánh cái mông của em, trừ phi anh bắt được em."

Đường Mật Nhi dí dỏm làm mặt quỷ với anh, xoay người lập tức chạy đi, động tác tương đối mau lẹ.

"Em cứ chờ đến lúc anh bắt được em xem, cái mông của em chẳng những bị đánh mà còn phải. . . . . ."

Còn phải cái gì?

Hai người bọn họ đối thoại không đầu không cuối rồi tự dưng biến mất, chắc là Hỏa Viêm Diệu đuổi theo Đường Mật Nhi, liệu giữa bọn họ sẽ có dạng chuyện xưa gì đây?

"Tôi không sao, là anh? Mới vừa rồi được vị tiểu thư kia giúp đỡ một chút?"

Cô gái dần dần tỉnh táo lại, cô ngẩng đầu nhìn mặt của Thượng Quan Kì, dáng vẻ lấm lét nhìn trái nhìn phải muốn tìm cô gái đã giúp đỡ kia, nếu như không phải có cô gái áo đen đó xuất hiện, hôm nay nhất định cô sẽ bị bọn vô lại này làm nhục . . . . .

***

"Đã dậy rồi, mặt trời cũng chiếu đến tận mông rồi."

Sáng sớm, mặt trời buổi sớm chiếu sáng mặt đất bao la, cũng kèm theo một luồng nhiệt chiếu vào cửa sổ, ánh mặt trời khúc xạ ánh sáng chiếu vào giữa mặt khiến Thiển Hạ lập tức tỉnh dậy, sau khi tỉnh lại cô dụi dụi mắt, xuống giường đi một chút, ra khỏi phòng, phát hiện ở trên giường gian phòng bên cạnh có một người đang nằm đưa lưng về phía cô.

Cô đi tới, trong lòng cũng có ít nhiều phòng bị, vì cô cũng không biết đối phương là người tốt hay là người xấu?

Cô theo bản năng cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, cũng may, quần áo của mình vẫn đang mặc tốt trên người đấy.

Trên người cũng không có quá nhiều cảm giác khó chịu, chỉ có tối ngày hôm qua bị thương ở tay thôi.

Khi cô bước đến gần giường, vì phải cúi người mới nhìn được bộ dáng của người đó, là anh, sau đó khóe miệng cô lộ ra nụ cười xấu xa, cô xoay người chạy vào phòng bếp tìm một chậu nước rửa mặt, tìm thêm một cái thìa lớn (Mều: cái muỗng đó), rồi trở lại bên giường, ngay lập tức cô cầm cái thìa lớn gõ mạnh vào đáy chậu rửa mặt, nhắm ngay lỗ tai của anh mà gõ, trong miệng vẫn không quên thúc giục ầm ĩ.

"Thiển Hạ?"

Anh tỉnh, do bị cô đánh thức, cô cho là anh sẽ tức giận rống cô một trận hoặc là những thứ khác, nhưng anh lại chỉ dịu dàng gọi tên cô.

"Là tôi, thế nào?"

Cô lộp bộp mở miệng, đột nhiên cảm thấy giống như mình đã làm sai chuyện, tại sao có thể hư như vậy, còn ghé sát vào lỗ tai anh ta mà gõ gõ chậu nước rửa mặt, hù dọa anh ta, không biết lỗ tai của anh ta có bị điếc hay không?

"Cô nói cái gì?"

Tần Trác Luân bước xuống giường đứng ở trước mặt cô, thái độ có phần phớt tỉnh.

"Anh không có nghe thấy lời của tôi nói, thật không nghe thấy sao?"

Cô thật sự lo lắng, việc làm của mình có thể đã khiến lỗ tai của anh bị điếc rồi không, người đàn ông ưu tú như anh vậy nếu là lỗ tai bị điếc cũng không còn hoàn mỹ nữa.

"Không biết cô nói cái gì, cô nên ngủ thêm một chút đi."

Sau đó anh bước ra khỏi phòng, không biết đi ra ngoài định làm gì, Thiển Hạ nhanh chóng đi theo phía sau anh, nhìn thấy anh đi đánh răng rửa mặt còn có chuẩn bị bữa ăn sáng.

Cô nhớ rất rõ ràng là anh không biết làm bữa ăn sáng, như vậy hiện tại anh chuẩn bị bữa ăn sáng là muốn làm cái gì?

Đáp án rất nhanh được sáng tỏ, thực ra anh làm rất đơn giản, chính là hâm nóng hai ly sữa tươi, lấy thêm bánh mì trong tủ lạnh bỏ vào lò vi sóng đun nóng, là được bữa ăn sáng.

"Buổi sáng ăn cái này sao, để tôi đến xem tủ lạnh còn có cái gì khác không."

Cô đi nhanh tới, mở tủ lạnh ra xem, thấy bên trong có một ít trái cây cùng mấy quả trứng gà, còn có ít hành tỏi và gừng nữa.

Xong cô đi lấy gạo, vo gạo thật kỹ, sau đó bắt tay vào bắt đầu nấu bữa ăn sáng, bữa ăn sáng ở đây chính là cháo trắng với hành hoa thơm lừng, trứng gà xào cà chua và salad trái cây.

Khoảng năm mươi phút trôi qua, anh nhìn thấy trên bàn đã dọn xong bữa ăn sáng, trong lòng rất bội phục sự khéo tay của cô.

"Mùi vị có chút thiếu sót, nhìn bề ngoài cũng không được đẹp lắm, tôi miễn cưỡng ăn vậy."

Anh nếm thử, hoàn toàn coi thường sự mong đợi trên mặt cô mà thản nhiên bình luận mùi vị bữa ăn sáng cô làm.

"Tôi biết rõ tài nấu nướng của tôi không được tốt, tôi chỉ mới học được chút ít tài nghệ nên chỉ có thể nấu được như vậy, hôm nào bảo Điềm Điềm làm thử, tài nấu nướng của cô ấy rất tuyệt ."

Nghe được đánh giá của anh cũng không làm cô khó chịu, ngược lại còn rất vui vẻ hưởng thụ bữa ăn sáng.

Ăn sáng xong, cô đi tới thư phòng của anh, ngồi trên ghế ở sau bàn đọc sách mở máy vi tính xem mạ