
hị Tâm Xuyên, chị thật sự muốn rời bỏ cương vị công tác sao? Em không
nỡ để chị đi !” Trình Tin Lành nói ra tiếng lòng của tất cả đồng nghiệp.
Khải Nhĩ rời đi không lâu thì Tâm Xuyên liền xuất hiện ở công ty, chuẩn bị
thu dọn đồ của mình, nhưng cô vừa tới, liền lập tức bị các đồng nghiệp
vây quanh.
“ Chị Tâm Xuyên đương nhiên muốn rời cương vị công
tác a? Các cô nghĩ xem, kết hôn với tổng giám đốc tập đoàn Đế Tư, ai còn cần làm việc? Lại nói, tôi sẽ chờ chị Tâm Xuyên cùng thần tượng của tôi kết hôn, một đôi nam anh tuấn nữ xinh đẹp do trời đất tạo nên cùng với
một hôn lễ thế kỷ tuyệt đẹp a! Đến lúc đó tôi nhất định cầm máy ảnh cao
cấp nhất, chụp thật nhiều ảnh"
Thâm Thiên Huệ hoàn toàn đắm chìm vào ảo tưởng của mình, lại xem nhẹ ánh mắt thống khổ khó nói lên lời của Tâm Xuyên.
“ Oa….Hôn lễ thế kỷ nha! Thật chờ mong!”
“Đúng nha! Thật hâm mộ!”
Mấy cô gái chỉ là tưởng tượng đến hình ảnh như vậy, liền làm cho các cô
không ngừng hâm mộ nhưng Tâm Xuyên chỉ có thể ở một bên cười theo, cô
cũng không thể thực hiện mộng đẹp ấy.
Ngày đó sau khi Khải Nhĩ
rời đi, Tâm Xuyên cũng chưa thấy anh, nghe nói anh đã từng đến công ty
tìm cô, nhưng về sau liền không nghe được tin tức của anh nữa.
Mấy ngày nay cô đều chìm đắm trong cảm giác cha con, mẹ, Triệu thúc thúc
cùng nhau ở lại Hạ trạch, có cha, có anh trai, Y Đình cùng dì Mạnh hòa
ái, dễ gần, còn có con trai bảo bối của cô.
Tuy mất đi tình yêu nhưng cô còn tình thân!
Cô sẽ dùng tất cả thời gian trong tương lai cùng người thân ở chung một chỗ, như vậy, có lẽ…… chính là kết cục tốt nhất.
“ Đúng rồi, chị Tâm Xuyên, tối hôm nay sẽ tổ chức tiệc chia tay, chị tuyệt đối không thể vắng mặt nha!”
Thẩm Thiên Huệ biết Hạ Tâm Xuyên không thích nơi ầm ỹ, nhưng hôm nay là lần
cuối cùng, huống hồ, tiệc chia tay này cũng vì cô mà tổ chức, nhân vật
chính đương nhiên không thể không xuất hiện.
“ Ừm!” Tâm ý của các đồng nghiệp, cô làm sao có thể không biết xấu hổ mà cự tuyệt.
Chỉ là tiệc chia tay vui vẻ, nhưng lại làm cho trái tim Tâm Xuyên rơi vào hồi ức lần đầu tiên gặp Khải Nhĩ…..
“ Tâm Xuyên, tiểu Khải Nhĩ bị bắt cóc rồi!” Y Đình kích động chạy vào văn phòng Tâm Xuyên, trực tiếp nói một câu vô cùng có tính nổ mạnh.
“ Y……Đình, cậu vừa nói cái gì……..Đừng nói đùa với mình, tiểu Khải Nhĩ….. rõ ràng ở chỗ cha……”
Tâm Xuyên nghe vậy, quả thực không dám tin. Buổi sáng hôm nay cô đến công
ty, cha còn ôm tiểu Khải Nhĩ tản bộ ở ngoài sân, nhất định là cô nghe
lầm, nhất định là Y Đình trêu cô.
“ Mình làm sao dám lấy chuyện này ra đùa!” Mong rằng thượng đế sẽ tha thứ cho cô.
“ Sau khi cậu rời khỏi không lâu, Khải Nhĩ dẫn theo mấy người vạm vỡ,
xông vào nhà, mạnh mẽ mang tiểu Khải Nhĩ đi, để lại một phong thư, còn
nói ra lời đe dọa…..” Y Đình cố gắng giả bộ vẻ mặt thập phần lo lắng,
một hai giọt nước mắt rơi ra, làm tăng sức thuyết phục.
“ Anh
ấy….Anh ấy nói cái gì?” Tâm Xuyên run rẩy cầm lấy thư trong tay Y Đình,
cảm giác bất an cùng sợ hãi càng ngày cnagf tăng lên.
“ Anh ta….. Anh ta nói nếu cậu không đến đúng giờ đã hẹn, liền cũng không thấy được đứa bé của cậu với Hạ Dật.” “ Không…..” Tiểu Khải Nhĩ là kết tinh tình yêu của chúng ta, sao anh có thể hiểu lầm như vậy…..Không thể…..
Sắc mặt Hạ Tâm Xuyên tái nhợt, toàn thân rét run, cô rối loạn không ngừng ở trong lòng khẩn cầu,
“ Tâm Xuyên, hiện tại không phải lúc thương tâm khổ sở, anh trai cậu đang chờ cậu dưới lầu, cậu nhanh đi a!”
Nghe thấy lời nhắc nhở của Y Đình, Tâm Xuyên mới nhớ tới phong thư trong tay mình, sau khi xe ra, trong phong thư có một vé máy bay đến Montreal,
cùng với chiếc chìa khóa.
Đó là chìa khóa phòng khách sạn ở Montreal.
Không có bất cứ chần chờ gì, Hạ Tâm Xuyên nhanh chóng rời đi.
“ Làm sao có thể xảy ra chuyện này?”
“ Đúng rồi! Bọn họ không phải sắp kết hôn sao?”
“ Tiểu thư, cô nói chúng ta có nên báo cảnh sát không?” Thẩm Thiên Huệ nghĩ ra biện pháp thực tế.
“ Không cần….. Không cần, chuyện này cảnh sát không giải quyết được, chờ
sau khi bọn họ về, có lẽ thật có một hôn lễ chờ tôi tham gia.”
Y
Đình như chút được gánh nặng thở nhẹ nhàng ra, diễn xong rồi, cô cũng
nên đi ra, nhưng cô rời đi cũng để lại một chút nghi ngờ trong văn
phòng.
--- ------ ------ ------ ------ ------ -------
“ Mau đưa con cho em, anh có nghe hay không, anh cái siêu cấp hỗn………….” Sau khi mở ra phòng thứ hai, Tâm Xuyên lòng nóng như lửa đốt liền la
hét tên Khải Nhĩ.
Mặc kệ anh có hiểu lầm cô đến thế nào, cũng
không thể bắt cóc con, vạn nhất có chuyện gì xảy ra với con, cô nhất
định….nhất định……
Chỉ là sau khi tất cả các đèn trong phòng sáng
lên, toàn bộ tiến vào mắt cô, những gì muốn mắng Khải Nhĩ, Tâm Xuyên đều quên sạch.
Trong phòng trừ bỏ giường lớn màu thủy lam, liền là ảnh chụp được treo đầy trên tường.
Nhân vật chính trong mỗi tấm hình đều là cô, cô mặc sức rong chơi trên đường phố Montreal, cô đi dạo giữa rừng lá kim, lần đầu tiên cô nhìn thấy cá
voi mà không ngừng cao hứng, tất cả những tấm ảnh này đều chụp ở
Montreal khi cô đáp ứng làm người mẫu cho Khải Nhĩ, chỉ là về sau