pacman, rainbows, and roller s
Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211221

Bình chọn: 8.00/10/1122 lượt.

ng lòng lại rối rắm suy nghĩ.

Theo như Lăng Phong nói, kịch bản này rất nhiều người muốn có mà không được, thì căn bản sẽ không đến lượt một người mới chưa có kinh nghiệm như cô được chọn. Sở dĩ hôm nay kịch bản này được chủ động đưa đến cho cô, cô đoán hơn nửa là bởi vì Lục Yến Tùng. Nếu mình nhận vai diễn này, chắc chắn sẽ không tránh khỏi phải giáp mặt anh ta. Cô không muốn quá gần gũi với người đàn ông nguy hiểm, thủ đoạn thâm độc kia....

"Kịch bản này tạm thời chưa cần khởi quay bây giờ, cho nên, ngày mai cô bay về lại Hàn Quốc đi." Lăng Phong đưa vé máy bay và hộ chiếu cho cô, "Học xong hết khóa đào tạo bên đấy rồi trở về tham gia cũng không muộn."

"Ngày mai đi luôn sao?" Thiên Tình kinh ngạc. Cô cảm thấy tin này quá đột ngột. Cầm vé máy bay, cúi đầu nhìn thời gian bay, chính là mười một giờ sáng mai....

Lần này về quá gấp, thậm chí cô còn chưa có thời gian nói chuyện gì nhiều với chị, cả cha cũng chưa được gặp.

Còn có....Thi Nam Sênh....

Cô đang định ngày mai sẽ mang quần áo đến cho anh....cũng có ý định đến thăm hỏi bà Thi. Nhưng bây giờ xem ra không có thời gian nữa rồi.

"Sao vậy? Nhớ người ta à?" Lăng Phong liếc cô một cái.

Thiên Tình bĩu bĩu môi, miễn cưỡng cười cười, "Không sao, dù gì lần này sang đó cũng rất nhanh thôi sẽ được về mà."

"Không hẳn. Nếu lần sau cô vẫn còn biểu hiện kém như thế, tôi sẽ cho cô ở lại Hàn Quốc thêm thời gian nữa để học thêm về chút quy tắc!" Lăng Phong nghiêm nghị nhìn cô.

Thiên Tình biết anh ta vẫn còn giận mình chuyện đến muộn, đành cười cười lấy lòng, "Tôi biết lỗi rồi mà. Lần sau đảm bảo sẽ không đến muộn nữa đâu."

Dáng vẻ đó của Thiên Tình khiến Lăng Phong không phát giận được. Vừa tức giận, vừa buồn cười liếc xéo cô một cái, rồi cúi đầu nhìn đồng hồ nói: "Không còn chuyện của cô nữa, về đọc kỹ kịch bản đi. Sáng mai ra sân bay sớm, không được tới muộn!"

“Tôi biết rồi." Thiên Tình gật đầu một cái, cầm vé máy bay và kịch bản, xách theo túi quần áo xoay người đi ra ngoài.

Vừa mở cửa ra không ngờ lại gặp một người....

Thật ra nói bất ngờ nhưng cũng không hẳn là bất ngờ.

Hai người bọn cô làm việc trong cùng một công ty, hơn nữa còn cũng một người đại diện, nếu như không gặp mặt nhau mới là kỳ quái.

Lúc hai người nhìn thấy mặt nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.

"Đã lâu không gặp." Thiên Tình lên tiếng chào hỏi trước.

Mười tháng không gặp Bạch Thiên Thiên vẫn quyến rũ động lòng người như xưa. Mặc dù mỗi ngày đều có vô số tài năng trẻ được tung ra thị trường, nhưng vẫn không ai uy hiếp được địa vị của cô.

Cô ấy là trụ cột của công ty quản lý Wesley, cô ấy còn là người luôn được giới truyền thông quan tâm, nơi nào có cô thì không bao giờ thiếu chủ đề để nói. Khi còn ở Hàn Quốc, Thiên Tình đã đọc được rất nhiền tin tức về cô.

Nghe thấy tiếng Thiên Tình, lúc này Bạch Thiên Thiên mới hoàn hồn lại. Không tháo kính ra, ánh mắt cũng không chút kiêng kỵ đảo quanh một vòng trên người Thiên Tình. Một lúc sau khóe môi mới miễn cưỡng nhếch lên, nhưng vẻ mặt lại lạnh lùng, ngạo mạn, "Nghe nói tối qua cô biểu hiện không tệ."

So với sự khách khí ngày trước, giọng nói của cô ta lúc này hoàn toàn là giọng điệu của bậc tiền bối dành cho người mới.

Sự đối lập như vậy khiến Thiên Tình nhất thời không thích ứng kịp. Sửng sốt một lúc mới nhận ra ý trong lời Bạch Thiên Thiên nói. Cái gì gọi là biểu hiện không tệ? Cô rời khỏi buổi tiệc hai lần là biểu hiện không tệ sao?

"Chắc mọi người đồn thổi gì rồi." Cô khiêm tốn cười nói, "Tối hôm qua tôi còn tưởng sẽ được gặp cô ở đó."

"Tôi?" Bạch Thiên Thiên tháo kính mát xuống nhìn Thiên Tình, "Bữa tiệc kia chỉ dành cho đám người mới vô danh như cô tham dự thôi. Tối qua tôi bận cho nên không có cơ hội được chứng kiến phong cách và tài năng của cô."

Lời nói này của cô ta mang ý châm chọc rất rõ ràng. Thiên Tình không biết tại sao sau mười tháng mình rời đi, thái độ cô ta đối với mình lại đột nhiên thay đổi lớn đến vậy. Hôm nay Bạch Thiên Thiên không hề có ý tốt với mình, cô hoàn toàn nhận ra được được.

"Cô đang bận, vậy tôi không dám làm phiền." Nếu cô ta đã không có ý muốn chung sống hòa bình, Thiên Tình cô cũng không cần nhiều lời làm gì. Nghiêng người, muốn tránh cô ta rời đi trước.

Bạch Thiên Thiên lại đột nhiên mở miệng nói, không hiểu có ý gì, "Style bộ đồ Chanel này của cô chắc là của Lục Yến Tùng hả? Hình như anh ta rất để tâm đến cô đó, hoặc cô cũng có thể làm bạn với anh ta thử xem sao. Chỉ cần ở cạnh anh ta bảy ngày, cô cũng có thể nhận được hợp đồng phim rồi đấy."

Bộ váy này giá cũng lên đến mấy vạn, chắc chắn công ty không thể mạnh tay mua thứ này cho một người mới được, cũng càng không có một hãng thời trang nào lại đồng ý tài trợ quần áo cho cô ta.

Thiên Tình cúi đầu nhìn bộ lễ phục màu xanh lam trên người, khẽ mỉm cười nói: "Không phải của Lục Yến Tùng, mà là của anh Thi."

Anh Thi?

Nam Sênh?

Nụ cười của Bạch Thiên Thiên chợt cứng lại, rồi từng chút, từng chút biến mất. Không phải hôm qua hai người bọn họ lần đầu gặp mặt sau mười tháng sao? Tại sao....Anh ấy lại mua lễ phục cho cô ta?

Thiên Tình khô