
ìn anh, "Anh đang nói cái anh họ Mộ kia?"
Quả nhiên...
Thi Nam Sênh cười lạnh một tiếng, "Tôi không thích san sẻ đàn bà với bất kỳ ai! Cảnh Thiên Tình, giao dịch của chúng ta kết thúc!"
Kết thúc? Vậy bệnh của chị...
Thiên Tình nghĩ đến người chị đáng thương, vội giải thích, "Tôi không có, tôi chỉ vừa mới quen anh ta vào tối nay mà thôi."
"Mới quen tối nay?" Đáy mắt nổi lên sự đùa cợt mỉa mai, "Mới quen mà đã là bạn gái của cậu ta? Chê tôi cho em quá ít?"
Thiên Tình cắn môi.
Trong mắt anh, cô chỉ là loại đàn bà dơ bẩn không ai sánh bằng....
Nỗi chua sót cuồn cuồn gợn sóng nơi đáy lòng.
Cô uất ức giải thích: "Tôi không phải là bạn gái anh ta, càng không phải
muốn tiếp cận anh ta. Đêm nay chẳng qua do anh ta và những người khác
đánh cuộc với nhau, mới ăn nói lung tung tôi là bạn gái anh ta."
Thi Nam Sênh nhìn cô không chớp mắt, như đang cân nhắc xem lời cô nói là thật hay giả.
Tầm mắt cuối cùng dừng trên nốt ruồi nơi khóe mắt cô, môi mỏng nhấp nháy mở miệng: "Hôn tôi! Để tôi tự mình kiểm nghiệm, cái miệng nhỏ này của em
rốt cuộc có nói dối hay không?"
Thiên Tình nhìn trân trối người đàn ông khiến bản thân rung động tim đập dồn dập.
Bàn tay nhỏ bé níu lấy áo sơ mi của anh, vô ý thức càng siết chặt hơn.
"Sao? Không dám?" Thi Nam Sênh nhíu mày.
Rút về ống tay áo, dựa người ra phía sau, ung dung bình thản nheo mắt nhìn
cô, tay đặt trên eo cô không ngừng vuốt ve lên xuống, "Lần trước thời
điểm 'dụ dỗ' tôi, em đâu có như thế này."
Hàng mi dài run run, Thiên Tình nhìn lên bờ môi gợi cảm của anh, tim lúc này đập mỗi lúc càng nhanh.
Cúi đầu, lấy hết dũng khí ngập ngừng dán môi mình lên.
Phụ nữ Thi Nam Sênh từng tiếp xúc nhiều không kể hết, sự tự chủ càng không
tầm thường. Nhưng khoảnh khắc hai đôi môi chạm vào nhau, đầu óc anh bỗng trong nháy mắt trống rỗng. Theo bản năng, càng ôm cô gái trong ngực
chặt hơn.
Đối với việc hôn môi, Thiên Tình vẫn còn rất non nớt.
Giây phút này, trái tim căng thẳng muốn nổ tung, vì vậy môi vừa chạm môi thì cô vội muốn thối lui.
Vùa được thưởng thức hương vị ngọt ngào ấy, Thi Nam Sênh dễ gì chịu buông tha dễ dàng như vậy?
Bàn tay di chuyển lên phía trên, không nói không rằng giữ chặt ót không cho cô có cơ hội lùi bước.
Lưỡi anh tìm kiếm dây dưa với cô. Sau đó chìm đắm không thoát nổi bởi nụ hôn này.
"Ưm..." Thiên Tình thở nặng ra tiếng, chỉ có thể ngơ ngác đón nhận nụ hôn của anh.
Anh hôn rất mạnh bạo, hôn đến bất chấp tất cả.
Mãi đến khi thấy Thiên Tình sắp không thở nổi nữa, Thi Nam Sênh mới luyến tiếc buông tha.
Nheo mắt nhìn chằm chằm đôi môi sưng đỏ, ngón tay thon dài mơn man trên
gương mặt nhỏ đang ửng hồng của cô, "Rất tốt, không có mùi của đàn ông
khác..."
Thiên Tình không biết phải nói gì luôn.
Đây là phương pháp kiểm nghiệm mà anh nói? Lẽ nào anh thật sự phân biệt được mùi vị khác sao? Edit: TiêuKhang
"Tôi và anh ta thật sự không có gì." Không biết anh có tin hay không, nhưng cô vẫn muốn giải thích.
Tay Thi Nam Sênh vuốt ve nhè nhẹ nốt ruồi nơi khóe mắt cô, nhưng lời nói ra lại khí thế khiếp người, "Từ nay về sau, đừng để tôi nhìn thấy em qua
lại với bất kỳ tên đàn ông nào khác. Tôi căm hận nhất chính là bị người
ta phản bội."
"Tôi biết rồi..." Thiên Tình rũ mắt, không muốn nhìn thấy vẻ mặt say mê của anh khi nhìn nốt ruồi nơi khóe mắt của mình nữa.
Sở dĩ khi ấy bà Thi chọn cô mang thai hộ, cũng là do nhìn thấy nốt ruồi này...
Bởi vì Bạch Thiên Thiên cũng có nốt ruồi như vậy...
Đang suy nghĩ miên man, Thiên Tình đột nhiên bị nhấc bổng lên.
"Á..." Cô hoảng hồn thốt lên, định thần lại mới phát hiện Thi Nam Sênh đang bế mình.
"Chưa gì đã kêu la, có phải còn hơi sớm hay không? Đợi lát lên giường em có
thể kêu la thoải mái." Đáy mắt anh ẩn hiện vẻ trêu chọc ranh mãnh khiến
mặt Thiên Tình bỗng chốc đỏ lên. Chỉ có thể xấu hổ cắn môi, quay mặt
tránh né ánh mắt mập mờ của anh.
*** ...
Căn phòng ngủ trang hoàng không khác biệt chút nào với phong cách của anh.
Thiên Tình đánh giá một vòng, thấy hộp bao cao su đã mở toang trên đầu giường, vội vàng cụp mắt ngó sang chỗ khác.
Chiếc giường này, có lẽ từng có rất nhiều phụ nữ ngủ qua? Cô gái hồi tối anh ôm, cũng từng ngủ trên chiếc giường này sao?
Nghĩ vậy, Thiên Tình bỗng có cảm giác bài xích với chiếc giường to lớn kia.
"Đang nghĩ gì?" Thi Nam Sênh liếc nhìn cô, đồng thời cởi nút áo sơ mi ra.
Cô hoàn hồn gượng gạo cười cười, không trả lời mà chỉ nói: "Tôi đi mở nước cho anh tắm."
Dứt lời, không đợi anh đáp liền đi nhanh vào phòng tắm.
Thi Nam Sênh nhếch môi nhìn theo bóng lưng cô. Cô ấy đang ám chỉ với mình, muốn vào nhà tắm làm ư?
Cũng tốt! Mình cũng đang có ý đó.
... ...
Thi Nam Sênh chỉ quấn ngang người chiếc khăn đi vào phòng tắm.
Thiên Tình đang ngồi ở bệ bồn tắm tâm sự nặng nề đùa nghịch mặt nước. Nghe
tiếng động cô vội ngẩng đầu lên, trông thấy anh để trần nửa phần trên cơ thể, cuống quít quay đầu đi.
Từng đường cong gợi cảm kia cũng đủ khiến cho đàn bà con gái nào thấy cũng mê mệt, càng khắc sâu rõ ràng vào đầu cô.
Tim đập dồn dập, rối loạn không yên.
Cô bối rối đứng