Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tổng Giám Đốc Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328320

Bình chọn: 10.00/10/832 lượt.

phải anh cũng không thèm để ý....” Lời đang nói được thay bằng một tiếng ‘ưm’.

Cô gái ngốc không biết phân biệt đúng sai này, nếu không phải biết tính nết của Kevin ra sao, cô cho rằng vì sao anh lại có mặt ở những buổi tiệc đó? Vừa rồi nếu không phải anh nháy mắt với Trần Lâm, chỉ sợ bây giờ cô đã bị Kevin và Vương Chính Cương lôi đi rồi! Cô lại còn không hay biết gì!

Thi Nam Sênh có chút buồn bực vì cô không cảm kích mình, vì vậy cúi đầu cắn lấy môi cô.

Anh lập tức lùi lại, nhưng nhiệt độ ấm nóng kia lại khiến Thiên Tình mơ màng trong giây lát.

Che miệng ngỡ ngàng nhìn sững anh, đáy lòng lại vì động tác nhỏ thông thường này mà rung động.

Thi Nam Sênh vốn chỉ đơn thuần muốn dạy dỗ cô, nhưng nếm thấy hương vị thanh khiết ấy, anh như trỗi dậy nỗi khát khao muốn nếm thử một lần nữa.

Nhất là, ánh mắt đó của cô. Vô tội như chú thỏ con, như muốn mời gọi người ta đến ‘ăn thịt’ mình.

Lòng nghĩ vậy, anh cũng liền vươn tay kéo bàn tay đang che miệng của cô xuống. Hàng mi cô khẽ run rẩy tựa như cánh bướm chập chờn.

Giây phút này, ánh đèn đường mờ mờ từ ngoài cửa kính hắt vào bên trong, rọi lên mặt của hai người.

Dưới ánh đèn lờ mờ, anh từng chút từng chút nhích lại gần, gần đến mức hô hấp của cô cũng ngừng lại theo.

Sao đó...Tất cả hơi thở của cô đều bị anh nuốt sạch.

Cô khẽ thở nhè nhẹ, lưỡi anh mềm ướt lập tức nhân cơ hội này trượt vào miệng cô, nếm trải tất cả mật ngọt.

Do Thiên Tình uống rượu, nên trong miệng cô còn phảng phất mùi rượu thanh thanh, khiến cho Thi Nam Sênh như muốn đắm chìm vào trong đó.

Anh hôn cô thật sâu, thật sâu…

Cô cảm thấy bối rối, bộ não như thiếu dưỡng khí, không có giãy giụa, không có phản kháng, ngược lại giống như một con búp bê vải, chỉ có thể mềm nhũn mặc anh trêu chọc.

Thi Nam Sênh hoàn toàn không thỏa mãn với nụ hôn như vậy.

Bàn tay đi xuống dưới, nhấc váy trên người cô lên, thuận thế tiến vào trong dò xét.

Bàn tay to lớn nóng bỏng chạm vào da thịt cô, nóng đến mức khiến cô co người lại, mờ mịt mở mắt ra.

Nhưng Thi Nam Sênh không cho phép cô chạy trốn.

Bàn tay đặt sau lưng ôm trọn lấy cơ thể cô, một bàn tay khác đã bao phủ quả mềm mại trước ngực cô.

Anh cũng không gấp gáp xoa nắn mà chỉ chọn trêu chọc, anh dùng ngón cái chậm rãi vuốt ve dọc theo ngực áo.

Cô đang mang thai, cơ thể không chỉ càng trở nên nẩy nở, mà độ mẫn cảm cũng vượt hơn mức bình thường.

Anh chỉ đụng chạm nhẹ như vậy đã khiến cô run rẩy không chịu nổi, yếu đuối nằm trong lòng anh.

Anh khẽ rên lên tiếng kiềm nén khó chịu, tiếp tục hôn cô, nhưng cảm thấy vẫn còn day dứt về chuyện ban nãy. Nheo đôi mắt đen thâm thúy như đêm tối, nhìn cô đầy nguy hiểm: “Chẳng trách Kevin lại nhìn trúng tiểu yêu tình em! Nhưng mà, sớm muộn gì tôi cũng sẽ dạy dỗ tên ẻo lả kia một trận...” Giọng anh nghe khà khàn nhưng rất gợi cảm và thu hút. Còn kèm theo sự bá đạo khiến người nghe cũng phải sợ run

Thiên Tình mềm nhũn chu chu môi, cô đã rơi vào mê mang vốn không còn nghe rõ lời anh nói nữa, chỉ say sưa đắm chìm trong men tình mập mờ.

Thi Nam Sênh không thể nhịn được nữa, tay vòng qua sau lưng cô, khẽ cong ngón tay đã có thể dễ dàng gỡ được khuy cài áo ngực cô xuống.

“Ưm...” Có cảm giác như trên người vừa được thả lỏng, khiến cô thoải mái thở nhẹ một tiếng.

Edit: TiêuKhang

Anh cắn răng kiềm nén khó chịu, chỉ cần vươn tay ra đã có thể dễ dàng nhấc bổng cô lên khỏi ghế phụ, sau đó đặt cô ngồi trên đùi mình.

Cô đã không còn hơi sức vùi sâu vào lòng anh, bàn tay nhỏ bé siết chặt vô lăng.

Đôi mắt mông lung trong suốt như được khảm kim cương rải rác nho nhỏ ấy khẽ nheo lại.

Tựa như đang nhìn anh, cũng tựa như đang mê loạn vốn không có tiêu điểm.

Đôi môi chúm chím mấp ma mấp máy, thì thào gì đó nhưng không phải là một câu hoàn chỉnh.

Thi Nam Sênh cảm thấy ngọn lửa nóng đang âm ỉ khắp toàn thân đã bị dáng vẻ quyến rũ say hồn này của cô chọc cho bộc phát bùng cháy.

Anh nâng mặt cô lên, hôn như dày xéo lên đôi môi xinh xắn kia.

Thiên Tình cảm thấy không khí trong lồng ngực mình như sắp bị anh hút đến khô cạn, cô khó chịu đẩy ra anh.

Anh liền bắt lấy bàn tay quơ quàng lung tung của cô để cố định lên cổ mình, như muốn nói cô chỉ cần ngoan ngoãn ôm lấy anh thế này là được rồi.

Cô xem như cũng hiểu ý, áp sát choàng qua cổ anh. Sau đó, đê mê đáp lại nụ hôn của anh.

Nụ hôn nóng bỏng càng đi sâu, thì bàn tay của anh cũng bắt đầu không thỏa mãn với quả mềm của cô, dần dần đi xuống, đẩy cao tà váy của cô lên.

Thiên Tình mê loạn ưỡn người, một cảm giác trống trải bao trùm lấy cô, khiến cô khó chịu phải dựa vào bản năng không ngừng ma sát lồng ngực anh.

Động tác trên phạm vi lớn như thế đương nhiên cũng khó tránh khỏi đụng chạm qua nơi nào đó bên dưới cơ thể sớm đã nóng như lửa của anh.

Thi Nam Sênh há miệng hít thở, vỗ một cái lên mông cô xem như trừng phạt, "Tiểu yêu tinh, sớm muộn gì cũng có ngày bị em làm cho điên mất thôi!"

"Gì chớ?" Cô bất mãn nhướn nhướn lông mày lên nhìn anh.

Như đang lên án sự bạo hành của anh mới vừa rồi. Nhưng thật sự thì không có bất kỳ người đàn ông nào chống đỡ nổi trước ánh mắt lúng l


XtGem Forum catalog