
ng giả làm tình nhân! Tựa như là sợ người khác không biết hắn ở bên ngoài nuôi dưỡng Tiểu Lão Bà.
Vừa mới đi vào nhà hàng, Vũ Vi tiện nhìn đến một người đàn ông trung niên bụng phệ đứng ở quầy bar cách đó không xa, nhìn chỗ cổng nhà hàng.
Người đàn ông này chính là khách hàng hôm nay của cô, một ông tổng xí nghiệp Trần Hòa.
Vũ Vi chậm rãi đi đến trước người Trần Hòa, mỉm cười nhìn Trần Hòa, lễ phép vươn tay phải ra, "Trần tiên sinh,xin chào, tôi là Đồng Vũ Vi."
Trần Hòa đánh giá Vũ Vi vài lần sau đó cực kỳ mãn ý gật gật đầu, hắn vươn hai tay ra nắm lấy tay trắng nõn của Vũ Vi, " Xin chào xin chào."
Trần Hòa dùng sức nắm tay Vũ Vi, khiến cho Vũ Vi có chút không vui, cô từ trong tay Trần Hòa rút tay mình về, trên mặt mỉm cười từ từ biến mất, thanh âm có chút băng lãnh đối với Trần Hòa nói, "Trần tiên sinh, tôi là tới làm việc."
Sắc mặt Trần Hòa cứng đờ, lập tức khôi phục vẻ mặt bình thường," Ừ, Đồng tiểu thư,xin mời bên này." Nói xong, hắn xoay người hướng phòng nhà hàng mà đi, tựa như không có chuyện gì sảy ra.
Trần Hòa cực kỳ thân sĩ mở cửa phòng cho Vũ Vi, "Đồng tiểu thư, xin mời."
Vũ Vi cho rằng bên trong phòng có rất nhiều người, nhưng là cô sai lầm rồi, trong phòng to lớn không có một bóng người.
Vũ Vi lập tức cảnh giác, cô đứng ở cửa phòng vẻ mặt cảnh giác nhìn Trần Hòa.
"Không phải có liên hoan sao? Vì sao một người cũng không có?"
Nhìn vẻ mặt cảnh giác của Vũ Vi, Trần Hòa biết người phụ nữ trước mặt này hiểu lầm hắn, hắn hướng tới Vũ Vi cười nhẹ, giải thích nói, "Đồng tiểu thư, là như vậy kỳ thật hôm nay cũng không có liên hoan gì, tôi mướn cô tới là muốn cô ép vợ tôi cùng tôi ly hôn."
Vũ Vi khinh thường nhìn Trần Hòa, theo cô biết Trần Hòa chỉ là một sinh viên dựa vào mẹ vợ mà phất lên, hiện tại có tiền bạc liền muốn vứt bỏ vợ, tận đáy lòng cô chán ghét người như Trần Hòa.
Cô không cần suy nghĩ liền muốn cự tuyệt Trần Hòa, "Thực xin lỗi Trần tiên sinh, tôi nghĩ tôi không thể giúp ông." Nói xong cô liền muốn rời khỏi phòng.
Đang lúc tay cô nắm tay cầm cửa, điện thoại của cô vang lên.
Vũ Vi vừa lấy điện thoại ra, không khỏi giật mình, cư nhiên là Giang Dĩ đồng.
Tiếp nhận điện thoại, cô dẫn đầu mở miệng nói, "Dĩ Đồng tỷ."
"Đồng Vũ Vi,em phải nhớ kỹ mục tiêu của Callme là thỏa mãn các yêu cầu của khách hàng." Giang Dĩ Đồng dựa vào ghế đệm nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ chậm rãi mở miệng nói. Cô biết Đồng Vũ Vi là một cô gái ngay thẳng, nếu Trần Hòa để cho cô ấy biết làm việc như vậy,cô ấy nhất định sẽ cự tuyệt, cho nên vào thời điểm mấu chốt này cô nhắc nhở Vũ Vi."Em phải nhớ kỹ, mỗi người làm việc đều vì tiền bạc." Nói xong, Giang Dĩ Đồng cúp điện thoại.
Bên kia Trần Hòa thấy Vũ Vi thu hồi điện thoại, liền mở miệng nói, "Đồng tiểu thư, cô nên biết nếu cô không giúp tôi,tổ nhân viên phụ nữ tại callme cũng sẽ trợ giúp tôi."
Cô đem lửa giận áp trụ xuống đáy lòng, nghiêm mặt nhìn Trần Hòa, " Được, tôi làm." Cô biết cho dù cô có cự tuyệt công việc này thì các cô gái khác tại callme cũng sẽ tiếp công việc này. Đưa cho người khác không bằng chính mình kiếm khoản tiền này.
Trần Hòa nghe được Vũ Vi đáp ứng, trên mặt lộ ra tươi cười chói mắt, "Đồng tiểu thư, nếu bà ấy đồng ý cùng tôi ly hôn, tôi sẽ trả cho cô gấp đôi tiền lương."
Trong đại sảnh nhà hàng,Vũ Vi chờ Trần Hòa nói chuyện điện thoại cùng vợ hắn xong tiện ngồi cạnh cửa sổ, chờ đợi vợ Trần Hòa đến. Cô cố ý chọn thức ăn ngon đắc tiền cùng rượu đỏ, một bữa cơm mấy vạn khối.Cô hạ quyết tâm muốn hung hăng tiêu diệt Trần Hòa. Cô muốn trả thù cho vợ Trần Hòa.Dù biết chút nữa các cô sẽ là tình địch, nhưng là sâu trong đáy lòng cô vẫn đồng tình với vợ Trần Hòa,cư nhiên lại gả cho một kẻ bạc tình.
Mưa Vi một bên nhấm nháp thức ăn ngon, một bên tao nhã nhấm nháp rượu đỏ, đồng thời khóe mắt nhìn Trần Hòa đang đứng, thấy trên mặt Trần Hòa lộ ra đau lòng, Vũ Vi nhịn không được cười lên một tiếng.
Thời điểm cô đang cúi đầu cắt miếng thịt bò, "Đồ đê tiện, cư nhiên dám câu dẫn chồng tao?!" Một người phụ nữ trung niên phẫn nộ nhưng lúc thanh âm hạ xuống là lúc Vũ Vi cảm giác được trên mặt mình đã bị một cái tát mạnh, ngay sau đó trên đầu cô chợt lạnh rượu đỏ sềnh sệch dọc theo gương mặt cô chậm rãi chảy xuống ở trên mặt bàn, một giọt lại một giọt nhỏ tạo thành một đóa hoa đẹp trên mặt bàn.
Động tác cắt miếng thịt bò của Vũ Vi dừng một chút, sau đó đem nĩa đặt bên trong cái đĩa, lấy khăn tay lau hai má mình, cô ngẩng đầu nhìn người phụ nữ trung niên đứng ở đối diện mình, vẻ mặt người phụ nữ này phẫn nộ nhìn cô, dáng người người phụ nữ nhỏ gầy, bộ dáng cực kỳ tuổi trẻ, mặc dù là gần năm mươi tuổi, nhưng là nhìn sơ qua chỉ có hơn bốn mươi tuổi mà thôi. Bà tóc ngắn, liếc mắt một cái liền biết đây là một người phụ nữ mạnh mẽ cùng cao ngạo.
Trên mặt Vũ Vi treo một nụ cười thản nhiên, đối với chuyện vừa mới phát sinh, bày ra một bộ dáng không chút để ý ."Trần phu nhân, mời ngồi." Câu dẫn chồng người khác là phải trả một cái giá đắc không phải sao?
Trần phu nhân giật mình, bà đã từng bắt gặp qua ở bên ngoài Trần Hòa nuôi dưỡng hơn 20 người phụ n