Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325193

Bình chọn: 10.00/10/519 lượt.

sự rất lợi hại, không chỉ có tư liệu về Sở Quốc Vĩ,mà còn có tư liệu Sở Xa cùng Xa Lan đều đầy đủ hết như vậy.

Sở Xa,thiên kim kiêu ngạo sao?Chưa từng thất bại sao? Như thế cô sẽ khiến cho cô ta nếm thử tư vị gặp khó khăn!

Sở Quốc Vĩ,coi sự nghiệp như sinh mệnh sao? Như thế cô sẽ làm cho ông ta mất đi sự nghiệp!

Còn Xa Lan, rất dễ đối phó!

Còn có Lục Hàng, thích tiền bạc sao? Thích cậy quyền giàu sang sao?

Như thế cô khiến cho hắn bám rất cao, sau đó để cho hắn ngã thật nặng, tốt nhất ngã cho hắn bệnh liệt nửa người!

Chỉ cần dựa vào yêu thích cá nhân của bọn họ, làm cho bọn họ mất đi sự chống chọi,cô tin tưởng, mỗi người bọn họ sẽ sống không bằng chết!

Chỉ là toàn bộ sự trả thù này, đều cần thế lực cùng tiền tài, nhưng cô cái gì cũng không có!

Bất quá, cho dù cái gì cũng không có cô cũng sẽ không buông tha trả thù Sở gia!

Leng keng, leng keng.

Lúc này, chuông cửa vang.

Vũ Vi đem tất cả tư liệu thu vào, mở cửa phòng.

Cửa vừa mới mở ra, Lạc Ngưng Nhi liền bổ nhào vào trong ngực Vũ Vi gắt gao ôm cô, đau lòng kêu của tên cô, "Vũ Vi~."

"Làm sao vậy?" Vũ Vi nhẹ nhàng mà vỗ bả vai Lạc Ngưng Nhi, nhìn thấy Lạc Ngưng Nhi thương tâm rơi lệ, mũi cô đau xót suýt nữa rớt nước mắt xuống.

Lạc Ngưng Nhi rời khỏi trong lòng Vũ Vi, lau đi nước mắt, dùng lực hít hít cái mũi, sắc mặt lạnh lùng nhìn một chỗ nào đó, một đôi con ngươi đẹp hiện vẻ lạnh lùng, "Sở Xa, Lục Hàng kia thật hỗn đản dám hại chết dì Đồng, mình nhất định sẽ không bỏ qua bọn họ !" Mặc kệ dùng phương pháp gì, phương thức, cô sẽ báo thù cho dì Đồng , những lời này, là cô ở trong lòng nói.

Vũ Vi vừa nghe, liền biết Trác Nhất Phi đã đem toàn bộ nói cho Lạc Ngưng Nhi , hai tay cô nắm chặt hai tay Lạc Ngưng Nhi, "Ngưng Nhi, mình biết trong lòng cậu khổ sở, tự trách, cho rằng toàn bộ đều này là cậu tạo thành, nhưng cậu phải nhớ kỹ, mình chưa từng trách cậu, chuyện này cùng cậu không quan hệ, cái chết cuả mẹ, mình sẽ báo thù, cậu không cần nhúng tay!" Cô biết Lạc Ngưng Nhi nhất định cho rằng năm đó chính mình tác hợp cô cùng Lục Hàng mới có thể phát sinh nhiều sự tình như vậy , cô không hy vọng Lạc Ngưng Nhi tự trách.

Vũ Vi nói như vậy, trong lòng Lạc Ngưng Nhi càng thêm khổ sở, áy náy, nước mắt dừng không được chảy xuống khuôn mặt, cô làm sao có thể không tự trách? Nếu không phải năm đó cô cực lực tác hợp Vũ Vi cùng Lục Hàng, thì đã không xảy ra chuyện như vầy rồi.

"Ngưng Nhi, mình cùng Lục Hàng cùng một chỗ là do mình thích hắn, thương hắn, với cậu không có một điểm quan hệ, cho nên không cần tự trách, khổ sở, biết không?" Vũ Vi đem Lạc Ngưng Nhi ôm vào trong lòng, cô biết lúc này trong lòng Lạc Ngưng Nhi rất khổ sở, không thua gì cô.

"Oa!" Lạc Ngưng Nhi nhịn không được bắt đầu lớn tiếng khóc, Vũ Vi càng không trách cô, trong lòng của cô càng khổ sở, hai tay cô ôm Vũ Vi, "Nếu cậu chưa cùng Lục Hàng cùng một chỗ, ít nhất, ít nhất dì Đồng sẽ không chết a." Mà Vũ Vi cùng Lục Hàng cùng một chỗ,tất cả điều do cô.

Vũ Vi đỡ Lạc Ngưng Nhi đến phòng ngủ, hai người thoải mái dựa vào đầu giường, đắp chăn.

Khí lực Vũ Vi có tốt như thế nào cũng không ngăn được Lạc Ngưng Nhi thương tâm khóc.

Sau cùng, cô chỉ nói một câu, thanh âm Lạc Ngưng Nhi đang thương tâm khóc bỗng im bặt.

"Cậu phải biết rằng, nếu như cậu thương tâm khổ sở, mẹ mình cũng không có khả năng sống lại." Vũ Vi lạnh lùng nhìn Lạc Ngưng Nhi nói, kỳ thật cô cũng rất muốn khóc, chỉ là cô đã đem nước mắt hóa thành động lực , động lực trả thù.

"Vũ Vi, kỳ thật mình là tới an ủi cậu, nhưng không nghĩ đến trái lại để cậu an ủi." Giọt nước mắt trên mặt Lạc Ngưng Nhi đẫm lệ biến mất, trên mặt treo một bên mỉm cười tự giễu. Vũ Vi nói rất đúng, nếu như cô thương tâm khổ sở,thì dì Đồng cũng sẽ không sống lại , khóc không giải quyết được bất kì vấn đề gì.

Vũ Vi khẽ cười, nhìn Lạc Ngưng Nhi chậm rãi mở miệng nói,"Trác Nhất Phi muốn cậu tới đây?" Là câu hỏi nhưng cũng là câu khẳng định.

Hai tay Lạc Ngưng Nhi gắt gao nắm hai tay Vũ Vi, nước mắt vẫn còn đọng trên lông mi, chớp chớp, vẻ mặt kỳ vọng nhìn Vũ Vi, "Vũ Vi, Trác Nhất Phi thật là người đàn ông tốt,cậu không cần nhớ tới chuyện báo thù, thật tốt quý trọng Trác Nhất Phi , hắn yêu cậu như thế như, theo đuổi cậu nhiều như vậy năm, cậu phải nắm chắc thật tốt nha!"

Ở trong lòng cô vẫn như cũ hi vọng Vũ Vi có thể hạnh phúc, mà Vũ Vi hạnh phúc, chỉ có Trác Nhất Phi mới có thể cho cô.

Nghe được tên Trác Nhất Phi, Vũ Vi nhớ tới cái ôm ấm áp ở trong bệnh viện, trong lòng một dòng nước ấm chậm rãi xẹt qua trái tim, cô chỉ cười không nói, kỳ thật trong lòng đã chấp nhận Trác Nhất Phi rồi.

Lạc Ngưng Nhi bồi Vũ Vi liên tiếp vài ngày, thấy Vũ Vi đã ổn lên, mới thả lỏng rời đi.

Ánh nắng tươi sáng, dùng qua cơm trưa, Vũ Vi dựa vào sô pha xem phim, phim Hàn, phim ma, trong phim truyền hình cô cực kì thích diễn viên *So Ji Sub. Tuy không phải rất tuấn tú, nhưng là thành thục ổn trọng, làm cho người ta cảm giác an toàn.

Lúc này điện thoại vang lên.

Chuông điện thoại quen thuộc, Vũ Vi vừa nghe, liền biết là Lạc Ngưng Nhi, "Có việc?"

"Đừng trách mình không nói c


XtGem Forum catalog