Snack's 1967
Tổng Tài Bá Đạo

Tổng Tài Bá Đạo

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322660

Bình chọn: 10.00/10/266 lượt.

g, không có ý thức

được giờ phút này Hạ phu nhân đã sớm quyết định sẽ giết

mình.

Vừa mới uống xong một hớp trà, Hạ phu nhânn đã

đứng trước mặt bà ta, đột nhiên rút ra một khẩu súng từ phía

sau lưng, dí vào đầu Ngải Châu Bích.

"Choang . . ." chén trà bị rơi xuống đất vỡ tan.

"Bà muốn làm gì?" Thanh âm của Ngải Châu Bích trở lên run rẩy,

thứ đang dí vào đầu bà ta chính là một khẩu súng, bà ta có

thể không sợ hãi sao?

"Bà nói xem tôi muốn làm gì?" bà

ta nhẹ nhàng chế trụ chỉ cần dùng sức bóp cò một cái liền

có thể chấm dứt cái mạng của Ngải Châu Bích.

"Bà là

giết người diệt khẩu, tôi chết bà cũng không thoát tội đâu."

Ngải Châu Bích đã sợ tới mức chân tay run lẩy vẩy, "Thi thể

của tôi bà cũng không thể xử lý được, tôi vô duyên vô cớ chết

lão gia cũng sẽ nghi ngờ."

"Ngải Châu Bích, bà quá ngây

thơ rồi." Sắc mặt Hạ phu nhân biến đổi, trở nên dữ tợn đáng sợ:

"Bà cho là có thể dùng chuyện này để uy hiếp tôi? Tôi tùy tiện tìm một cái cớ là có thể xử lý thi thể của bà rồi, về

phần vì sao bà chết, tôi sẽ tìm cho bà lý do tốt nhất."

"Cớ gì?" Ngải Châu Bích thật không ngờ Hạ phu nhân có thể ngoan độc đến vậy.

"Bà không tin tôi, nói tôi hại chết con trai bà, bà nổi điên nổi

khùng muốn tìm tôi liều mạng, tôi tự vệ cho nên vô tình giết

chết bà. Cái cớ này bà thấy thế nào?" Hạ phu nhân cười lạnh

nhìn bà ta.

"Dương Tình, bà điên rồi, trách không được ngay

cả ông trời đều muốn trừng phạt bà, làm cho con trai bà cưới phải

em gái mình."

"Ha ha. . . . . ." Hạ phu nhân đột nhiên ngửa đầu cười to.

"Ngải Châu Bích nể tình bà sắp chết tôi sẽ cho bà biết một chuyện, mấy năm nay tôi cũng chịu bà đủ rồi."

"Bà có ý gì?" mắt Ngải Châu Bích liếc nhìn con dao gọt hoa

quả trên bàn, có thể mình sẽ ra tay nhanh hơn chút, cùng bà ta

sống mái một phen.

"Hàn Nhất Nhất quả là con gái của

lão gia, nhưng là Thiên Triệu không phải con trai của lão gia, cho nên chúng nó không phải loạn luân." Hạ phu nhân trợ lớn mắt vô

cùng dữ tợn.

"Bà . . ." sau khi nghe được quả thực Ngải Châu Bích đã kinh hãi trợn ngược mắt, "Bà điên rồi cư nhiên

dám lấy loại con hoang để lừa lão gia." Nói xong bà ta đứng

dậy lùi về phía sau, từng bước một hướng tới con dao trên bàn.

"Tôi còn muốn nói cho bà một chuyện nữa."

"Chuyện gì?" Ngải châu bích tận lực làm cho bản thân ổn định, bàn tay luồn ra sau tìm con dao gọt quả.

"Con trai bà Hạ Thiên Cơ tuyệt đối sẽ không có đường về Hạ gia, bởi vì tôi đã hạ lệnh tử, con bà phải chết." Hạ phu nhân âm

ngoan nhìn bà ta, "Mà bà, cũng phải chết không phải nghi ngờ gì nữa, bởi vì bà biết quá nhiều chuyện không nên biết."

Nói vừa xong, Hạ phu nhân liền bóp cò.

"Cạch." Một tiếng không lớn lắm vang lên, cho thấy súng đã được lắp giảm thanh.

"A. . . . . ."

Thời điểm Hạ phu nhân bóp cò thì cũng chính là lúc Ngải Châu Bích dùng dao đâm thật mạnh vào vụng bà nhưng chung quy thì

súng vẫn nhanh hơn đao.

Ngải Châu Bích trợn mắt ngã xuống đất, chết không nhắm mắt.

Hạ phu nhân nhân bị thương, thân thể cũng ngã xuống, súng lục cũng văng ra khỏi tay, bà muốn gọi người tới cứu, chính là chưa chờ

đến khi bà kịp vươn tay ra đã có một bóng người đi tới trước

mặt bà.

Bà ta vui sướng mà kêu lên: "Mau gọi bác sĩ."

Người kia do dự một hồi, nhìn thất ánh mắt cầu xin muốn sống

sót của Hạ phu nhân. Bà ta lại lựa chọn đem con dao đang cắm vào bụng Hạ phu nhân đâm sâu vào hơn nữa . Edit: Không Ai Cả

Chỉnh dịch: Benbobinhyen

Hạ phu nhân như thế nào cũng không thể tin được, bà ta sẽ chết trong

tay Uông Giai Trừng, hơn nữa bà ta không biết vì lí do gì Uông Giai

Trừng lại làm như vậy.

Trước khi nhắm mắt, trong ý thức cuối

cùng bà nghe thấy Uông Giai Trừng lớn tiếng hô: "Không xong rồi! Người

đâu! Cứu mạng! Người đâu!"

Hạ phu nhân cùng Ngải Châu Bích tử

vong tại chỗ, Hạ Trảm Bằng không thể chịu được kích động này, thân thể

càng thêm suy sụp, lập tức phải vào bệnh viện.

Hàn Nhất Nhất

thấy một màn này, hoàn toàn không thể tin được, Uông Giai Trừng một câu

cũng không nói, chỉ nhìn thấy Hàn Nhất Nhất không ngừng lắc đầu, không

ngừng lắc đầu, sau đó ôm cô mà khóc lớn, rồi hôn mê bất tỉnh, cùng Hạ

Trảm Bằng vào viện.

Hạ gia liên tiếp xảy ra chuyện, tất cả đều

đặt trên vai Hàn Nhất Nhất, mà bên Hạ Thiên Triệu, tình hình cũng không

lạc quan, bởi vì cùng tổ chức hắc bang quốc tế đàm phán vẫn không có câu trả lời tốt, Hạ Thiên Cơ vẫn như trước bị họ giam giữ, nhưng hắn vẫn

nghĩ đến tình anh em, lựa chọn cứu em trai mình.

Thời điểm Hạ

Trảm Bằng tỉnh lại, mọi người trong Hạ gia đều túc trực ở trước mặt ông, nhìn các con trước mặt, ông phát hiện thiếu một người.