Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục

Tổng Tài Bức Hôn Ngạo Thê Khó Thuần Phục

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323324

Bình chọn: 9.5.00/10/332 lượt.

g tự nhiên. Anh xoay người qua chỗ khác, mượn cớ gọi điện thoại nhân cơ hội rời đi.

” Thiếu phu nhân, cô về phòng nghỉ ngơi một chút đi.” Ngọc tẩu quan tâm nói với Hạ Tử Tinh.

Hạ Tử Tinh gật đầu. Giờ này khắc này cô rất cần nghỉ ngơi. Trong thâm tâm cô buồn bực nặng nề!

Cô lấy một bộ đồ ngủ, đi vào phòng tắm muốn thanh tẩy chính mình. Vừa nghĩ tới trên người mình còn lưu lại mùi của người kia là cô không thể chịu được!

Nước rửa ấm áp chảy xuống toàn thân, cô nhắm mắt lại, trong đầu trống rỗng. Đối với chuyện tình tối qua, một chút ấn tượng cô cũng không có! Cô thật sự đã vượt rào sao? Tâm tình của cô bỗng nhiên trở nên rất kịch liệt!

Cô không phải là loại người tùy tiện, nhưng đã làm ra chuyện tình tùy tiện ” tình một đêm”, phá hủy đạo đức quan trọng của cô, chính cô cũng không thể tiếp nhận mình.

Mặc dù chỉ là nhất thời lầm lỗi! Cô cũng không cách nào tha thứ cho mình! Cô đột nhiên cảm thấy bản thân có chút dơ bẩn…… nước mắt ủy khuất không khỏi chảy dài……

Khi tâm tình dần dần bình phục, cô mới từ phòng tắm đi ra. Sau đó lại phát hiện Lâm Lập Phong nằm trên giường mình. Cô đi tới bên giường, phát hiện anh đang ngủ thiếp đi.

Chẳng lẽ lời Ngọc tẩu nói là thật? Hôm qua anh đã đi tìm cô cả buổi tối không hề nghỉ ngơi sao? Cho nên bây giờ mới mệt mỏi như vậy? Cô ngồi trên thảm ngắm nhìn anh ngủ. Khi ngủ trông mặt anh rất ôn hòa, rất an tĩnh, không có lạnh lùng châm chọc, không có tức giận, thoạt nhìn rất thoải mái, đẹp mắt. Cô không khỏi nhìn đến ngây người.

Anh bỗng nhiên mở to mắt, nhìn cô đang ngơ ngác ngắm khuôn mặt mình, cười cười nói: ” Nhìn lâu như vậy em thấy hài lòng không?”

Hạ Tử Tinh mặt thoáng chốc đỏ bừng lên. Cô vội vàng quay mặt qua chỗ khác : ” Ai chứ, ai bảo em đang nhìn anh?”

” Còn nói sạo!” Lâm Lập Phong hé miệng cười một tiếng, ôm cô vào lòng.

” Anh định làm gì?” Khuôn mặt Hạ Tử Tinh đỏ bừng đẩy anh ra.

Anh áp cô xuống giường, gương mặt điển trai tiến tới gần mặt cô: ” Em đàng hoàng nói cho anh biết, tối qua em đi đâu?”

Anh áp cô xuống giường, gương mặt điển trai tiến tới gần mặt cô: “ Em đàng hoàng nói cho anh biết, tối qua em đi đâu?”

” Em, em không phải mới nói là qua nhà bạn sao?” Tim cô nảy lên thình thịch không cách nào khống chế.

” Thật không?” Anh híp ánh mắt nguy hiểm hoài nghi nhìn cô.

” Tin hay không tùy anh!” Hạ Tử Tinh quay mặt đi không dám nhìn anh, sợ anh sẽ nhìn ra cô đang nói láo.

Anh dời mặt cô đến tầm mắt mình: ” Anh tin em lần này! Đừng gạt anh! Anh hận nhất là bị người của mình lừa gạt!”

Hạ Tử Tinh giật mình hiểu rõ nếu như anh phát hiện tối qua cô có hành động hoang đường, anh nhất định sẽ giết cô!

” Anh cảnh cáo em, nếu lần sau tối rồi mà dám không về nhà, thì em đừng hòng có trở về nữa!” Lâm Lập Phong rất chân thành nói với cô.

” Em bảo đảm sẽ không có lần thứ hai.” Cô mới lần đầu đã gặp “quỷ” rồi, đâu dám có lần sau nữa? Cô đã hối hận muốn chết!

” Thật?” Tiếng nói của anh bỗng khàn trầm, lộ ra vẻ đặc biệt gợi cảm.

” Vâng, đúng.” Cô gật đầu lia lịa.

Tối qua cô mất tích đã dọa anh một phen! Tim anh từ tức giận đến lo lắng, cuối cùng trở nên sợ hãi! Anh không biết cô đi đâu? Dường như đã lật cả thành phố mà vẫn không tìm được bóng dáng cô! Cái cảm giác mất mát này làm anh cảm nhận được sự sợ hãi trước nay chưa từng có!

Chưa từng nghĩ tới cô đối với anh lại quan trọng như thế? Khi nghĩ đến việc mất cô anh cảm thấy không cách nào tiếp nhận nổi! Cô thuộc về anh ! Ngay từ đầu đã thuộc về anh! Anh không cho phép cô vô duyên vô cớ biến mất, càng không để cho cô rời xa mình!

Ham muốn chiếm giữ mãnh liệt tràn ngập trong lòng, suốt cuộc đời này anh sẽ không buông cô ra nữa! Bất kể như nào, cô cũng chỉ có thể là của anh!

Anh không chịu thừa nhận mình là chú ý đến cô cỡ nào, cũng không muốn đối mặt với những cảm giác trải nghiệm đó! Anh cần cô! Anh biết mình chỉ cần cô!

Anh ôm cô trở mình, thoáng cái biến thành cô nằm trên người anh. Hạ Tử Tinh tĩnh lặng gục đầu ở khuôn ngực rộng lớn mà bền chắc của anh, cảm nhận mùi vị đặc biệt nam tính của anh, cô dán mặt vào trước ngực anh lắng nghe tiếng tim đập không nhanh không chậm, trong lòng cảm thấy đặc biệt kiên định, đặc biệt an tường.

Anh còn quan tâm cô, cô rất cảm động! Làm sao bây giờ? Trong lòng cô ấm áp, cảm giác rất thư thái thoải mái.

Tay anh nhẹ nhàng lướt qua gương mặt tại ngực mình, ôn nhu vuốt ve. Cô nhấc ngón tay anh đặt ở khóe miệng mình nhẹ cắn cắn, không nghĩ tới làm vậy lại khiến anh run rẩy. Bọn họ đối mặt nhìn nhau, anh thấy vẻ sương mù trong mắt cô, cô thấy một tia nhu tình trong mắt anh.

Đầu anh dịch sát vào cô, nhẹ nhàng hôn trán cô, mặt cô, tai cô, cái mũi…… cô nhắm mắt lại, tiếp nhận từng cái hôn dịu dàng, đôi môi ấm áp của anh in lên môi mềm kiều diễm của cô.

Anh nhẹ nhàng hôn môi cô, tràn đầy nâng niu thương tiếc, không còn là xâm chiếm, không còn là thô bạo giày xéo. Lưỡi anh tiến dần vào khoang miệng cô khẽ đùa nghịch chiếc lưỡi đinh hương của cô, cùng cô nhiệt liệt quấn giao. Cô say mê trong nụ hôn của anh, cái lưỡi khả ái linh hoạt đáp lại anh, cùng anh thân mật.

Cô nhiệt


Polaroid