
bò trước mặt mình đã được rót đầy. Không nên, nhất định là Ngọc tẩu đã làm. Bà giúp việc này mặc dù làm việc nhanh nhạy, nhưng những việc mình có thể làm, mình vẫn có thể làm tốt.
Cô cầm ly sữa bò cạn sạch. Sau đó phát hiện ra ly sữa bò của Lâm Lập Phong không thấy đâu. Chẳng lẽ anh ta uống rồi? Hạ Tử Tinh âm thầm cao hứng trong lòng.
Lâm Lập Phong thấy Hạ Tử Tinh nhìn mình âm thầm lộ ra một tia cười thần bí, liền lạnh lùng liếc cô một cái: “Em ngắm nhìn tôi xong chưa?”
“Nhanh như vậy anh đã uống hết ly sữa bò?”
“Ly sữa bò nào? Chính là ly sữa trên tay em a.” Lâm Lập Phong xem thường cúi đầu đọc báo.
Hạ Tử Tinh sửng sốt một chút, nhìn ly sữa trống rỗng trên tay, sắc mặt biến đổi, lập tức chạy lên lầu. Cô chạy đến phòng tắm liều mạng móc cổ họng mình, muốn đống sữa bò đã uống phun hết ra ngoài.
Nhưng, bụng đột nhiên đau nhói, cô biết, hết thảy đã quá muộn! Thuốc xổ đã phát huy tác dụng…. ^^
Hơn mười lần rồi a~~, Hạ Tử Tinh thật khổ sở. Gương mặt trắng bệch nằm trên giường nhắm mắt lại, cầu nguyện trời cao không nên làm mình tiếp tục bị tào tháo rượt nữa. Nếu không, thật sự cô sẽ chết mất.
Trời ạ! Hại người cuối cùng thành hại mình! Như vậy cô có phải là tự gây nghiệt chướng không thể sống nổi không?!
Buổi tối, Hạ Tử Tinh còn đang ngủ mê man, Ngọc tẩu tới báo cho cô là tối nay cô và Lâm Lập Phong phải tham gia một yến tiệc. Lễ phục đã chuẩn bị xong, cô phải đứng lên rửa mặt thay trang phục.
Đẩy thân thể mệt mỏi, Hạ Tử Tinh kiên trì bò dậy khỏi giường. Rửa mặt mặc y phục, Hạ Tử Tinh cùng Lâm Lập Phong ngồi lên xe hơi lên đường.
“Em không trang điểm sao? Mặt mũi sao lại khó coi như vậy?” Lâm Lập Phong bất mãn. Tối nay anh muốn dẫn cô tham gia một yến tiệc quốc tế, bên trong là người của công ty đa quốc gia, tổng tài cùng các nhân viên quan trọng, cô xem ra thật giống như đã ngã bệnh, khuôn mặt nhìn anh vô cùng không thoải mái!
“Lưu, đến MBM đi, tìm chuyên viên trang điểm cao cấp. Tôi không muốn bộ dáng của cô ta hù dọa người khác.”
Hạ Tử Tinh nhắm mắt nghỉ ngơi, căn bản không rảnh để ý đến việc anh ta muốn xử trí mình thế nào.
Ở MBM nổi tiếng, cô được trang điểm trở nên xinh đẹp, rực rỡ.
Thật là “người dựa vào y trang, Phật dựa vào kim trang”! Lâm Lập Phong rốt cục lộ ra một nụ cười thỏa mãn.
Ở yến tiệc, mọi người thảo luận sôi nổi, ai nấy y phục trang trọng, ai ai cũng là những nhân vật nổi tiếng, còn có nhiều các thiên kim tiểu thư…
“Tôi cùng bạn thương lượng chút chuyện làm ăn, em cứ tự nhiên. Nhưng, tôi cảnh cáo em không nên làm gì ở bên ngoài… để cho Lâm gia phải hổ thẹn. Hậu quả, chỉ sợ em gánh vác không nổi!” Lâm Lập Phong cảnh cáo Hạ Tử Tinh.
Hạ Tử Tinh hừ lạnh một tiếng coi như là đáp lại lời anh ta.
Lâm Lập Phong liếc nhìn cô một cái, xoay người rời đi. Nhìn anh ta khi xoay người sang chỗ khác thì khuôn mặt lập tức trở nên tươi cười, Hạ Tử Tinh quả thực coi thường! Người này, quá dối trá!
Cô xoay người định tìm một chỗ thanh tĩnh nghỉ ngơi một chút, nhưng thấy bạn trai cũ Lý Vĩ Hoành ôm một cô gái tuổi còn trẻ lại xinh đẹp cùng nhau cười cười vui vẻ đi lướt qua cô. Giống như căn bản không nhìn thấy cô vậy, ngay cả ánh mắt cũng keo kiệt không hề liếc nhìn cô một cái. Căn bản coi cô là trong suốt!
“Vĩ Hoành, anh yêu em hay là cái cô Hạ Tử Tinh kia?” Cô gái trẻ nhỏ nhắn nũng nịu hỏi.
“Đương nhiên là em rồi! Hạ Tử Tinh ham mê hư vinh! Anh đã sớm quên cô ta.” Lý Vĩ Hoành tàn nhẫn nói, lời nói như kim châm đâm vào lòng cô, đau nhói.
Cô nhìn thấy anh ôm cô gái trẻ đi dần xa, hốc mắt bỗng đỏ lên. Cô hiểu mình đã phản bội tình yêu của hai người, Vĩ Hoành chắc không thể tha thứ cho cô. . . Nhưng nổi khổ tâm riêng của cô, anh không thể thấy rõ?
Không phải là vì cứu ba, cứu Hạ gia bên bờ vực phá sản, cô sao lại đáp ứng Lâm Lập Phong, gả cho anh ta, làm vợ của anh ta?
Cô không quên lời thề ước của hai người, nhưng cô không thể giữ vững nữa rồi!
“Như thế nào? Tình cũ khó quên? Nhìn thấy bạn trai cũ thì trở nên mất hồn sao?” Thanh âm trầm khàn của Lâm Lập Phong bỗng nhiên hiện ở bên cạnh cô.
Cô tức giận nhìn chằm chằm Lâm Lập Phong một cái, xoay người đi tới ghế sa lon ngồi xuống, không thèm để ý sự lạnh nhạt châm biếm của anh ta.
“Như thế nào? Để tôi nói một mình? Em yêu hắn sao?” Khóe miệng Lâm Lập Phong là nụ cười tràn đầy đùa cợt.
“Tôi thương anh ấy thì thế nào? Anh cho rằng toàn bộ mọi người trên thế giới đều giống anh, lãnh khốc vô tình, không biết yêu là gì hay sao?” Hạ Tử Tinh nhìn anh, nói rõ sự xem thường!
Hừ! Con người ghê tởm! Trước mặt chồng mới cưới của mình lại tỏ vẻ đối với tình nhân cũ nhớ mãi không quên? Thật muốn chết mà!
“Tình yêu thế nào? Các người yêu đến chết đi sống lại sao? Cuối cùng không phải cũng chia tay? Cô xem người ta đấy, cô vừa rời đi thì đã vui mừng với tình yêu mới. Tình yêu của các người thật đúng là rẻ mạt!” Lâm Lập Phong không chút lưu tình châm chọc cô.
Hạ Tử Tinh biến đổi sắc mặt, “Nếu như không phải anh cản trở, chúng tôi không chừng đã kết hôn rồi.”
“Nếu như hắn thật yêu cô, hắn sẽ không ngay lập tức tìm người khác thay thế cô! Cô xem bọ