
ra
hỏi nữa.
Haizz... Cô gái đáng ghét này, khiến người vừa yêu lại
vừa giận, có thể cuộc sống sau này của anh vĩnh viễn sẽ không thiếu niềm vui
đâu.
Trong một nhà hàng ấm cúng, một đôi vợ chồng ngồi ở
bàn trong góc khuất, người vợ đã mang thai sáu tháng, đang ăn lấy ăn để trông
rất ngon miệng, còn người chồng thì không muốn ăn chỉ ngồi đó xem tạp chí.
Một lúc lâu sau, người phụ nữ có thai kia ốm vẫn hoàn
ốm, nhưng lại ăn hết hai phần ăn, bốn cái bánh ngọt, năm cái bánh quy và một ly
trà sữa cỡ lớn.
Đột nhiên, người phụ nữ có thai không ăn nữa, cô lầm
bầm lầu bầu nói, "Em cảm thấy buồn nôn, ăn không vô nữa!"
Nghe vậy, người chồng bỏ tờ tạp chí xuống, nhìn thoáng
qua đống bừa bộn trên bàn, giọng điệu hời hợt đáp, "Người bình thường mà
ăn tới mức độ này, cũng đã muốn ói rồi!"
Lời vừa nói ra, người phụ nữ có thai vốn lườm chồng
mình, lập tức cúi đầu xuống, lấy tay vuốt bụng, vẻ mặt tang thương, "Con
à, ba con ghét con ăn nhiều kìa! Ba con kiếm rất nhiều tiền, gia nghiệp lại
lớn, thế mà lại keo kiệt đến nỗi ngay cả cho con ăn nhiều một chút cũng phàn
nàn..."
"Anh mà thế à? Oan quá!" Liên tục không
ngừng kêu oan, người chồng tức tốc vỗ về người vợ, "Vợ yêu, em thích ăn
bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu, anh mà sợ em ăn đến sạt nghiệp sao? Anh mà là người
như thế à? Bàng Sĩ Bân anh đây đi ngang cũng không ai dám nói gì mà..."
Mẹ nó ! Cô gái đáng ghét này trong lúc mang thai tính
tình càng khó nắm bắt, lại hay dùng đứa con để uy hiếp người chồng này, khiến
anh phải đầu hàng vô điều kiện.
Tuy nhiên...Trời đất bao la phụ nữ có thai là lớn
nhất, anh vui sướng cam tâm tình nguyện đầu hàng!
Con cua ngang ngược này đúng thật là yêu gia đình mà !
Lần thứ nhất khi Bàng Sĩ Bân và Hà Thu Nhiên lăn lăn
lộn lộn trên giường, hai người làm đủ màn dạo đầu nóng bỏng, toàn thân nóng
bừng vì dục hỏa thiêu đốt...
"Này, em yêu..." Thở hổn hển, đang trong
tình trạng nguy cấp anh lại lề mề, không chịu xông vào thành.
"Hả?" Từ từ mở đôi mắt mờ ảo, mê mụi vì lửa
tình đang dâng lên, cô không hiểu sao anh phải dừng lại?
"Thừa nhận đi! Anh là đại bác, không phải là
"cây chổi bị gãy" như em nói, đúng không hả?"
Hà Thu Nhiên im
lặng một lúc không nói gì ----- trong lúc này mà anh còn so đo cái gì không
biết nữa.
"Thừa nhận! Thừa nhận đi! Anh là đại bác hạng
nặng..." Phải biết rằng anh bị ô danh bởi "cây chổi bị gãy" quá
lâu rồi, hôm nay cần phải đòi lại công đạo từ miệng cô mới được.
Bây giờ là gì thế hả?
Em bé ba tuổi muốn lấy kẹo ăn, không lấy được danh
tiếng "đại bác" không chịu bỏ qua sao?
"Hạng nặng à... Cái này khó nói lắm, cảm nhận mới
biết được, còn về phần phải đại bác..." Khoé miệng nhếch lên tinh ranh,
liếc nhìn xuống phía dưới, cô miễn cưỡng nói, "Để xem thế nào đã!"
Không nói ra miệng bởi vì thực tế trong đại bác đẳng
cấp cao, miễn cưỡng tiếp cận đại bác cấp thấp nhất, nhưng sợ đả kích đến tôn
nghiêm đàn ông của anh, tốt nhất đừng nói anh biết.
Nghe thế, lòng anh vui sướng khôn cùng, tức khắc phấn
khởi xách thương ra trận, biểu hiển dũng mạnh phi thường.
Kể từ đó, cô đã có được một bài học sâu sắc, kích
thước thật sự không quan trọng, sự tự tin mới là chìa khoá cho tất cả!
"Ọe —— "
Tiếng nôn mửa kinh thiên động địa vang lên lúc sáng
sớm, Hà Thu Nhiên lờ mờ cảm thấy có gì đó không ổn.
Trên giường, Bàng Sĩ Bân còn mơ ngủ ngồi dậy, lung la
lung lay lần theo âm thanh đó đi vào phòng tắm, nhìn sắc mặt của tái mét nôn
thốc vào bồn cầu, cơn buồn ngủ dày đặc lập tức biến mất, vội vội vàng vàng đi
đến bên cạnh cô ------
"Sao vậy? Ăn bậy bạ đau bụng sao? Anh lập tức đưa
em đi khám..." Ân cần hỏi han, vẻ mặt anh tràn đầy lo lắng.
"Không cần!" Lắc đầu, Hà Thu Nhiên biết rõ
tình trạng cơ thể mình, rửa mặt xong, cô kéo anh đang lo lắng trở lại giường,
thay đồ để đi ra ngoài xong, cô bình tĩnh nói với anh, "Chờ em trở
lại!" Dứt lời, cũng không chờ anh đáp lại đã đi ra khỏi phòng.
Mười lăm phút sau, cô thản nhiên trở lại phòng, dưới
ánh mắt nghi ngờ của Bàng Sĩ Bân, cô lại đi vào nhà tắm một mình, 10 phút sau,
cô mặt mày tái nhợt đi ra, bò lên giường, ngồi lên bụng Bàng Sĩ Bân.
"Sao, bị sao vậy?" Nhìn sắc mặt cô khó coi,
Bàng Sĩ Bân cũng không có ngốc đến nỗi nghĩ rằng sáng sớm cô đã muốn ấy ấy.
Lấy ra que thử thai ra, Hà Thu Nhiên bực bội trừng mắt
nhìn anh, "Anh nói xem thế nào?"
"Hả... Hai vạch, thì sao?" Cẩn thận nhìn
vạch đỏ trên que thử thai, anh không rõ hai vạch thì có nghĩa là gì.
"Có - thai - rồi!" Gằn từng chữ, Hà Thu
Nhiên cực kỳ tức giận.
Cái con cua ham muốn đến mờ mắt này, rõ ràng tháng
trước đã dùng hết bao cao su mà cũng không chịu đi mua, kết quả thì sao hả? Chỉ
mới không mang bao có một lần, tất cả tại anh hết!
Có thai?
Như quả bom hạt nhân nổ ầm ầm trong đầu, Bàng Sĩ Bân
ngơ ngác hai mắt mở to nhìn cô, cả buổi vẫn chưa định thần lại.
"Anh nói phải thế nào?" Tức giận hỏi lấy,
thái độ Hà Thu Nhiên càng lúc càng dữ tợn, sắc mặt càng ngày càng đen.
Nói thế nào?
Đột nhiên bừng tỉnh, Bàng Sĩ Bân ôm ghì lấy cô cười to
sung sướng, vẻ mặt